Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Linh Hỏa Trong Truyền Thuyết

Chương 401: Linh hỏa trong truyền thuyết Chương 401: Linh hỏa trong truyền thuyết

Theo việc tu sĩ các phái tu tập ở Vọng Nguyệt thành càng ngày càng nhiều, liên minh tán tu cũng vì duy trì trật tự, cùng tông chủ các phái đạt thành thương nhị. Ở các vị trí trọng yếu bên ngoài Vọng Nguyệt thành ở các khoảng cách khác nhau các tông môn phải tự mình phân chia khu vực, xây dựng chỗ dừng chân tạm thời.

Thẳng tới ngày thứ hai, Lôi Vạn Thiên và mấy tu sĩ Kim Đan kỳ mới quay trở lại, nhưng không hề nhìn thấy Vệ Lập Thiên. Sắc mặt của mấy tu sĩ Kim Đan kỳ Lôi Vạn Thiên không quá tốt lắm, chúng tu sĩ Trúc Cơ kỳ và tu sĩ Luyện Khí kỳ tu vi thấp hơn đến thở mạnh cũng không dám, sợ rằng sẽ chọc giận những tiền bối Kim Đan kỳ tâm tình đang không tốt kia.

"Toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ kỳ theo ta tới đây!" Lôi Vạn Thiên chào hỏi chúng tu sĩ, cùng với ba tu sĩ Kim Đan kỳ khác quay người rời đi, tiến vào khu vực hạch tâm trong chỗ dừng chân tạm thời của Linh Tiêu Cung.

"Tình thế không lạc quan lắm, tiến đánh Vọng Nguyệt tu tiên giới không chỉ có Nam Hoang, Thiên Khung. Hiện tại lại có thêm một cái Tinh Túc tu tiên giới. Tuy rằng với thực lực của Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta, đủ để nghiền ép bất kỳ một cái tu tiên giới nào trong ba cái này. Thậm chí cùng lúc chống lại hai cái tu tiên giới cũng có thể chiếm được thượng phong. Nhưng ba cái tu tiên giới liên thủ, xác thực sẽ liên quan đến sinh tử tồn vong của Vọng Nguyệt tu tiên giới ta."

Tiếp sau đó, tu sĩ Kim Đan kỳ bên cạnh Lôi Vạn Thiên, một trung niên phụ nhân mỹ mạo ung dung tên Đoạn Tâm Trì nói ra một đại sự khiến cho mọi người có mặt đều đại kinh thất sắc. Huyền Diệp thành đang nguy kịch, lúc này đã bị tu sĩ Dị vực bao vây. Xem xét thấy tầm quan trọng của Huyền Diệp thành đối với Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta, tông chủ các phái sau khi thương lượng, quyết định tăng thêm đại quân tiến tới cứu viện.

Chỉ bất quá trước khi đại quân xuất hành, cũng cần nhất định phải phái ra một tiểu đội tiến tới phụ cận Huyền Diệp thành, thăm dò tính báo.

Trúc Cơ kỳ ở đây nghe được liền lập tức biến sắc, Huyền Diệp thành không ngờ nhanh như vậy đã bị bao vây, thật là khiến người ta khó có thể tin được. Khó khăn nhất chính là còn không biết lúc này có bao nhiêu tu sĩ Dị vực đang bao vây Huyền Diệp thành, hơn nữa bên trong tu sĩ Dị vực khẳng định có không ít tu sĩ Kim Đan kỳ. Với thực lực của đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn họ, một khi đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ, chỉ có một con đường chết, không hề có bất kỳ may mắn nào.

