Chương 373: Thắng thảm
Chương 373: Thắng thảm
Lục Tiểu Thiên lập tức không còn gì để nói, cắn nuốt hỏa diễm băng lam của người ta còn không cho người ta nổi giận. Cái con ấu tử Hỏa Nha này thật sự là đã thành tinh, lại còn biết cách giả chết. Bất quá nhìn thấy dáng vẻ Đế Khôn bị ẩu tử Hỏa Nha chọc giận đến sắp phát cuồng, Lục Tiểu Thiên phát hiện tác dụng của con ấu tử Hỏa Nha này cũng không nhỏ a. Lại thêm trông vẻ bề ngoài ấu tử Hỏa Nha có chút buồn cười, Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi tạm thời quên mất bản thân mình còn có thương tổn, nhịn không được mà cười ồ lên.
Đương nhiên, chính sự thì không thể nào quên, Lục Tiểu Thiên ánh mắt lạnh lùng lần nữa quét về phía Đế Khôn, đan nguyên Hỏa Giao tiễn một lần nữa được gắn lên trên dây cung.
Trước đó Đế Khôn không ai bì nổi, lúc này nhìn thấy Lục Tiểu Thiên còn có năng lực giương cung cài tên, hai con ngươi đỏ hồng rốt cục nhịn không được bắt đầu có vẻ sợ hãi. Nó đã mất đi chỗ dựa lớn nhất, với thực lực lúc này của nó, dưới sự tiêu hao quá lớn, cũng không thể nào trực tiếp dùng nhục thân đón đỡ công kích đáng sợ như thế. Uy lực của đan nguyên Hỏa Giao tiễn cũng gần như đã đến cực hạn mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đạt được. Với tình trạng của nó lúc này, tuyệt đối không chống đỡ nổi.
Do dự một hồi, Đế Khôn cuối cùng làm ra một quyết định gian nan, hai cánh khẽ vỗ, không ngờ lại muốn quay người bỏ chạy.
"Sưu!" Lục Tiểu Thiên lúc này sao có thể để đối phương chạy thoát, Hỏa Giao tiễn lần nữa bắn ra, trực tiếp bắn trúng cơ thể Phi Thiên Ngân Thi. Trên thân thể màu xám bạc nổ tung, máu tươi chảy ròng ròng.
Đế Khôn lần nữa bị trọng thương kêu thảm một tiếng, Hỏa hệ nóng rực thương tổn vào cơ thể. Đế Khôn đã bị thương nặng càng thêm nặng, đã không thể nào tiếp tục phi hành. Thân thể trực tiếp từ trên không trung rơi xuống.
Phốc! Liệt Địa đao tựa như phát tiết lửa giận bổ sung thêm một đao lên thân Đế Khôn.
Phi Thiên Ngân Thi gặp phải trọng thương, lúc này vô luận là công kích hay là phòng ngự cũng đã không còn như trước. Một đao này đồng dạng ở phía sau lưng nó rạch ra một vết thương sâu tới tận xương.
Kim hệ đao khí của Liệt Địa đao, và Hỏa hệ của đan nguyên Hoả Giao tiễn dưới tác dụng đan xen. Đế Khôn vốn đã là nỏ mạnh hết đà, huyết dịch lại chảy ra quá nhiều. Sau khi rơi xuống mặt đất giãy giụa một hồi, khí tức bắt đầu suy yếu.
Lục Tiểu Thiên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, thân thể gặp phải trọng thương như vậy, đừng nói là lục giai yêu vật, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng chưa hẳn có thể chống đỡ được bao lâu, thật là một con Phi Thiên Ngân Thi lợi hại, bất quá hiện tại uy hiếp của đối phương cuối cùng đã được giải trừ rồi.
