Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 398 - Chương 398: Chiến Tiên Lệnh

Chương 398: Chiến Tiên Lệnh Chương 398: Chiến Tiên Lệnh

"Oa..." một tiếng kêu quen thuộc vang vào tai.

Lục Tiểu Thiên bất lực quăng vài viên Thú Linh hoàn ra ngoài cửa sổ. Cái con tiểu Hỏa Nha này, khẩu vị lớn đến kinh người. Hết lần này đến lần khác đều yêu cầu không thấp với Thú Linh hoàn, từ sau một lần vô tình ăn được một viên Thú Linh hoàn dành cho tứ giai linh thú sử dụng, đối với những thứ dành cho linh thú tu vi tương đương Luyện Khí kỳ, tiểu Hỏa Nha không thèm liếc mắt tới. Có được lần giáo huấn đó, Lục Tiểu Thiên cũng không còn lấy ra Thú Linh hoàn đẳng cấp cao hơn nữa, lo lắng sẽ chiều hư cái tên tiểu gia hỏa này. Không thể nói là trong toàn thiên hạ, chí ít trong Vọng Nguyệt tu tiên giới này cũng không có linh thú nào giống như là tiểu Hỏa Nha này. Bản thân thực lực bình thường, nhưng lại có thể coi tứ giai Thú Linh hoàn như là cơm ăn hằng ngày vậy.

Theo lý mà nói, cho dù là tiểu Hỏa Nha là yêu cầm bình thường, cũng có thể phát ra loại công kích tiểu hỏa cầu. Nhưng cái con tiểu Hỏa Nha này của hắn tựa hồ như là dị loại, ngoại trừ cái mỏ sắc bén hơn một chút ra, tạm thời còn chưa có biểu hiện ra lực công kích nào khác, hơn nữa còn đặc biệt biết hưởng thụ, đặc biệt còn có thể chịu khổ.

Bất quá Lục Tiểu Thiên cũng biết con tiểu Hỏa Nha cũng tuyệt đối không hề bình thường như biểu hiện bên ngoài của nó. Chí ít hỏa diễm băng lam khiến hắn thúc thủ vô sách, chỉ có thể nhìn chằm chằm đợi chết, tiểu Hỏa Nha lại có thể một hơi nuốt hết vào. Hắn là một Thể Tu lục giai đỉnh phong, tiểu Hỏa Nha lại có thể tùy tiện mổ một hai cái đã xuyên thủng được phòng ngự bên ngoài của hắn, lực công kích còn lợi hại hơn cả pháp khí đỉnh cấp.

Có lẽ là một con dị chủng Hỏa Nha, chỉ là tạm thời còn chưa phát hiện được chỗ đặc thù của nó. Bất quá nói như thế nào, thì tên tiểu gia hỏa này cũng coi như đã cứu hắn một mạng. Hơn nữa tuy rằng hỏi phá phách một chút, nhưng trong cuộc sống tu luyện, học tập trận pháp buồn tẻ này của hắn, có thể có thêm một tên tiểu gia hỏa náo nhiệt bên cạnh cũng không tồi.

Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên trên mặt bất đắc dĩ nở một nụ cười.

Tiểu Hỏa Nha có được Thú Linh hoàn liền tự mình bay đi. Lúc này lửa dưới đan lô đã đốt cho nó trở nên đỏ ửng. Lục Tiểu Thiên theo thường lệ ném mấy món linh thảo phụ trảo vào trong đan lô.

Không tới chốc lát, trong đan lô đã dâng lên một tràng mùi hương, linh vật hòa tan thành dịch thể, ở trong đan lô chậm rãi chuyển động theo nhiệt lực không ngừng tăng lên.

Mấy chục loại linh vật tiến vào trong đan lô. Dịch thể bên trong đan lô đã xuất hiện một loại màu xanh nhạt. Lục Tiểu Thiên dựa theo trình tự cũng bỏ Ngưng Kim quả vào trong đó. Thời gian Ngưng Kim quả tan ra rõ ràng còn chậm hơn các loại linh vật phụ trợ không ít, thẳng tới một vị linh vật phụ trợ cuối cùng được bỏ vào trong, Mộc hệ Ngưng Kim quả vẫn còn một nửa chưa hòa tan hết.

