Chương 438: Sất Trá Liên Hỏa
Chương 438: Sất Trá Liên Hỏa
*Sất trá: nghĩa là quát tháo. Đọc tên mà muốn ngất với lão tác giả. Sất Trá Liên Hỏa, thương ảnh liên miên như liên hoa xoắn tít lao tới. Đạo hữu nào có tên hay hơn, xin vui lòng góp ý. Đa tạ
---------------------------------
Mười mấy cây Phong Hỏa Ly Hợp Thương bay thẳng tới trước mặt, thực lực có mạnh có yếu, mà Khoa Sâm càng vô cùng nhạy bén. Có giáo huấn trước đó, còn có sau khi nghe nói tới sự lợi hại của tên thanh niên tóc bạc, lập tức triển khai công kích mang tính quấy nhiễu. Sau khi xuất thủ, lập tức dẫn theo tu sĩ bộ tộc triệt thoái ra sau, bày ra một bộ dạng xuất thủ xong liền rút lui không cầu thành công, chỉ cầu bảo vệ tính mạng tu sĩ bộ tộc mình.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên mặc dù kêu khổ thành tiếng, nhưng lúc này cũng không thể không bất đắc dĩ, bây giờ muốn đi vòng để vào Mê Vụ cấm địa cũng đã không còn kịp nữa. Phi Kỵ bộ tộc căn bản sẽ không cho hắn đủ thời gian. Mà sào huyệt bầy Hỏa Biên Bức gần trong gang tấc là lối thoát thân duy nhất của hắn. Chỉ là trước khi tới được đó, phải triệt để đánh xuyên qua trận hình của Khoa Bộ tộc rồi nói.
Hơn mười cây Phong Hỏa Ly Hợp Thương trước sau như bão táp lao tới, công kích uy thế như vậy, nhiều tu sĩ của Phi Kỵ bộ tộc ở đây như thế, cũng không có mấy ai có lòng tin có thể bình yên vô sự dưới công kích như thế này.
Lục Tiểu Thiên nhíu mày, tâm thần khẽ động, Đế Khôn liền tự mình bay đến phía trước thuyền Thanh Phong. Vì thế, tu sĩ của Khoa Bộ tộc cho dù muốn công kích đến Đông Phương Nghi cũng nhất định phải qua cửa ải của hắn trước.
Dưới loại công kích dày đặc này, Hỏa Giao cung đã không đủ để ứng phó, Lục Tiểu Thiên lần nữa phục dụng đan dược, Liệt Địa Đao trong tay kim mang lấp lóe, như là huyễn ảnh liên tiếp chém ra.
Phanh phanh. . . Mấy cây tiêu thương liên tiếp đánh lên trên người Lục Tiểu Thiên, cũng có ba cây đâm về phía Đế Khôn, trong đó có hai cây bị Đế Khôn tức giận dùng móng vuốt đập xuống, còn có một cây bắn trúng trán nó nhưng cũng không có tạo thành ảnh hưởng gì.
Lục Tiểu Thiên bổ ra đao mang cũng chỉ kịp chém xuống mấy cây Phong Hỏa Ly Hợp Thương có lực công kích mạnh nhất trong đó, cũng không phải hắn không cách nào đánh rơi tất cả công kích, mà là ngân giáp nữ tử đã giết tới. Về thời gian cũng không cho phép hắn làm như vậy. Bởi vì đối mặt với dạng công kích như thế, Lục Tiểu Thiên cũng không thể không lựa chọn bỏ hay lấy, chịu đựng những công kích tương đối không mạnh trong đó. