Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 404 - Chương 404: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 404: Oan gia ngõ hẹp Chương 404: Oan gia ngõ hẹp

"Luyện Đan Sư sau lưng Lục đạo hữu trình độ luyện đan thật khiến người ta khó có thể tin nổi, ngay cả Ngưng Kim đan mà tỉ lệ thành đan cũng vượt qua ba thành, sợ rằng đệ nhất Luyện Đan Sư ở Vọng Nguyệt thành so ra vẫn còn kém hơn một chút.

Sau khi thu lại Ngưng Kim đan và Ngưng Kim quả, Vương Đức Phong nửa cảm khái nửa tiếc nuối nói. Nếu như bên chỗ Lục Tiểu Thiên ổn định một chút, chỉ cần có thể tiếp tục cung ứng đan dược cho y. Y đã có thể trở thành đệ nhất Luyện Đan phường ở Vọng Nguyệt thành rồi, đáng tiếc đây chỉ là hy vọng xa vời. Bằng vào Luyện Đan Sư sau lưng đối phương, vô luận là đi tới nơi nào, cũng đều có thể chống đỡ một phương. Ngôi miếu nhỏ này của y không chứa nổi nhân vật lớn như vậy.

"Được rồi, sau khi xử lý tốt chuyện ở chỗ ngươi, ta cũng phải trở về tông môn rồi. Linh vật mà ngươi giúp ta thu thập còn có thu hoạch được gì thêm không." Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Đúng là có thêm một chút, lại thu thập được một loại tài liệu phụ trợ cho Thổ hệ Ngưng Kim đan. Lần này Lục đạo hữu ngươi sau khi cung cấp cho một viên Mộc hệ Ngưng Kim đan, chắc hẳn sau này sẽ còn có người khác tới đây muốn luyện chế Ngưng Kim đan." Vương Đức Phong lấy ra một cái túi trữ vật ném cho Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên khẽ nhìn bên trong một cái, trên mặt lóe qua một tia vui mừng. Bên trong ngoại trừ một số thượng phẩm linh thạch là thù lao luyện đan ra, không ngờ còn có một loại hạt giống Hòa Mặc Trúc. Hòa Mặc Trúc cũng không hề thích hợp để luyện chế pháp khí, bất quá dùng làm củi đốt để luyện đan lại có thể sản sinh ra nhiệt lượng cực cao. Hơn nữa hỏa diễm rất ổn định, là một trong những loại than củi mà Luyện Đan Sư tha thiết mong ước. Không nghĩ tới lần này lại có niềm vui ngoài ý muốn như vậy, xem ra việc hắn lựa chọn Vương Đức Phong làm đối phương hợp tác quả là một quyết định sáng suốt. Nếu không chỉ bằng bản thân hắn đi thu thập những linh vật này, cùng với trao đổi thượng phẩm linh thạch, cho dù có thể làm được, cũng phải hao phí một lượng lớn thời gian, mà thời gian đối với Lục Tiểu Thiên mà nói lúc này là quý giá nhất.

"Biết được Lục đạo hữu cần thượng phẩm linh thạch, cho nên lần này cố ý đem thu lao của việc luyện chế Ngưng Kim đan đổi tất cả thành thượng phẩm linh thạch, trừ đi một phần nhỏ mua những hạt giống này, còn lại đều ở trong túi trữ vậy đó."

"Ân, một năm nay hợp tác cũng coi như không tồi. Sau này nếu như có thời gian, ta sẽ trở lại Vọng Nguyệt thành tìm ngươi. Bất quá thời gian cũng nói không chừng, ngắn thì vài năm, dài thì không biết tới khi nào."

Lục Tiểu Thiên cũng tương đối vừa ý với thu hoạch trong một năm nay. Không chỉ bản thân hắn đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, mà trận pháp chi đạo cũng đã có được sơ bộ nhận biết. Cho dù sau này không cần dùng trận đan mà vẫn có thể kết đan thành công, nhưng nghiên cứu trận pháp cũng vẫn có rất nhiều chỗ tốt. Không ngừng thôi diễn trận pháp có thể giúp lớn mạnh thần thức, chỉ riêng một điểm này, liền đủ cho hắn có lợi ích vô tận. Ở trên đấu giá hội ở Liên Vân Sơn Trang dùng Ngưng Kim đan đổi được một trái Thủy hệ Ngưng Kim quả, còn có lượng lớn linh thạch. Một năm nay hắn không ngừng luyện đan, ngoại trừ bản thân cần để tu luyện ra, còn tích lũy được một mớ gia tài không nhỏ. Linh thạch trong kết giới đã chất thành một ngọn núi nhỏ, mà bản thân cũng chuẩn bị không ít đan dược dự phòng. Trong toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở Vọng Nguyệt thành, số lượng linh thạch và đan dược mà hắn tích trữ phỏng chừng hắn nói thứ hai, không ai dám nói thứ nhất.

"Có lời này của Lục đạo hữu, cũng không uổng một phen khổ tâm của ta. Bất kể là bao lâu, chỉ cần Lục đạo hữu có thể tới Vọng Nguyệt thành, cũng đều là khách nhân tôn quý của ta." Vương Đức Phong vội vàng nói. Thiên tư tu luyện của y cũng không hề cao, vốn đối với việc kết đan cũng không dám nghĩ nhiều. Bất quá những năm nay kinh doanh thuận lợi, đặc biệt là sau khi quen biết Lục Tiểu Thiên, địa vị ở trong Vương gia lên như diều gặp gió. Thông qua đan dược từ chỗ Lục Tiểu Thiên, y cũng kiếm được một khoản tài phú không nhỏ. Trước đây cho dù có Ngưng Kim quả, dựa vào địa vị của y, cũng tìm không được người giúp đỡ luyện chế. Hiện tại bất đồng, cho dù không có Ngưng Kim quả, y cũng có thể chiếm dụng được. Dù sao tỉ lệ thành đan khi luyện chế Ngưng Kim đan của Lục Tiểu Thiên cao như vậy, chỉ cần có thêm vài người tìm hắn luyện đan, sau đó chiếm dụng một trái đối với y mà nói, cũng không phải không thể được.