Xoẹt ----

Dưới sự đốt cháy không ngừng, dược dịch do các loại linh vật phụ trợ hóa thành đã không chịu nổi sức nóng mà bị cháy đen một mảnh.

"Ngưng Kim đan không ngờ lại khó luyện chế như vậy!" Lục Tiểu Thiên lập tức nhíu mày. Ngay cả Ngưng Kim quả còn chưa hòa tan hết, khoảng cách tới dược dịch hoàn chỉnh vẫn còn một đoạn mà đã luyện chế thất bại rồi. Loại tao ngộ này Lục Tiểu Thiên đã rất lâu rồi không có gặp qua. Chưa thể luyện hóa được Ngưng Kim quả, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, rất ít khi gặp phải loại tình huống này. Cách giải thích duy nhất chính là vấn đề hỏa lực. Lúc này hắn linh trúc mà hắn dùng đã có đẳng cấp không thấp rồi, nhưng vẫn không thể nào hoàn toàn luyện hóa được Ngưng Kim quả. chỉ có thể nói rõ luyện chế Ngưng Kim đan càng cần linh hỏa đẳng cấp cao hơn nữa. Trong Linh Tiêu Cung cũng có nơi chuyên dùng để luyện đan, rút ra ngọn lửa dưới lòng đất. Hoặc là trong tu tiên giới có một số hỏa diễm tương đối hiếm thấy, cũng có thể dùng để luyện đan. Hoặc là thu thập linh mộc hay linh trúc đẳng cấp cao hơn nữa. Trước đó chỉ bận rộn thu thập các loại linh vật dùng để luyện chế đan dược, ngược lại quên đi một điểm cơ bản nhất, quả thật là quá sơ suất. Lục Tiểu Thiên tự giễu một tiếng, thu lại hết luyện đan lô và linh vật. Trước khi giải quyết được vấn đề hỏa lực, có tiếp tục thử luyện chế cũng chỉ là lãng phí linh vật và thời gian một cách vô ích. Loại việc làm vô vị này căn bản không thể giúp hắn có được bất kỳ kinh nghiệm hay có ý nghĩa nào cả.

Nghĩ rõ ràng được điểm này, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp đi ra cửa.

"Sưu... "

Trong âm thanh bén nhọn, trên bầu trời lóe qua một quang mang đầy màu sắc. Quang mang đó nổ tung trên không trung, hình thành một thanh trường kiếm cổ xưa. Không ngờ lại là tiêu chí tông môn của Cổ Kiếm Tông, chỉ là ở xung quanh trường kiếm cổ xưa, mơ hồ có một mảng màu sắc đỏ như máu, khiến người ta cảm giác được một dấu hiệu bất tường.

Ngay sau đó, Thanh Đan Cung, Man Thú Tông, Huyền Băng Môn, Hư Thiên Môn, còn có Linh Tiêu Cung tiêu chí của các phái liên tục xuất hiện trên không trung, không có ai ngoại lệ, đều mang theo một mảng màu sắc đỏ như máu lượn lờ xung quanh tiêu chí.

"Đây, đây là Chiến Tiên Lệnh!"

Cuối cùng có tu sĩ phản ứng nhanh nhạy đột nhiên biến sắc, nhịn không được mà kinh hô thành tiếng.

