Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 380 - Chương 380: Thất Hồn Ấn Thành

Chương 380: Thất Hồn Ấn thành Chương 380: Thất Hồn Ấn thành

Lần nữa quay về nơi động huyệt ẩn thân, Lục Tiểu Thiên cũng không trực tiếp bắt đầu tu luyện, mà đả tọa bình phục lại tâm cảnh tới trạng thái tốt nhất, lần nữa thời gian tiêu hao sẽ có chút lâu, hắn cần phải chuẩn bị mọi thứ thỏa đáng.

Cát Trường Đình và Tiêu tam nương hai người cũng như thường lệ lặp lại việc trước đây. Một ngày sau, bất kể là pháp lực hay là tâm cảnh đều đã khôi phục hoàn toàn tới trạng thái toàn thịnh. Lục Tiểu Thiên hai tay bắt đầu thi triển pháp quyết, tốc độ càng ngày càng nhanh. Dưới sự quán chú của pháp lực và thần thức, trước mặt Lục Tiểu Thiên lần nữa xuất hiện một cái hư ảnh màu xám nho nhỏ, bên trên có đồ án huyền ảo khó hiểu.

Nếu như không tiếp tục quán chú pháp lực vào, hư ảnh màu xám sẽ biến nhạt đi, sau đó bởi vì pháp lực đứt đoạn mà sụp đổ, Lục Tiểu Thiên đối với điều này sớm đã có tâm đắc.

Theo thời gian trôi qua, hình thể của hư ảnh màu xám bắt đầu trở nên ngưng thực. Đồ án bên trên cũng càng thêm rõ ràng. Cát Trường Đình và Tiêu tam nương mới đầu còn thỉnh thoảng nhìn qua bên này, khi uy lực của Thất Hồn Ấn càng ngày càng lớn. Tu vi và thần thức của hai người đều yếu hơn Lục Tiểu Thiên, sau đó cũng không dám nhìn về phía bên này nữa, chuyên tâm đi tinh luyện Âm Sát Hỏa Tinh của bản thân.

Nơi động quật của bọn họ vô cùng bí ẩn, chỉ là ngẫu nhiên cũng có một hai con cương thi đi lạc vào nơi này, liền bị hai tên Quỷ Tu trực tiếp giết chết. Bất quá cũng có một lần, một con lục giai Bạch Mao Cương Thi xông vào đây có chút lợi hại. Cát Trường Đình và Tiêu tam nương hai người liên thủ, cũng không chế trụ được con Bạch Mao Cương Thi này. Hai người tràn đầy lo lắng, muốn cầu cứu Lục Tiểu Thiên. Nhưng Lục Tiểu Thiên liên tục luyện chế Thất Hồn Ấn kia đã được hơn nửa năm, mắt thấy rất nhanh sẽ đại công cáo thành, nếu như nửa đường gián đoạn thì sẽ hoàn toàn phí công vô ích. Hai người lại lo lắng Lục Tiểu Thiên sau khi thất bại sẽ thẹn quá hóa giận, phát tiết lên người bọn họ. Chính vào lúc hai người không biết phải làm thế nào, một đạo kim quang lóe qua, trực tiếp chém lên đầu con Bạch Mao Cương Thi đó. Từ phía sau phân thây con lục giai Bạch Mao Cương Thi này. Con lục giai Bạch Mao Cương Thi này tuy rằng lợi hại, bất quá vẫn tạm thời bị hai người Cát Trường Đình và Tiêu tam nương quấn lấy. Liệt Địa đao liền từ phía sau trực tiếp đánh lén, cũng không phí bao nhiêu sức lực, liền trực tiếp chém giết con lục giai Bạch Mao Cương Thi này.

