Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 339 - Chương 339: Chiến Thuật Thêm Dầu

Chương 339: Chiến thuật thêm dầu Chương 339: Chiến thuật thêm dầu

"Trước đánh hạ cái phi hành thuyền đó xuống, chiến thuật thêm dầu!" Tráng hán độc nhãn thu lại ý cười trên mặt, quát lớn một tiếng, vỗ nhẹ tọa hạ Bạch Đầu Quán. Bạch Đầu Quán hiểu ý, vỗ mạnh cánh rồi kêu lên tiếng bén nhọn, tốc độ cực nhanh bay về phía thuyền Thanh Phong của Lục Tiểu Thiên. Tráng hán độc nhãn ở phía trên tay cầm theo tiêu thương màu xanh, đột nhiên cả người khẽ uốn cong, thân thể giống như là một thanh đại cung bị kéo căng, mà thanh tiêu thương màu xanh đó giống như là lợi tiễn sắp rời cung vậy.

Rất là dễ nhìn thấy, phương thức xuất thủ công kích của đám nhân mã này chính là những cây tiêu thương màu xanh đó.

"Lục sư huynh huynh khống chế thuyền, ta tới ngăn cản bọn họ." Còn chưa đợi Lục Tiểu Thiên làm ra phản ứng gì, La Tiềm đã nhảy ra khỏi thuyền Thanh Phong, không nói hai lời trực tiếp lấy ra đan nguyên lôi thương, khí tức lôi điện bạo liệt khiến mấy con Bạch Đầu Quán ở đối diện khẽ giật mình.

"Thanh Lôi thương của tiểu tử này không tệ, chốc nữa ta cũng muốn, ai cũng đừng hòng đoạt với ta."

Tráng hán độc nhãn sau khi nhìn thấy đan nguyên pháp khí lôi thương, chỉ là hơi kinh hãi, nhưng cũng không kiêng kị quá nhiều, liền quát lớn, tiêu thương màu xanh trong tay hóa thành một đạo thanh quang, không hề nhắm vào La Tiềm mà nhắm thẳng về phía thuyền Thanh Phong bắn tới." Tiểu tử, muốn hấp dẫn lực chú ý của lão phu, ngươi vẫn còn hơi non."

Lục Tiểu Thiên sắc mặt nghiêm túc hẳn lên, công kích là phương án phòng ngự tốt nhất. Tên tráng hán độc nhãn này tuy rằng chỉ còn một mắt, nhưng ánh mắt lại vô cùng độc ác. Vừa liếc mắt liền nhìn ra thuyền Thanh Phong mới là quan trọng nhất. Chỉ cần chặn được thuyền Thanh Phong, với tốc độ ngự kiếm phi hành của ba người bọn họ, rất khó có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của đối phương, đúng là một chủ ý không tồi.

Tiêu thương màu xanh trong khoảng khắc tráng hán độc nhãn ném ra, khí thế kinh người trên đố giống như là hỏa dược vậy, ầm ầm nổ tung, khoảng cách hơn ngàn trượng bất quá chỉ trong nháy mắt mà thôi. Cây tiêu thương màu xanh này cho Lục Tiểu Thiên loại cảm giác giống như lần chiến ở trong Mê Vụ cấm địa đối chiến với Hắc Phong yêu mãng vậy, có một ít khả năng bỏ qua hạn chée của không giang nơi này, thường nhân rất khó kịp phản ứng lại, tiêu thương đã ép sát thân thể.

Phi Kỵ bộ lạc, quả nhiên có thủ đoạn không tồi!

"Chút tài mọn!" La Tiềm hừ lạnh một tiếng.

"Hây!" Đối mặt thế tới kinh người của tiêu thương màu xanh, La Tiềm hét lớn một tiếng, dưới chân hiện lên Trình Cung Mã Bộ, Lôi thương trong tay vô cùng tinh chuẩn đâm vào mũi nhọn của tiêu thương màu xanh.