Từ chỗ Vương Đức Phong rời đi, lại an bài việc một nhà Trần Quốc Lão xong, việc của hắn coi như là giải quyết đâu vào đấy cả rồi, liền lần nữa quay lai doanh trại của Linh Tiêu Cung. Lúc này đã có không ít tu sĩ của các tiểu đội đang tự mình tụ hợp lại với nhau.

Tiểu đội mà Lục Tiểu Thiên được phân vào, hoặc là nói thay thế Tô Thanh trong tiểu đội này không ngờ cũng có mấy người quen.

"Lục sư huynh." Người quen trong đội ngũ khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, vẻ mặt vui mừng không thôi, sau đó sắc mặt lại khẽ biến. Gương mặt nhìn Lục Tiểu Thiên có chút phẫn nộ nói: "Lục sư huynh, chân của huynh bị sao vậy, ai làm?"

"Lục sư huynh, không nghĩ tới huynh cũng bị phân tới tiểu đội chúng ta, thật là quá tốt rồi. Bất quá với bản sự của Lục Tiểu Thiên huynh, có ai có thể đả thương được huynh." Lần này nói chuyện là Bành Đại Dụng. Nhiều năm qua đi như vậy, tên gia hỏa này tuy rằng đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bất quá khí tức nông phu trên người y vẫn rất nặng, không được những tu sĩ khác hoan nghênh lắm. Đa phần mọi người đều bảo trì một khoảng cách nhất định với y, đương lúc đang nhàm chán lại nhìn thấy Lục Tiểu Thiên ở nơi này, khó khăn mới có được một người không chê mình, tự nhiên là có chút mừng rỡ.

"Gặp phải một chút phiền phức, bất quá có người nhìn thấy ta có thể sẽ không cao hứng lắm. Tiền sư đệ, gần đây tốt chứ?" Lục Tiểu Thiên quét mắt nhìn về phía Tiền Đại Lễ vẻ mặt đang rất khó coi nói. Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra một tia nghiền ngẫm, không nghĩ tới Tiền Đại Lễ lại được phân tới tiểu đội này, thật là không biết bản thân hắn vận khí tốt, hay là vận khí của đối phương quá tệ.

"Lục sư huynh!" Biểu tình trên mặt Tiền Đại Lễ so với khóc còn khó coi hơn. Chỉ là tu vi của Lục Tiểu Thiên cao hơn lão, cống hiến cho tông môn cũng lớn hơn lão, hơn nữa Ngô Nghiên, Bành Đại Dụng hai tên đệ tử Trúc Cơ kỳ tiền độ rộng lớn vượt qua lão, bộ dạng cũng coi Lục Tiểu Thiên như là người dẫn đầu. Tiền Đại Lễ dĩ nhiên là oán hận muốn Lục Tiểu Thiên chết, nhưng trên mặt cũng không dám biểu hiện ra một tia bất kính nào.

"Lục sư đệ, ta là Tào Hải Hoa chưởng phong của Linh Hồng phong vực. Bất kể trước đây có ân oán gì, nhưng chung quy vẫn là đồng môn. Lần này đi Huyền Diệp thành càng nguy hiểm vạn phần, phải đối mặt với tu sĩ đối địch với số lượng chiếm ưu thế, càng phải nên đoàn kết thành một thể để đối địch. Ta không hy vọng sau này trên đường đi, mọi người bởi vì ân oán cá nhân mà ảnh hưởng tới việc chiến đấu, đệ có hiểu không?" Lúc này, một lão giả với mái tóc đen, khí tức trông vô cùng không tồi cất bước đi đến. Tu vi Trúc Cơ tầng tám khiến khí tức của lão hiển nhiên mạnh hơn tu sĩ khác không ít. Ngoài ra có bốn tên tu sĩ lạ mặt cũng đi theo sau lưng lão, hiển nhiên là coi người này là thủ lĩnh.

"Tào sư huynh nói phải. Ta tự nhiên sẽ không vì ân oán cá nhân mà gây ảnh hưởng tới đại cục. Bất quá vạn nhất có người lòng mang dị tâm, tới lúc đó Tào sư huynh nên xử sự công bằng là được." Lục Tiểu Thiên khẽ cười, đối với khí thế Trúc Cơ hậu kỳ của Tào Hải Hoa tự nhiên coi như không thấy. Bất quá hắn cũng không cần gây nên tranh chấp làm gì, chỉ là hơi đáp lại một câu.

"Đó là đương nhiên, lão chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ. Lục sư đệ không đi tìm lão gây phiền phứt đã là không tồi rồi, lẽ nào lão chê mình sống quá lâu sao." Tào Hải Hoa tuy rằng vẫn có chút bất mãn với ngữ khí của Lục Tiểu Thiên, bất quá nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không hề có ý muốn tranh vị trí đội trưởng của mình, cũng không hề nhiều lời nữa.

"Tự nhiên là không dám, sau này sẽ nghe theo lời của Tào sư huynh." Tiền Đại Lễ bụng dạ cực sâu, ân oán giữa Lục Tiểu Thiên đã không thể nào hóa giải, tự nhiên là lập tức lựa chọn dựa vào Tào Hải Hoa.
Bình Luận (0)
Comment