Chương 361: Tạm thời thu phục
Chương 361: Tạm thời thu phục
"Ngươi, ngươi. . . . ." Tiêu tam nương, Cát Trường Đình, Hồ lão quái ba người lúc này đã chấn kinh, sợ hãi không thôi. Lúc này sinh tử của họ đã được nắm giữ trong tay thanh niên trước mặt này, không còn chút khả năng phản kháng nào. Nghĩ lại ba người cũng coi như là cường giả trở thành Quỷ Tu nhiều năm, không ngờ lại dễ dàng chết đi một cách hồ đồ trong tay tên tu sĩ Nhân tộc trẻ tuổi này, sắc mặt không khỏi u ám.
"Phải chăng là muốn sống?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia mỉm cười, hài hước nhìn mấy người họ nói.
"Ngươi, ngươi chịu tha cho chúng ta?"
Cảm giác được tay đang bóp chặt cổ họ hơi thả lỏng một chút, Cát Trường Đình cuối cùng cũng thở dốc một hơi, gương mặt tuy rằng có chút chật vật, nhưng nghe được lời nói của Lục Tiểu Thiên. Lão và Tiêu tam nương, Hồ lão quái ba người cũng đều hai mắt sáng lên, nếu như có thể sống sót thì ai lại muốn chết?
"Đương, đương nhiên, không biết vị công tử này có gì phân phó, thiếp thân nguyện làm nô làm tỳ, đều nguyện ý mặc cho công tử sai sử." Tiêu tam nương nhìn thấy được hy vọng sống sót, vội vàng lên tiếng nói.
"Ta, ta cũng vậy, nguyện vì công tử làm trâu làm ngựa." Hồ lão quái thầm kêu Tiêu tam nương phản ứng quá nhanh, sợ rằng tên thanh niên này có đủ thủ hạ rồi sẽ giết chết lão, liền lộ vẻ ảo não đồng thời cũng vội vàng biểu đạt thái độ.
"Rất tốt, hy vọng các ngươi chốc nữa có thể nhớ được những gì mà bản thân đã nói, nếu không các ngươi đã biết hậu quả rồi đó." Lục Tiểu Thiên ném Cát Trường Đình đi, kim nhân khôi lỗi cũng đồng thời buông tha cho Tiêu tam nương và Hồ lão quái.
Ba người bị ném xuống mặt đất, liền ho khan một trận, may mắn nhặt lại được một mạng. Đồng thời vô cùng sợ hãi Lục Tiểu Thiên, ngoại trừ tu sĩ Kim Đan kỳ, bọn họ nghĩ không ra còn có người nào có thể trong nháy mắt đồng thời chế trụ ba người bọn họ. Hơn nữa bản thân lại không chịu bị chút thương tổn nào. Mà tên thanh niên trẻ tuổi trước mặt này rõ ràng còn không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ, tuy rằng cảm nhận không được tu vi cụ thể của đối phương, chỉ mơ hồ cảm thấy không chênh lệch nhiều với bản thân họ, hoặc là cao hơn một chút, nhưng tuyệt không có khả năng là tu sĩ Kim Đan kỳ. Nhưng loại thần thức công kích đó của đối phương quả thực khiến bọn họ không thể nào chống đỡ nổi, hơn nữa đồng thời khống chế ba người, thần thức của đối phương rốt cuộc là cường đại tới cỡ nào?
"Không biết công tử muốn ba người chúng ta làm gì, nguyện vì công tử làm trâu làm ngựa." Cát Trường Đình từ dưới đất đứng dậy giành trước nói. Mấy năm trước lão đã bị Lục Tiểu Thiên đánh bại một lần, lần nữa càng bại tới mức thương tích đầy người, trong lòng không còn chút dũng khí nào dám tranh đấu với Lục Tiểu Thiên, trực tiếp chịu thua nói.
"Chúng ta cũng vậy." Hồ lão quái và Tiêu tam nương sau khi phục hồi lại tinh thần, vội vàng nói.
"Ta cần tìm một cổ Âm Thi ở nơi này, giúp được một cái nguyên thần đoạt xá. Thực lực tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ là được, các người có lẽ quen thuộc với nơi này, giúp ta làm việc này, lại đưa ta ra khỏi mộ huyệt, chuyện hôm nay ta liền bỏ qua." Lục Tiểu Thiên nói.
Nếu như tên nguyên thần đó trong Cấm Hồn Châu không có ý đồ gì xấu. Hắn cũng không ngại giúp đối phương tìm một cổ Âm Thi thực lực mạnh một chút, khiến thực lực của tên nguyên thần đó khôi phục nhanh một chút. Nhưng hiện tại hắn chỉ muốn hoàn thành lời hứa của mình mà thôi, về phần sự tình sau đó của tên nguyên thần này sẽ như thế nào, cũng không phải là việc của hắn nữa. Ba tên Quỷ Tu trước mắt này, trên tay nhất định đã dính lấy máu tươi của không ít người. Nếu là bình thường, ba người này đã vây công bản thân hắn, Lục Tiểu Thiên không ngại tiện tay trừ khử họ. Nhưng lúc này bản thân Lục Tiểu Thiên ở trong mộ huyệt này, thần thức phải chịu áp chế ở một trình độ nhất định, hơn nữa lại không quen thuộc địa hình. So sánh ngược lại, ba tên Quỷ Tu này tuy rằng chiến lực không bằng bản thân hắn, nhưng ở nơi địa phương như vậy bọn họ giống như là cá gặp nước, đi lại còn tự do tự tại hơn hắn nhiều. Hơn nữa bọn họ thân là Quỷ Tu, trình độ hiểu biết với loại đồ vật như Âm Thi này tự nhiên là cao hơn hắn nhiều. Vốn Lục Tiểu Thiên còn có chút phát rầu, nên phải tìm như thế nào. Loại địa phương này, lỡ như đụng phải lượng lớn Âm Thi, cũng là một chuyện cực kỳ phiền phức. Hơn nữa nếu động tĩnh chiến đấu quá lớn, một tên tu sĩ Nhân tộc như hắn ở nơi này, khẳng định sẽ dẫn tới tồn tại cường đại trong mộ huyệt này chú ý tới, đây chính là điều mà Lục Tiểu Thiên không nguyện ý nhìn thấy.