Ầm! Giống như là hai tòa núi lớn vô cùng nặng nề va vào nhau, La Tiềm thân thể bay ngược về sau mấy trượng, mới hoàn toàn hóa giải được nguồn sức mạnh này, lực đạo truyền đến tay y khiến cho La Tiềm giật mình.

Cán tiêu thương màu xanh đó giống như là có linh tính, sau khi giao chiến với La Tiềm một lần, lại giống như là thiểm điện được tráng hán độc nhãn thu về.

"Không tệ, không ngờ có thể ngăn cản một thương của lão tử, bất quá tối đa cũng chỉ được như vậy, lại qua thêm mấy hiệp nữa, các ngươi đều phải chết!" Độc nhãn đại hán đưa tay thu lại tiêu thương màu xanh bị bắn ngược lại vào tay, một kích vừa rồi chỉ là mượn nhờ lực xung kích của chính Bạch Đầu Quán dưới chân, lúc này Bạch Đầu Quán đã xông tới trên đỉnh đầu đám người La Tiềm rồi.

"Nếu như chiến cuộc bất lợi, ngươi mang theo sư muội chạy mau!" Trên mặt La Tiềm thần sắc vô cùng lo lắng, tráng hán độc nhãn sau khi phát ra một kích, đã cưỡi tọa hạ Bạch Đầu Quán vượt qua thuyền Thanh Phong, mà bốn con còn lại phía sau lại một cái tiếp một cái gào thét bay tới. Chiến thuật thêm dầu, danh tự mặc dù nông cạn và thô tục, bất quá dạng công kích một cái tiếp một cái này, ở giữa liên kết vô cùng chặt chẽ, không cho người ta chút cơ hội thở dốc nào.

Lục Tiểu Thiên đối với La Tiềm cũng có mấy phần hiểu rõ, biết ngạo khí bên ngoài của y mặc dù đã bị mài dũa đến không sai biệt lắm, nhưng nội tâm ngông nghênh thì lại chưa bao giờ tan biến cả. Y nói như thế, hiển nhiên một kích vừa rồi của tráng hán độc nhãn cũng không hề đơn giản. Hơn nữa nhìn thấy trận thế đối phương kéo đến vô cùng chặt chẽ, sự phối hợp lẫn nhau có thể nói không một khe hở. Ngay cả La Tiềm, cũng cảm thấy có chút khó có thể ứng phó nổi, bằng không với tâm tính của La Tiềm, tuyệt sẽ không nói với hắn loại lời này.

"Sưu!" Lại một là cán tiêu thương bay tới, là do thanh niên mặc áo lam ném kia, lực đạo so với tráng hán độc nhãn thì nhỏ hơn mấy phần, nhưng vẫn như trước đó để cho người ta tránh cũng không thể tránh.

La Tiềm lần nữa vung thương, bứt lui một thương này của đối phương.

"Đan nguyên Lôi thương, quả nhiên không tầm thường, lại đến!" Bạch Đầu Quán chở lấy thanh niên mặc áo lam đánh một kích liền lui lại, đằng sau một người khác bạo hống một tiếng, thân thể như cung, màu xanh tiêu thương lần nữa bắn ra như điện xẹt.

"Đến thì đến, ta ngược lại muốn nhìn xem đám tu sĩ Dị vực các ngươi đến cùng có bản sự lớn bao nhiêu! Ngoại trừ lấy nhiều đánh ít, cũng không có chỗ nào đặc sắc." La Tiềm sau khi liên tục ngăn chặn lại hai đầu tiêu thương, khí tức hơi thở dốc. Đối phương nếu chỉ có một mình, y tự tin có thể nắm chắc bắt được đối phương, chỉ là những người của Phi Kỵ bộ lạc này tới lui như gió, trừ phi đối phương dừng lại, nếu không dựa vào tốc độ của Bạch Đầu Quán, y cũng không thể làm gì được đối phương, chỉ có thể bị động tiếp chiêu. Tình cảnh cực kì bị động.

