Chương 351: Manh mối
Chương 351: Manh mối
Nếu như bản thân học được thủ đoạn kia của Hắc Phong Yêu Mãng, bất kể là dùng để công kích, hay là dùng để tránh né công kích, lại hoặc dùng để bỏ chạy, cũng đều là thủ đoạn tuyệt hảo, không có quỹ tích nào có thể theo được, cũng không hề có chút dấu vết nào.
Lục Tiểu Thiên cầm chặt khối đá màu xám trong tay, vẻ mặt âm tình bất định. Có một chút muốn từ bỏ, nhưng thực lực của hắn tạm thời đã tới bình cảnh, ngoại trừ từ từ đề thăng tu vi ra, cũng không hề có phương thức khác có thể gia tăng thực lực bản thân. Khối đá màu xám trước mặt có lẽ là cơ hội duy nhất.
Sau một hồi do dự, Lục Tiểu Thiên cuối cùng hạ quyết tâm, quyết định vẫn nên thử lại lần nữa, cùng lắm thì lại mất thêm một sợi thần thức mà thôi. Tuy rằng có chút đau đớn, tổn thất nhưng cứ dùng Dưỡng Hồn đan để khôi phục là được. Chỉ là cần hao phí một chút thời gian mà thôi, hơn nữa hắn có song nguyên thần, cũng không hề ảnh hưởng tới việc tu luyện hằng ngày hoặc là chiến đấu.
Nghĩ tới đây, Lục Tiểu Thiên lần nữa phân ra một sợi thần thức thẩm thấu vào trong khối đá màu xám. Cơ hồ vào một sát na khi thần thức tiến vào trong đó, Lục Tiểu Thiên liền cảm giác được não bộ truyền đến một tràng đau đớn tựa như kim châm vậy. Sắc mặt hắn trắng bệch, vô cùng khó coi nhìn khối đá màu xám trong tay mình. Chỉ một sát na mà thôi, thần thức vừa tiến vào trong khối đá màu xám đó lại biến mất không thấy đâu, không hề có chút dấu vết gì, ngay cả một tia cảm ứng cũng không có.
Lẽ nào khối đá này thật sự có thể cắn nuốt thần thức sao? Yêu thú cắn nuốt đồ vật thì hắn thấy nhiều rồi, nhưng yêu thú cắn nuốt thần thức thì lại chưa thấy qua. Đặc biệt còn là một khối đá màu xám như là tử vật trong tay hắn, Lục Tiểu Thiên quyết tâm liều mạng. Lần nữa phân ra một sợi thần thức, tuy rằng khoảng khắc mất đi liên hệ với sợi thần thức này khiến hắn đau đớn khó tả, nhưng mấy sợi thần thức thì trong thời gian ngắn cũng không thể tạo thành thương tổn quá lớn với nguyên thần của hắn.
Một hơi lặp lại máy lần, Lục Tiểu Thiên sắc mặt có vẻ tái nhợt. Trong đầu lần nữa lại đau như bị kim châm. Bất quá lần này vẻ mặt Lục Tiểu Thiên lại có chút vui mừng. Trước đó mấy lần, thần thức vừa tiến vào trong khối đá liền bị cắt đứt liên hệ. Lần này mơ hồ hắn cảm giác được bên trong có chút sương mù mông lung. Tuy rằng vẫn không hề phát hiện được cái gì, thần thức chỉ cảm ứng được nhiều thêm một sát na cơ hồ không bao nhiêu, nhưng so với trước đó không hề có thu hoạch gì thì đây đúng là khác biệt về bản chất. Giống như là một bộ quy giáp phòng ngự không hề có chút sơ hở đã bị hắn xé mở ra một vết nứt nho nhỏ.