Lục Tiểu Thiên cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Các đại tông môn đều đã phát ra Chiến Tiên Lệnh. Chỉ có thể nói rõ một việc, Nam Hoang và Thiên Khung hai tu tiên giới này đã chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa còn phát ra chiến tranh đối với Vọng Nguyệt tu tiên giới. Tràng đại chiến liên quan mấy cái tu tiên giới sẽ dẫn đến một tràng hạo kiếp bao lớn, hắn cũng không thể tưởng tượng được. Duy nhất có thể khẳng định chính là, dính tới ba cái tu tiên giới, sẽ có mấy trăm vạn thậm chí hơn ngàn vạn tu sĩ trong trận đại hỗn chiến, nhất định sẽ cực kỳ thảm liệt. Chỉ cần là một phần tử trong tu tiên giới, liền không có khả năng hoàn toàn đứng ngoài thế cuộc. Loại hỗn chiến này, một khi tu sĩ Dị vực giết tới, cũng mặc kệ ngươi là tu sĩ bình thường, tà tu, thậm chí là số lượng cực ít Quỷ Tu. Trong mắt của tu sĩ Dị vực, chỉ có tu sĩ giới mình và tu sĩ Dị vực mà thôi. Không phải chủng tộc của mình, tất có dị tâm. Một đường giết chóc, nhất định sẽ là thi sơn huyết hải. Tương đối mà nói, quốc gia phàm nhân thé tục còn có khả năng sẽ thái bình hơn một chút. Về phần đám người tu tiên bọn họ, cho dù muốn tránh né, lại có khả năng tránh được đi đâu? Chiến Tiên Lệnh vừa ra, toàn bộ tu sĩ của tông môn nhìn thấy Chiến Tiên Lệnh đều phải lập tức trong thời gian ngắn nhất đi tới nơi tập hợp phát ra Chiến Tiên Lệnh gần nhất, nếu không sẽ bị coi là phản đồ của tông môn. Mà loại hỗn chiến dính tới toàn bộ tu tiên giới này, dưới tình huống toàn bộ tông môn phát ra Chiến Tiên Lệnh, nếu bị coi là phản đồ của tông môn, thì chẳng khác nào chính là đào binh.

Loại tình huống này lỡ như gặp phải sự truy sát của tu sĩ Dị vực, thì sẽ cực kỳ tồi tệ. Bị tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới phát hiện, đồng dạng cũng là phản đồ, hai bên đều không chốn dung thân. Tuy rằng ngẫu nhiên cũng có mấy tên thầm kêu may mắn, tưởng rằng có thể trốn ở một góc hẻo lánh nào đó không có người đời biết đến, liền có thể lừa gạt qua cửa ải này. Nhưng thiên hạ rộng lớn, lại có ai thật sự có khả năng hoàn toàn tránh né được, cho dù là Lục Tiểu Thiên biết được một chỗ như Mê Vụ cấm địa, nhưng không phải cũng có người khác đi vào qua sao.

Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, sau này nên làm thế nào thì cứ làm thế đó thôi. Lục Tiểu Thiên lắc đầu cười, lo lắng quá nhiều cũng không có tác dụng gì. Chiến Tiên Lệnh của Linh Tiêu Cung vừa ra, sau đó chạy tới chậm một chút cũng không sao. Cũng không biết bên phía Trần Quốc Lão có biến động gì không, vừa hay trên trận pháp chi đạo còn có chút nghi vấn muốn nhờ Trần Quốc Lão giảng giải mê hoặc. Nếu như Trần Quốc Lão bởi vì vấn đề của Chiến Tiên Lệnh mà rời đi, tìm không được người để hỏi thì thật là oan uổng.

Khi chạy tới nơi ở của Trần Quốc Lão, một nhà Trần Quốc Lão vẻ mặt cũng vô cùng lo lắng. Dù sao tổ chim bị phá thì trứng cũng vỡ tan, thừa dịp còn có chút thời gian, Lục Tiểu Thiên muốn hỏi Trần Quốc Lão một số vấn đề trước rồi tính.

"Trần đạo hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng đi. Ta và ngươi cũng coi như quen biết, có chỗ nào có thể giúp đỡ được, ta cũng sẽ dốc hết sức." Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Trần Quốc Lão có mấy lời muốn nói lại thôi rồi cười mở lời.

"Thế thì cảm tạ Lục đạo hữu rồi." Trần Quốc Lão gật đầu. Lúc trước lão gọi là ân công, bất quá sau đó dưới sự yêu cầu của Lục Tiểu Thiên nên cũng thay đổi xưng hô.
Bình Luận (0)
Comment