"Tiểu tử, ngươi không cần kích lão tử, chúng ta người của Phi Kỵ bộ lạc từ trước đến này đều dùng thuật quần chiến. Ngươi dù chỉ là một người, chúng ta cũng sẽ lấy nhiều đánh ít, các ngươi dù là thiên quân vạn mã, chúng ta cũng dùng đấu pháp đồng dạng." Nghe được La Tiềm mỉa mai, người của Phi Kỵ bộ lạc lơ đễnh cười to nói.

La Tiềm sắc mặt khó coi, không nghĩ tới kế khích tướng vừa rồi đối với mấy người của Phi Kỵ bộ lạc này đều vô dụng.

Trong lúc nói chuyện, người của Phi Kỵ bộ lạc công kích không hề chậm chút nào, cây tiêu thương màu xanh thứ ba đã gào thét bay đến.

La Tiềm vừa định vung thương lên ngăn cản, một thanh kim sắc loan đao trên không trung xẹt qua một đường cong hình tròn, vòng qua La Tiềm, bổ vào bên trên tiêu thương đó, đẩy lùi lại một thương này.

La Tiềm quay đầu nhìn Lục Tiểu Thiên một chút, không phục nói, "Ta còn có thể chống đỡ tiếp."

"Công kích của đối phương quá mức chặt chẽ, không cho người ta chút cơ hội thở dốc nào, bây giờ không phải là lúc khách khí, tiếp lấy." Lục Tiểu Thiên thấy đan dược La Tiềm lấy ra phẩm chất rất bình thường, Lục Tiểu Thiên liền ném qua cho y một bình đan dược. Vốn trên thân La Tiềm cũng có mấy viên đan dược không tồi, dùng để hồi phục pháp lực, chỉ là vào lúc tranh đoạt Ngưng Kim quả, đã tiêu hao hầu như không còn, những thứ còn lại trên tay cũng có chút bình thường.

Người của Phi Kỵ bộ lạc đơn độc chiến lực có lẽ chưa chắc sẽ mạnh bao nhiêu, với thực lực của La Tiềm cũng đủ để ứng phó. Nhưng tốc độ bọn họ cực nhanh, lại tinh thông thuật quần chiến, công kích vô cùng dày đặc, từng cơn sóng nối tiếp nhau, cũng không cho ngươi khác cơ hội đơn đả độc đấu. Mặc cho bản sự của ngươi lớn như thế nào, dưới loại thuật quần chiến này, cũng chỉ có thể gắng sức chống đỡ. Dù cho Lôi thương của La Tiềm là đan nguyên pháp khí, nhưng tiêu hao pháp lực quá nhiều, nếu không có gì ngoài ý muốn, cũng không chống đỡ được bao lâu nữa. Nhìn những Phi Kỵ bộ lạc này vô cùng thành thạo chiến thuật quần chiến, hiển nhiên đã không ít lần dùng chiến thuật dạng này đối phó với những kẻ địch cường hãn hơn mình. Lúc này khi bắt đầu công kích, cũng như xe nhẹ đường quen.

"Hồi Thiên Đan!" La Tiềm nhận lấy bình đan dược mà Lục Tiểu Thiên quăng tới, trên mặt hiện lên thần sắc kích động. Sư phụ của y Lôi Vạn Thiên tổng cộng cũng chỉ cho hai viên đan dược này, chuẩn bị trong lúc ác chiến để bổ sung pháp lực bị tiêu hao. Bản thân tu sĩ Kim Đan kỳ tu luyện tiêu hao cũng rất là lớn, làm đệ tử của Lôi Vạn Thiên, y đã có được Lôi thương đan nguyên pháp khí, còn có hai viên Hồi Thiên Đan. Ngoài ra Lôi Vạn Thiên còn nhọc lòng vì y, mà chuẩn bị một kiện pháp khí phòng ngự chất lượng không tồi, khiến cho thực lực của y đã vượt xa phụ thân. Nhưng bản thân Lôi Vạn Thiên cũng có mấy người đệ tử, đối với La Tiềm như vậy đã là vô cùng coi trọng rồi, cũng không thể cái gì đều cho La Tiềm, Lôi Vạn Thiên bản thân tu luyện tiêu hao cũng khá lớn.
Bình Luận (0)
Comment