Cát Trường Đình và Tiêu tam nương lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn về phía Lục Tiểu Thiên một chút, sau đó vội vàng thu hồi lại ánh mắt. Nhìn bộ dạng của Lục Tiểu Thiên, đúng là đang toàn lực tu luyện công pháp cổ quái đó. Một bộ dạng toàn bộ chăm chú vào đó, tựa hồ không giống như là giả vờ. Không nghĩ tới vẫn còn có thể đồng thời chiến đấu. Bất quá cũng may trước đó nhìn thấy Lục Tiểu Thiên chiến đấu với đám cương thi cũng có thể đồng thời khống chế khôi lỗi, nhất tâm nhị dụng, xem ra có lẽ là đã tu luyện qua bí thuật phân liệt thần thức trong truyền thuyết.

Chỉ là thần thức phân liệt không chỉ đau đớn vượt xa tưởng tượng, hơn nữa hơi không cẩn thận liền có khả năng thân tử đạo tiêu, hung hiểm vạn phần. Tu sĩ bình thường căn bản không dám tùy tiện đi tu luyện. Nếu không phải là người có đại nghị lực và đại vận khí cũng không thể nào tu thành, không nghĩ tới tên thanh niên trước mặt lại là một người như thế, hai người lại kính sợ Lục Tiểu Thiên sâu thêm mấy phần.

Lục Tiểu Thiên ngồi ở chỗ đó không hề nhục nhích, cứ như thế một mực duy trì một năm rồi lại một tháng. Thất Hồn Ấn trước mặt từ nhỏ như đồng xu tới cuối cùng đã to đến một trượng, sau đó thể tích được cô đọng lại càng ngày càng nhỏ, rồi lần nữa áp súc, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Thất Hồn Ấn cuối cùng đã đại thành.

Lục Tiểu Thiên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, duỗi ngón tay bắn ra, lấy ra Cấm Hồn Châu.

Nguyên thần của Đế Khôn phẫn nộ nhìn Lục Tiểu Thiên, gào thét liên hồi. Tên tu sĩ Nhân tộc trước mắt này không chỉ đánh trọng thương nó, hơn nữa còn ép nguyên thần nó ra, cấm cố bên trong nơi quỷ quái này hơn một năm nay. Điều này khiến cho Đế Khôn chưa từng bị cấm cố qua có một loại cảm giác xúc động muốn phát điên. Lúc này lần nữa nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, nó hận không thể lập tức xé xác hắn thành mảnh vụn. Chỉ là trong lòng Đế Khôn cũng có chút kiêng kị với Lục Tiểu Thiên, dù sao tên tu sĩ Nhân tộc này trước đó cũng đã đánh bại nó.

Lục Tiểu Thiên cười nhạt một tiếng, đối với sự phẫn nộ của Đế Khôn coi như không thấy, vươn tay mở ra cấm chế của Cấm Hồn Châu. Nguyên thần của Đế Khôn vui mừng, định thừa dịp sơ hở mà bỏ chạy, vừa khéo lại đụng phải Thất Hồn Ấn sớm đã được chuẩn bị sẵn.

Nguyên thần của Đế Khôn trở nên hoảng sợ, đối với loại ấn ký màu xám này, nguyên thần của nó có một loại sợ hãi từ bản năng, muốn nhanh chóng giãy thoát. Nhưng Lục Tiểu Thiên hoạt định đã lâu, sao có thể để cho nguyên thần Đế Khôn dễ dàng tẩu thoát.

Ánh sáng màu xám bên trong Thất Hồn Ấn run động, bao quanh nguyên thần của Đế Khôn. Nguyên thần Đế Khôn ở bên trong kêu gào, bất quá rất nhanh tiếng kêu đã càng ngày càng yếu, cho tới khi không còn nghe thấy nữa.

Quá trình này kéo dài liên tục mấy ngày. Mấy ngày sau, nguyên thần của Đế Khôn đã khôi phục như thường, chỉ là ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên đã có thêm một loại phục tùng, không còn nửa phần oán hận và sát khí trước đó nửa.