Một tu sĩ Kim Đan kỳ khác tên là Ngô Luyện Đạt nói:" Tu sĩ Kim Đan kỳ của Dị vực, các ngươi tạm thời không cần quá lo lắng. Nguyên Anh lão tổ đã ban cho một loại bảo vật, có thể đại khái hiểm thị vị trí và phạm vi hoạt động của tu sĩ Kim Đan kỳ của đối phương, sẽ tự có chúng ta đi đối phó. Đồng dạng, phạm vi hoạt động của chúng ta sợ rằng cũng ở trong sự chưởng khống của đối phương, cũng không thể nào giúp cá ngươi quá nhiều. Các ngươi cần phải đối mặt, trên căn bản đều là tu sĩ đồng giai. Ngoài ra tông môn đi tới Huyền Diệp thành cứu viện cũng không chỉ có Linh Tiêu Cung chúng ta, mỗi một tông môn đều phải điều động một bộ phận nhân thủ. Các ngươi cũng không cần lo lắng, bản thân sẽ lực cô thế cô."

Lục Tiểu Thiên đối với loại thuyết pháp cũng không quá tán đồng, phàm việc gì cũng không thể nào tuyệt đối. Ai dám bảo đảm bản thân nhất định sẽ không gặp phải tu sĩ Kim Đan kỳ của đối phương? Chỉ là tỉ lệ nhỏ hơn một chút mà thôi, bất quá lời nói của Ngô Luyện Đạt ít nhiều cũng khiến một số người thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải lúc nào cũng lo lắng sẽ đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ đáng sợ của đối phương, tỉ lệ sống sốt chắc chắn sẽ cao hơn không ít.

"Nguyên Anh lão tổ pháp lực vô biên, vì sao không xuất môn đánh lui đám địch nhân đó?" Có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhịn không được hỏi.

"Ngươi tưởng rằng chỉ có Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta có tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao? Trong Dị vực tự nhiên cũng có Nguyên Anh lão tổ. Bọn họ có được khả năng thông thiên triệt địa, vung tay liền có thể khiến vô số đê giai tu sĩ hôi phi yên diệt. Bất kể chúng ta thắng bại như thế nào, bọn họ cũng đều không nhúng tay vào loại chiến sự này. Một khi bọn họ gia nhập, vô luận ai thắng ai thua, bất cứ một phương nào cũng thừa nhận không nổi." tu sĩ Kim Đan kỳ quét mắt về phía tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ vừa mở miệng kia.

Chúng nhân nghĩ lại cũng cảm thấy có đạo lý. Tu sĩ Kim Đan kỳ đối với bọn họ mà nói, đã là tồn tại không thể nào so sánh được. Nếu đổi thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thậm chí không cần xuất thủ, có lẽ chỉ một ý niệm cũng đủ đến giết chết bọn họ rồi. Vô luận là tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thiên tài hơn nữa, ở trước mặt Nguyên Anh lão tổ, đều yếu ớt đến mức khó có thể tưởng tượng, căn bản không có khả năng có thể so sánh. Chính là tu sĩ Kim Đan kỳ, so với Nguyên Anh lão tổ thì giống như là cách biệt giữa trời và đất, chênh lệch giữa cả một đại cảnh giới là thứ không thể dùng tư duy bình thường để đi suy đoán, hình dung.

Một phen nói chuyện ngắn ngửi, khiến trong lòng các đệ tử Trúc Cơ kỳ thấp thỏm không thôi. Ai cũng có thể nhìn ra được, lần đi Huyền Diệp thành này vô cùng hung hiểm, nguy hiểm hơn nhiều so với việc lưu lại ở Vọng Nguyệt thành. Dù sao Vọng Nguyệt thành lúc này cũng đang là nơi tụ tập thế lực của các đại tông môn.

Trước khi rời đi, mọi người vẫn còn mấy ngày thời gian để chuẩn bị. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ này đi tới Huyền Diệp thành tạm thời vẫn còn chưa xác định. Bất quá không quản là đi Huyền Diệp thành, hay là lưu lại, đối mặt với cục diện không mấy lạc quan, các tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều bận rộn đi chuẩn bị pháp khí đan dược cần thiết cho chiến tranh sau này, xử lý một số linh vật trên người mà không dùng đến, để đổi thành linh thạch.

