Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 406 - Chương 406: Sách Lược Tạm Thời

Chương 406: Sách lược tạm thời Chương 406: Sách lược tạm thời

"Tào sư huynh lão luyện cẩn thận, không hổ là một trong những chưởng phong trong tông môn, an bài như vậy rất ổn thỏa." Tiền Đại Lễ vừa nghe liền vội vàng phụ họa.

"Không sai, chúng ta nghe theo sự an bài của Tào sư huynh." Bốn tu sĩ khác cũng tỏ vẻ đồng ý.

Bất quá ánh mắt Tào Hải Hoa lại nhìn về phía Lục Tiểu Thiên. Tuy rằng tu vi của Lục Tiểu Thiên thấp hơn lão một tầng, hơn nữa thời gian trúc cơ cũng ngắn hơn lão. Nhưng từ khi trúc cơ tới nay, đã dựng lên không ít tên tuổi, không chỉ khuất phục được một kẻ danh vọng ngày càng lên cao trong tông môn như La Tiềm, thậm chí ngay cả đệ tử thiên tài của Cổ Kiếm Tông cũng bị hắn đánh bại, sâu trong nội tâm của Tào Hải Hoa cũng có một chút xem trọng nhất định với Lục Tiểu Thiên.

"Lời Tào sư huynh nói rất đúng, làm như vậy là hành động ổn thỏa nhất." Lục Tiểu Thiên tuy rằng cũng không ưa dáng vẻ đội trưởng của Tào Hải Hoa. Bất quá loại người như Tào Hải Hoa có thể trở thành chưởng phong một vực, là tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã tu luyện lâu năm, kinh nghiệm xử lý cũng cực kỳ phong phú, chỉ cần tình cảnh không nguy hiểm tới hắn, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không cùng Tào Hải Hao tranh chấp làm chi.

"Xem ra Lục sư đệ cũng là một người biết đại thể, chúng ta có thể nhất trí được ý kiến, sự tình sau này càng dễ xử lý hơn nhiều rồi." Trên mặt Tào Hải Hoa lộ ra một tia cười hài lòng, lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm địa đồ đơn giản do da thú tạo thành. "Mấy năm trước ta từng đi tới Huyền Diệp thành lăn lộn qua một đoạn thời gian. Ta có một thói quen, đi qua nơi nào thì đều luôn sẽ chế tác một phần địa đồ, lại kết hợp với kiến thức của những đồng môn khác, đánh dấu một số địa phương trọng yếu. Phụ cận Huyền Diệp thành cũng có không ít mỏ linh thạch, còn có một số nơi mọc đầy linh thảo. Ta cũng biết được một chút, nơi mỏ linh thạch lớn một chút, tu sĩ Dị vực sau khi chiếm cứ, số lượng tu sĩ đóng giữ ở đó khẳng định cũng rất nhiều. Nếu như mỏ quá nhỏ, chúng ta tới đó chỉ sợ cũng chỉ gặp được một số tu sĩ Luyện Khí kỳ, cũng không có giá trị bao lớn, kiếm một số mỏ linh thạch không lớn không nhỏ mà hạ thủ, có lẽ có thể kiếm được không ít tiện nghi."

Tào Hải Hoa nói như vậy, ngay cả hai người Bành Đại Dụng và Ngô Nghiên ánh mắt cũng sáng lên, không thể không nói Tào Hải Hoa tuy rằng dáng vẻ tự tao tự đại lớn một chút, nhưng biểu hiện trước mắt mà nói, xác thực là nhân tuyển lý tưởng để làm đội trưởng. Trên mặt Lục Tiểu Thiên cũng có ý cười, kể từ đó, hắn cũng có thể đỡ lao tâm mấy phần.

Từ những điểm đánh dấu trên địa đồ mà sàng lọc hai một hai cái, cuối cùng mấy người họ quyết định một nơi là Trì Phong Cốc. Một khu mỏ sản sinh ra Phong hệ linh thạch, nói lớn không nói, nói nhỏ cũng không phải là quá nhỏ.

Chúng nhân đều cảm thấy không có vấn đề, vì thế liền theo địa đồ mà đi, mấy ngày sau đã tới Trì Phong Cốc.

Ở Trì Phong Cốc ngoại trừ một loại Nghênh Phong Sam thấp bé, còn có đê giai linh thảo thô to dưới mặt đất ra, cũng không hề có cây cối rậm rạp gì cả. Nơi này bị cương phong ảnh hưởng, một số ngọn núi đá đã bị phong hóa rất nghiêm trọng. Cũng có một số Phong hệ khoáng thạch nằm trơ trọi ở bên ngoài, có thể dùng để luyện chế ra Phong hệ linh thạch, đê giai pháp khí. Có một số vết tích là do nhân công khai mở, hiển nhiên nơi này trước đó đã có người tơi thu thập khoáng thạch. Chỉ là vết máu loang lổ trên đó cũng nói rõ nơi này đã từng xảy ra chiến đấu không nhỏ.

Sau khi nhìn thấy vết tích tu sĩ chiến đấu ở nơi này, sắc mặt mọi người đều trở nên khẩn trương. Tào Hải Hoa dẫn theo mọi người đi xung quanh cẩn thận tìm kiếm, tốn hết hai ngày thời gian mới tìm được vị trí cụ thể của mỏ Phong hệ linh thạch ở Trì Phong Cốc này.

"Bên ngoài động quật có bốn tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ trấn thủ. Bất quá bên trong liệu có tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào khác không thì không nói được." Người nói chuyện chính là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ tên Đới Sùng có sở trưởng ẩn tàng khí tức một mực đi theo Tào Hải Hoa. Y cùng Tào Hải Hoa đi thám thính một phen, lúc này quay lại, mọi người vây lại thành một vòng, Đới Sùng thô sơ giản lược nói qua tình huống một phen.