Lục Tiểu Thiên thở phào một hơi dài, cho tới bây giờ xem như đã thành công hơn phân nửa. Mệnh lệnh cho nguyên thần của Đế Khôn tiến vào trong cấm Hồn Châu, Đế Khôn mặc dù cũng không tình nguyện, nhưng vẫn phục tùng tiến vào bên trong Cấm Hồn Châu

"Chúc mừng công tử công pháp đại thành!" Hai tên Quỷ Tu tự nhiên chú ý tới động tĩnh bên chỗ Lục Tiểu Thiên này Vừa thấy lúc này Lục Tiểu Thiên kết thúc tu luyện loại công pháp cổ quái này, lập tức nói lời chúc mừng.

"Ừm, xác thực thành công, đưa Âm Sát Hỏa Tinh cho ta." Lục Tiểu Thiên nói.

"Không biết có cần phải luyện chế tiếp hay không?" Hai người đưa cái bình nhỏ chưa Âm Sát Hỏa Tinh cho Lục Tiểu Thiên, sau đó hỏi.

"Cứ tiếp tục, nếu không cần nữa ta sẽ nói với các ngươi." Lục Tiểu Thiên gật đầu, sau đó lại ngồi xuống một bên, đưa tay vỗ vào một cái túi linh thú hơi lớn ở bên hông. Bạch quang lóe lên, một bộ thân thể đầu hổ, thân báo, phía sau có ba cái đuôi, sau lưng mọc lên hai cánh. Phía cuối đuôi có nhúm lông năm màu. Toàn thân trên dưới đều là màu xám bạc, trông rất là đẹp mắt, chính là nhục thân của Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn.

Tiêu tam nương và Cát Trường Đình nhìn thấy vết thương chằng chịt trên thân Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn, thân thể run lên. Trước đó mặc dù có đủ loại suy đoán, thậm chí còn cho rằng Lục Tiểu Thiên và Đế Khôn lưỡng bại câu thương, hoặc là bị Đế Khôn đánh bị thương sau đó đào tẩu, không nghĩ tới sự tình lại hoàn toàn tương phản với trong tưởng tượng, Đế Khôn lại bị hắn đánh chết. Đúng rồi, nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu kia, không, Đế Khôn không chỉ bị người thanh niên trước mắt này đánh bại, hơn nữa ngay cả nguyên thần cũng đều bị cấm cố, hơn nữa thanh niên này đang tu luyện một loại công pháp cổ quái, có tác dụng khống chế đối với thần thức, thậm chí còn khiến kẻ đối địch trước đó là Đế Khôn thuần phục.

Trong lòng hai người khẽ run lên, tên thanh niên trước mắt này quả thật quá đáng sợ rồi. Bọn họ hai người là Quỷ Tu, đối với loại yêu vật Âm Thi như Đế Khôn hiểu được còn nhiều hơn tu sĩ Nhân tộc một chút. Lúc này sự kiêng kị của hai người với Lục Tiểu Thiên đã tới mức độ không thể đo lường được. Nếu như Lục Tiểu Thiên cũng thi triển lợi pháp thuật này với hai người bọn họ, chẳng phải nói sau này hai người họ cũng sẽ giống như Đế Khôn sao, trở thành khôi lỗi của Lục Tiểu Thiên? Không có ai nguyện ý làm khôi lỗi, Cát Trường Đình và Tiêu tam nương hai người ý chí cầu sinh rất mạnh, nếu không cũng sẽ không tình nguyện trở thành Quỷ Tu mà không chịu chết đi. Trở thành khôi lỗi, mất đi ký ức vốn có, thế còn là bản thân bọn họ sao? Nghĩ tới điều này, hai người theo bản năng nhấc bước, không ngờ lại có một sự vọng động muốn bỏ chạy, về phần liều chết phản kháng, Cát Trường Đình và Tiêu tam nương đã không còn dám nghĩ tới điều này nữa rồi.
Bình Luận (0)
Comment