Sắc mặt Lục Tiểu Thiên mặt dù có vẻ hơi tái nhợt, nhưng tinh thần lại rất tốt, đã làm được tới bước này. Khối đá màu xám lóe lên rồi biến mất trong tay Lục Tiểu Thiên, bị hắn lần nữa thu vào trong kết giới. Băng dày ba thước không phải chỉ do một ngày tích tụ mà thành, nước chảy đá mòn không phải là chuyện của ngày một ngày hai. Vốn hắn đã không ôm hy vọng gì, không nghĩ tới còn có khả năng phát ra một tia manh mối, đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi. Lúc này hắn đã mất đi mấy sợi thần thức, nếu cứ tiếp tục như vậy thì có chút hơi cưỡng cầu quá.
Chưa chắc có khả năng sẽ đạt được cái gì, nhưng ngược lại thì chắc chắn sẽ thương tổn tới nguyên thần. Vì để cho sau này tiếp tục lần nữa tu luyện Liệt Thần Bí Thuật, Lục Tiểu Thiên không dự định để cho nguyên thần gặp phải thương tổn quá lớn. Chỉ cần mấy sợi thần thức này kịp thời tu dưỡng lại là được, nếu thật sự tạo thành thương tổn nhất định đối với việc tu luyện Liệt Thần Bí Thuật sau này sẽ tạo thành ảnh hưởng được không bù mất.
Cũng may đã dò xét ra được một chút manh mối, Lục Tiểu Thiên sợ nhất chính là không có chút manh mối nào, chứ không hề sợ gì cả. Lục Tiểu Thiên tu luyện Liệt Thần Bí Thuật, tu luyện lần thứ hai phải đợi thêm rất nhiều năm. Trong tu tiên giới một số thủ đoạn lợi hại cũng cần tu luyện mười mấy năm, thậm chí mấy chục năm cũng có rất nhiều, tham lam vội vã quá không phải là việc làm sáng suốt.
Phục dụng một viên Dưỡng Hồn đan, khiến phó nguyên thần tiến vào trong trạng thái tu dưỡng điều tức. Lục Tiểu Thiên tâm tư khẽ động, lấy ra mấy cái túi trữ vật, có hai cái đạt được khi giết chết tu sĩ của Phi kỵ bộ lạc, còn một cái chính là sau khi giết chết Trình Thao tiện tay cầm lấy.
Hắn vươn tay ra, một hạt châu có ánh sáng xanh lấp lánh xuất hiện trong lòng bàn tay, chính là Bích Giao Châu. Tuy rằng Trình Thao đã bị hắn giết chết, nhưng uy lực của viên Bích Giao Châu này thật không thể xem thường. Nếu không phải đối phương cách bản thân Lục Tiểu Thiên quá gần, dưới tình huống lại không hiểu rõ nội tình hắn là một Thể Tu, không có nhiều thời gian để phản ứng, muốn chính diện giết được người này còn phải thi triển một số thủ đoạn mới được. So với mấy kiện đan nguyên pháp khí trong tay hắn, vô luận là đan nguyên Hoả Giao tiễn, hay là Liệt Địa đao, hoặc là Sí Viêm Ly Hỏa kiếm đều là pháp khí công kích sắc bén. Nhưng viên Bích Giao Châu trước mắt này lại là một kiện pháp khí công phòng nhất thể. Tuy rằng phòng ngự hiện tại của bản thân hắn đã tương đối kinh người, lại có Hỏa Giao lân giáp, nhưng rất nhiều tu sĩ lại không có năng lực phòng ngự như vậy, Bích Giao Châu hiển nhiên trở nên càng hiếm có.
Bích Giao Châu là pháp khí tốt, chỉ là lúc này với thực lực của hắn, đã không thể sử dụng được nữa. Hắn chỉ có song nguyên thần, với tu vi lúc này của hắn, phải đồng thời khống chế hai kiện pháp khí chiến đấu sẽ tiêu hao quá lớn, không thể chịu nổi. Sợ rằng bất kỳ một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ nào cũng không thể chịu nổi loại tiêu hao như vậy. Hoặc là Tô Thanh có viên Uẩn Nguyên Châu kia sớm tích tụ đủ lượng lớn pháp lực thì có thể thử một chút. Nhưng mức độ trân quý của Uẩn Nguyên Châu, Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể lắc cười cười, loại bảo vật này căn bản không phải có linh thạch là mua được.