Không nghĩ tới đang lúc hắn đang buồn ngủ mà lại có người đưa tới chiếu manh, nếu ba tên Quỷ Tu này đã đưa tới trước mặt hắn, Lục Tiểu Thiên tự nhiên không ngại coi ba tên này như là đầu thương mà sử dụng. Vừa rồi dùng thủ đoạn lôi đình để chế trụ ba người bọn họ, cũng chính là vì lúc này mọi việc có thể dễ dàng một chút. Hiện tại nhìn thái độ của ba người họ, hiệu quả cũng coi như không tồi.
"Chuyện này thì dễ rồi, đảm bảo có thể làm tốt chuyện này cho công tử." Nghe được việc mà Lục Tiểu Thiên muốn làm, không ngờ lại đơn giản như vậy, ba người họ liền lập tức đáp ứng.
"Sau khi xong việc, các ngươi đi đường của các ngươi, ta đi đường của ta, sẽ không quay ngược lại tìm các ngươi tính sổ." Lục Tiểu Thiên nhìn thần sắc lo lắng trên vẻ mặt bọn họ, lại nói thêm một câu.
"Thế thì liền cảm tạ công tử, công tử thật là đại nhân đại lượng."
Vẻ mặt mấy người họ đều cảm kích, về phần trong lòng có thật sự cảm kích, sợ rằng cũng chỉ có bản thân bọn họ mới biết được. Nhưng trong lòng mấy người họ nghĩ như thế nào, Lục Tiểu Thiên cũng không hề quan tâm. Sinh tử của mấy người này hắn đều khống chế trong tay. Lục Tiểu Thiên không hề sợ bọn họ sẽ giở trở gì cả. Ngược lại tên cái tên nguyên thần trong Cấm Hồn Châu, Lục Tiểu Thiên mơ hồ cảm giác được có chút không ổn. Cửa ra vào của mộ huyệt này tựa hồ sẽ có biến hóa, hơn nữa tu sĩ Nhân tộc tiến vào nơi này thần thức lại bị áp chế, không thể nào quan sát được quá xa, lại không thể nào dùng thần thức dò xét được nơi quá xa.
Tìm không được lối ra, theo lý mà nói, nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu đáng lẽ phải lo lắng hắn thẹn quá hóa giận mà không thực hiện lời hứa. Lại hoặc là đối phương tự mình đã nắm giữ được đường ra, hiện tại trở nên không còn sợ hãi, hay là nói nguyên thần này còn có hậu thủ khác? Nếu như còn có an bài khác thì sẽ rất là khó giải quyết. Nhưng hiện tại bên người hắn lại có thêm ba tên đả thủ, việc nhỏ bình thường căn bản không cần hắn xuất thủ, cũng sẽ không dễ dàng bạo lộ khí tức dẫn tới tồn tại cường đại bên trong mộ huyệt chú ý tới. Lục Tiểu Thiên nhịn không được cười lạnh một tiếng. Đợi sau khi giúp đỡ tên nguyên thần này chiếm cứ được một Âm Thi, giao dịch của hai người coi như triệt để kết thúc. Tới lúc đó lại uy hiếp y nói ra bí mật, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Sau khi quyết định được chủ ý, Lục Tiểu Thiên khẽ thở phào một chút. Cát Trường Đình, Hồ lão quái, còn có Tiêu tam nương ban gười luân phiên ở phía trước mở đường. Có ba tên đả thủ tương đối quen thuộc với địa hình trong mộ huyệt nàym Lục Tiểu Thiên nhất thời cũng không có gì để làm, chỉ im lặng đi theo ba người họ, tìm kiếm tung tích của Âm Thi.
Lúc này Cát Trường Đình dùng mấy con khô lâu thực lực chỉ tương đương Quỷ Binh ở phía trước dò xét mở đường, chỉ cần có yêu thi nào lợi hại đánh lén, Tiêu tam nương và Hồ lão quái lập tức hợp lực trấn áp.
Trước mắt chính là một con Thi Lang mọc ra răng nanh rất dài. Bởi vì đánh giết khô lâu dò xét mở đường phía trước, mà bị Cát Trường Đình nhắm vào. Cát Trường Đình lập tức gọi ra càng nhiều đại quân khô lâu vây lấy nó lại, không cần Tiêu tam nương và Hồ lão quái chi viện, liền tế ra Âm Sát Thi Hỏa. Mấy chục con khô lâu tay cầm đao thuẫn và trường thương kết thành phương trận vây lấy Thi Lang vào giữa. Sau đó khô lâu cung tiễn thủ đứng ở cự ly nhất định bắn ra cốt tiễn. Một nhóm tiếp một nhóm mưa tên bắn lên trên người Thi Lang. Thi Lang tuy rằng hung hãn, thỉnh thoảng đánh rụng mấy cỗ khô lâu, nhưng dưới tác dụng của Âm Sát Thi Hỏa, đám khô lâu bị đánh vỡ đó lại rất nhanh tổ hợp lại tiếp tục đứng dậy chiến đấu.