Liệt Địa đao xoay một vòng trên thân thể Đế Khôn, Lục Tiểu Thiên vừa định một đao triệt để kết thúc tính mạng của Đế Khôn. Đột nhiên trong đầu hắn lóe qua một suy nghĩ. Khi hắn giết chết Trình Thao, từ trong túi trữ vật của đối phương đoạt được một quyển Khôi Âm Thiên Thi Quyết. Trong đó có đề cập tới yêu cầu về loại yêu vật như Âm Thi này, có thể nói là hà khắc tới cực điểm. Vốn Lục Tiểu Thiên cũng không có ôm bao nhiêu hứng thú, dù sao muốn tìm một yêu vật loại Âm Thi phù hợp với điều kiện, thậm chí còn khó khăn hơn việc hắn đi tìm Ngưng Kim quả.
Nhưng phàm việc gì cũng có ngoại lệ, tên Đế Khôn trước mắt chính là Phi Thiên Ngân Thi tuyệt tích đã lâu. Thực lực mạnh mẽ hiếm có, trận chiến này Lục Tiểu Thiên có thể nói là thảm liệt nhất. Toàn bộ thực lực đều thi triển ra không hề giữ lại chút nào, nhưng vẫn bị tên Đế Khôn đánh tới thê thảm như vậy. Nếu như không phải có ấu tử Hỏa Nha ngoài ý muốn giết ra, phá đi hỏa diễm băng lam của Đế Khôn. Lúc này người chết tuyệt đối là Lục Tiểu Thiên hắn, hoặc là nói kết quả tốt nhất cũng chỉ là dùng Lôi Châu đồng quy vu tận với Đế Khôn. Đơn thuần về thực lực, tên Đế Khôn này so với hắn tuyệt đối còn mạnh hơn một chút.
Với thực lực và tiềm lực của Đế Khôn, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu trong Khôi Âm Thiên Thi Quyết. Năng lực trưởng thành cực kỳ đáng sợ. Nếu như có thể luyện chế Đế Khôn trở thành chiến sủng của bản thân, thực lực của hắn còn có khả năng gia tăng thêm một bậc, thậm chí Đế Khôn có khả năng thành công trở thành thất giai yêu vật cũng không chừng.
Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên tim đập thình thịch. Lần nữa chỉ là sơ lược nhìn qua quyển Khôi Âm Thiên Thi Quyết, phương pháp luyện chế bên trong tuy rằng độc đáo, nhưng cũng không phải là quá khó, khó chính là tìm được yêu vật loại Âm Thi phù hợp với điều kiện, và việc luyện chế rất lâu dài. Trong đó có đề cập tới hai loại luyện chế, một loại là triệt để giết chết nguyên thần của Âm Thi, khiến nó trở thành một khôi lỗi cấp Âm Thi. Tu sĩ có thể dùng nguyên thần khống chế nó chiến đấu, giống như kim nhân và thổ dân khôi lỗi của Lục Tiểu Thiên. Chỗ khác biệt chính là cổ Âm Thi khôi lỗi này còn có thể trưởng thành, thực lực còn có thể tăng trưởng.
Mà loại còn lại chính là giữ lại nguyên thần của nó, chỉ dùng bí pháp xóa hết ký ức, lại quán chú mệnh lệnh chủ nhân vào trong cơ thể nó. Con Âm Thi này bản thân tự có nguyên thần, có thể tự mình suy nghĩ, có thể chiến đấu độc lập, tính trưởng thành càng cao. Nhưng đợi tới một ngày nào đó, khi thực lực của nó đủ cường đại, đạt tới Nguyên Anh kỳ, hoặc là thực lực Nguyên Anh trở lên. Có lẽ ký ức bị xóa đi sẽ được khôi phục, nhớ lại chuyện trước kia, tới lúc đó không chỉ không còn là trợ thủ, mà ngược lại sẽ coi chủ nhân của mình là địch.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên do dự một hồi, so sánh ưu thế của hai loại phương pháp luyện chế này. Loại thứ nhất tự nhiên là ổn thỏa nhất, nhưng hắn chỉ có song nguyên thần. Liệt Thần Bí Thuật tậm thời cũng không thể tu luyện nữa, còn cần phải đợi một đoạn thời gian. Hơn nữa hắn đã có hai cỗ lục giai đỉnh phong khôi lỗi, chiến lực mạnh mẽ. Trên tay bản thân lại có mấy kiện đan nguyên pháp khí, nếu có thêm một cỗ khôi lỗi, tạm thời đối với bản thân hắn cũng không có ý nghĩa quá lớn. Trừ phi thực lực cỗ khôi lỗi này có thể so với tu sĩ Kim Đan kỳ hoặc là thất giai khôi lỗi trở lên. Chỉ là với thực lực và tài lực của hắn hiện tại, muốn sở hữu một cỗ khôi lỗi Kim Đan kỳ, chẳng khác nào là người si nói mộng.