Hơi do dự một chút, vẫn nên thu lại Bích Giao Châu trước, mở túi trữ vật của hai tên tu sĩ Phi Kỵ bộ lạc, linh thạch bên trong cũng không nhiều. Một số linh thảo cũng không có giá trị quá lớn, ngược lại có một số tài liệu trên người yêu thú, giá trị không nhỏ, có thể dùng để luyện chế pháp khí thượng thừa. Đám tu sĩ Phi Kỵ bộ lạc này quanh năm cùng nhau săn bắt các loại yêu thú, tài liệu yêu thú trên người nhiều một chút cũng không phải là chuyện lạ.
Kiếm đếm lại đống đồ vật này, Lục Tiểu Thiên lấy ra một cây tiêu thương màu xanh, còn có một quyển thư phổ công pháp.
"Phong Hỏa Ly Hợp Thương!"
Lục Tiểu Thiên nhìn thấy giới thiệu trên quyển thư phổ công pháp, không khỏi cảm thấy có chút hứng thú. Không nghĩ tới cây tiêu thương màu xanh này trông rất bình thường lại có loại thuyết pháp này. Trước đó khi chiến đấu với tu sĩ của Phi Kỵ bộ lạc, chỉ là cảm thấy tốc độ của những thanh tiêu thương màu xanh này nhanh hơn pháp khí bình thường không ít, hơn nữa thế lớn lực nặng, vượt qua pháp khí bình thường. Lúc đó bất kể là Lục Tiểu Thiên hay là La Tiềm, cũng đều tưởng rằng người của Phi Kỵ bộ lạc chắc hẳn là mượn nhờ tốc độ phi hành của Bạch Đầu Quán, kết hợp với thời điểm ném ra tiêu thương màu xanh, mới tạo thành lực xung kích cường đại như vậy. Cho nên vô luận là tốc độ hay là lực lượng đều mạnh hơn tu sĩ bình thường một chút.
Chỉ là sau khi lật ra xem quyển thư phổ công pháp này, Lục Tiểu Thiên phát hiện sự việc không hề đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ.
Vốn Phong Hỏa Ly Hợp Thương là do một vị tiên hiền của Khoa bộ lạc sáng lập, giảng giải là mượn nhờ thế của gió và lửa, gió thổi lửa lớn. Bởi vì nơi Tây Bắc của Thiên Khung tu tiên giới nhân thủ ít ỏi, linh thạch sản xuất ra cũng ít, phương thức tăng tiến tu vi và thực lực cũng không hề đa dạng như Vọng Nguyệt tu tiên giới. Nhưng tổ tiên của bọn họ ở vô số năm trước trong lúc chiến đấu với yêu thú, lại thể ngộ ra phương thức độc đáo để gia tăng thực lực. Loại tiêu thương màu xanh này chính là dùng một loại kỳ thạch trong nơi ở của Phi Kỵ bộ lạc rèn nên, không phải kim cũng không phải sắt, thuộc tính Hỏa, lại gia trì thêm một loại Phong hệ tài liệu đặc thù của Khoa bộ lạc, cho nên khiến cho thanh tiêu thương này khi ném ra không chỉ có lực ném của tu sĩ, mà còn được Phong hệ phụ trợ, tốc độ công kích được gia tăng. Loại tiêu thương này khi ném ra, tốc độ cũng chính là lực công kích.
Có khả năng là bởi vì cần phải bảo mật, tránh cho cơ mật hạch tâm của bộ lạc bị tiết lộ ra ngoài. Bên trong công pháp không hề đề cập tới loại linh vật Phong hệ này là cái gì. Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút đáng tiếc. Nếu như có thể có loại linh vật Phong hệ đặc thù này gia nhập vào trong Sí Viêm Ly Hỏa kiếm của hắn, khiến cho tốc độ của Sí Viêm Ly Hỏa kiếm gia tăng thêm một tầng, khi chiến đấu cũng sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.