Lục Tiểu Thiên bị Lôi Vạn Thiên và Tô Hồng Đào hai người lưu lại, sau khi kiểm tra Lục Tiểu Thiên một phen. Trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút bất diệu, hai tu sĩ Kim Đan kỳ này không ngờ lại nhíu hẳn mày.

"Tô sư bá, Lôi sư thúc, không biết thương thế của vãn bối như thế nào?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Không mấy lạc quan, hỏa diễm băng lam của ngươi cực giống như một loại linh hỏa trong truyền thuyết, vô cùng lợi hại, bất quá lại chưa tới mức độ linh hỏa trong truyền thuyết kia. Chúng ta có thể dùng pháp lực mạnh mẽ ép loại linh hỏa này ra khỏi cơ thể ngươi, bất quá hậu quả cũng rất nghiêm trọng. Loại linh hỏa này tính phản phệ cực mạnh, một khi bị ép tới tuyệt cảnh, sẽ khiến pháp lực của chúng ta đưa vào cơ thể ngươi trở nên hỗn loạn. Lúc đó sẽ chỉ càng mất nhiều hơn được, không chỉ thương thế dưới chân ngươi không thể chữa trị, hơn nữa toàn thân sẽ bị tê liệt, mất hết pháp lực." Lôi Vạn Thiên theo sự thật nói, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên mang theo một tia dị sắc.

"Mất hết pháp lực, há chẳng phải giống như là phế nhân sao. Không biết loại linh hỏa này lai lịch như thé nào, không ngờ lại lợi hại như vậy." Lục Tiểu Thiên hơi có chút thất vọng, ngay cả loại tu sĩ Kim Đan kỳ như Lôi Vạn Thiên cũng không có biện pháp, xem ra hai chân của hắn tạm thời cũng chỉ có thể để mặc như vậy.

"Loại linh hỏa này có chút gần giống với Phần Không Linh Hỏa trong truyền thuyết, tuy rằng không đáng sợ bằng Phần Không Linh Hỏa, nhưng đối với ngươi mà nói, đã là thứ không thể nào kháng cự được. Ngay cả thất giai linh thú trở lên, cũng hiếm khi có loại thần thông này, ngươi rốt cuộc đã gặp phải yêu vật gì, hoặc là đi nơi cấm địa nào?" Lôi Vạn Thiên không nhịn được hỏi.

"Lúc trước vãn bối và Tô Thanh, La Tiềm cùng nhau đi tới Huyền Diệp thành. Sau đó bởi vì gặp phải lượng lớn yêu thú truy kích, cuối cùng thất lạc với hai người Tô Thanh và La Tiềm, đi tới một nơi gọi là Mê Vụ cấm địa, gặp phải không ít nguy hiểm, có được một viên Cấm Hồn Châu. Được nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu chỉ dẫn, sau đó lại trùng phùng với Tô Thanh và La Tiềm. Chỉ là trước khi nguyên thần đó chỉ điểm cho vãn bối tìm được Tô Thanh và La Tiềm, vãn bối cũng đáp ứng sẽ giúp đối phương làm một việc. Sau đó vì thực hiện lời hứa mà đi tới Âm Phong Cốc, không nghĩ tới lại trúng phải tính toán của nguyên thần đó, không hiểu ra sao lại đụng phải hỏa diễm băng lam. Sau một phen giãy giụa, vốn còn tưởng rằng chắc chắn phải chết, không nghĩ tới lại xuất hiện một loại yêu thú kỳ lạ, thôn phệ hết hỏa diễm băng lam này. Vãn bối lúc đó thân thụ trọng thương, cộng thêm con yêu vật đó ẩn thân bên trong một đoàn sương mù màu đen, dáng vẻ cụ thể như thế nào, vãn bối cũng không thể nào nhìn rõ."

Lục Tiểu Thiên cười khổ một tiếng, đối với chân tướng cụ thể của sự việc này, hắn tự nhiên sẽ không thể nào nói ra hết toàn bộ sự thật với hai tu sĩ Kim Đan kỳ này.
Bình Luận (0)
Comment