Về phần loại thứ hai, tuy rằng về sau nguy hiểm không nhỏ, bất quá lại vô cùng có sức hấp dẫn. Dù sao nó cũng có thể độc lập chiến đấu, theo những gì trong Khôi Âm Thiên Thi Quyết nói, khôi lỗi bị xóa đi ký ức trong thời gian ngắn cũng sẽ không thức tỉnh. Đợi tới Nguyên Anh kỳ, còn không biết là phải tới lúc nào. Hiện tại chỉ là Kết Đan thôi mà Lục Tiểu Thiên vẫn còn có một đoạn đường không ngắn phải đi. Nếu như Đế Khôn có thể trưởng thành tới thất giai tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ, thì hắn đã lời to rồi. Về phần Nguyên Anh kỳ và sự việc sau khi thành Anh, ai còn quản được nhiều như vậy. Trong tu tiên giới nguy hiểm vạn phần, hơi không cẩn thận là có khả năng bị vẫn lạc, nếu như chút phong hiểm trước mắt này còn không qua được, về sau có nghĩ nhiều cũng vô dụng.
So sanh một lúc, trong lòng Lục Tiểu Thiên liền có quyết định, không hề do dự nữa, tự nhiên là chọn loại thứ hai.
Lúc này Đế Khôn đã cùng hắn đại chiến một trận, nhục thân bị trọng thương, chính là lúc hư nhược nhất. Bất quá trạng thái hiện tại của hắn cũng không tốt, có thương thế trên người. Hỏa diễm tiến vào nơi chân cũng chỉ là tạm thời bị áp chế, không thích hợp lập tức để động thủ. Hơn nữa việc luyện chế Phi Thiên Ngân Thi không phải chuyện một sớm một chiều, thời gian tiêu hao sợ rằng sẽ không ngắn. Nếu như mặc kệ cho Đế Khôn khôi phục thực lực, với tốc độ của nó mà muốn bỏ chạy, Lục Tiểu Thiên tự nhận cũng ngăn không được, nên làm sao mới phải?
Lục Tiểu Thiên lông mày nhíu chặt, dư quang lướt qua viên Cấm Hồn Châu vẫn còn lơ lửng trong không trung kia, nhất thời ánh mắt sáng lên. "Có biện pháp rồi/
Tên gia hỏa này tính kế hắn thảm như vậy, nếu như không phải vận khí đủ tốt, cơ duyên hảo hợp thu được ấu tử Hỏa Nha. Lần này hắn tuyệt không có khả năng may mắn sống sót, Lục Tiểu Thiên vươn tay chụp về phía Cấm Hồn Châu, hút nó vào tay.
"Đạo, đạo hữu, xin tha, xin tha ta một mạng, ngươi muốn biết gì ta đều nói." Nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu trước đó trở nên ngây ngốc, hiển nhiên không nghĩ tới chiến cục lại nghịch chuyển mấy lần như vậy, dưới loại tình hình này mà Lục Tiểu Thiên vẫn còn có thể lật ngược ván cờ.