"Bất quá bên trong hầm mỏ không khí đục ngầu, nhất là trong hầm mỏ của Phong hệ linh thạch, bên trong những cơn gió quái lạ thổi ngược xui, cuốn lên toàn bộ cát bụi. Hoàn cảnh sinh tồn cũng càng thêm ác liệt, tu sĩ bình thường cũng không nguyện ý tiến vào trong đó. Ta suy đoán là trong hầm mỏ đó có người, quá nửa cũng là người của Vọng Nguyệt tu tiên giới chúng ta bị tu sĩ Dị vực bắt vào trong đó, bị cưỡng ép đi vào trong hầm mỏ. Chúng ta cần phải đối mặt có lẽ chỉ là bốn tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này."

"Chúng ta cộng lên có chín người, một hơi xông lên, đủ để giết chết bốn tên tu sĩ này." Nghe được lời của Đới Sùng, mấy người khác nhất thời vẻ mặt hưng phấn, tựa hồ điểm công huân này chỉ đưa tay ra là có được. Tích lũy điểm công huân cũng không phải chỉ có thể đổi được Ngưng Kim đan, mà còn có thể đổi được đan dược trị thương khác, hoặc là đổi lấy linh thạch mà bản thân cần, thậm chí là một số công pháp bí truyền.

"Chỉ là theo lý mà nói, đối phương nếu như đã ở chỗ này khai thác linh thạch, vì để phòng ngự địch nhân đánh lén, chắc hẳn sẽ phái người ở bốn phía cảnh giới mới đúng. Nhưng chúng ta đã lục soát mấy lần, cũng không hề phát giác được người nào, có lẽ là không có ai ở xung quanh. Chỉ là tình hình ít nhiều cũng có chút khác thương, trực tiếp công tới sợ rằng có vài phần không ổn." Tào Hải Hoa nói.

"Tào sư huynh, thời cơ không được bỏ lỡ, cơ hội hiếm khó gặp được tu sĩ Dị vực lạc đàn như vậy, cũng không nên bỏ lỡ a." Đới Bách chà sát hai tay có chút nóng vội nói.

Tào Hải Hoa nhíu mày, tuy rằng tu vi của Đới thị huynh đệ chỉ là Trúc Cơ tầng sáu, bất quá đôi huynh đệ song sinh này lại tinh thông thuật hợp kích, nếu như liên thủ, ngay cả lão cũng kiêng kị bà phần. Hai huynh đệ họ đều có ý tứ này, lại thấy những người khác cũng đều kích động muốn thử. Lão nếu như chỉ bằng vào một điểm hoài nghi này liền phủ quyết suy nghĩ của nhiều người như vậy, khó tránh sẽ ảnh hưởng tới sự tích cực của đám người này, sẽ đả kích tới sĩ khí.

"Đám tu sĩ Dị vực không phải là không có cảnh giới, có lẽ là đã bố trí xong cạm bẫy, đợi chúng ta nhảy vào trong đó mà thôi, ở nơi xa hơn có người của bọn họ mai phục sẵn." Lục Tiểu Thiên lúc này mở miệng nói.

"Ngươi làm sao biết được?" Đới Bách cười lạnh nói: "Nếu như bản thân ngươi nhát gan, có thể không đi, bất quá tới lúc đó đừng có tranh giành điểm công huân là được."

"Ta trước đây cùng La Tiềm từng đi qua phụ cận Huyền Diệp thành một chuyến, gặp phải Phi Kỵ bộ lạc của Thiên Khung giới. Đối phương điều khiển yêu cầm, tốc độ còn nhanh hơn tốc độ ngự kiếm phi hành bình thường một đoạn lớn. Nếu như có người của Phi Kỵ bộ lạc ở xung quanh, bên phía chúng ta còn chưa đắc thủ, có lẽ đối phương đã giết tới rồi, tới lúc đó có chắp cánh cũng khó thoát." Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười: "Về phần điểm công huân, các ngươi ai có bản lĩnh, cứ việc mà đi lấy là được."

"Phi Kỵ bộ lạc!" Mọi người ở đây nghe được tên này sắc mặt đều biến đổi. Hung danh của Phi Kỵ bộ lạc, một số tu sĩ có kiến thức ít nhiều cũng đều nghe nói qua một chút.

"Có khá nhiều mỏ linh thạch phân bố ở xung quanh Huyền Diệp thành. Phi Kỵ bộ lạc tuy rằng hung danh vang xa, nhưng nhân thủ cũng không nhiều, lẽ nào chúng ta làm việc gì cũng đều có thể lo được chu toàn sao?" Đới Sùng sau khi sắc mặt khẽ biến đổi, rất nhanh phản ứng lại nói.

"Ta tán thành quan điểm của Lục sư đệ. Chúng ta không cầu có công, chỉ cầu không có sơ suất. Đây không phải là một trận chiến bình thường, hơi không cẩn thận liền nguy hiểm tới tính mạng. Ta thấy chúng ta vẫn nên trước tiên quan sát một chút rồi nói tiếp. Đại chiến trong tu tiên giới kéo dài rất lâu, lẽ nào muốn trong ba năm ngày là có thể thu thập đủ điểm công huân để đổi lấy Ngưng Kim đan hay sao." Tào Hải Hoa kinh ngạc nhìn Lục Tiểu Thiên một cái sau đó nói. chỉ cần có người phản đối, tên đội trưởng như lão liền có thể đứng ra nói chuyện, càng huống chi bên phía Lục Tiểu Thiên cũng có ba người.

"Nếu đã như vậy, thế thì liền đợi một chút xem sao." Vừa thấy Tào Hải Hoa tỏ thái độ, mọi người cũng không còn tranh gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment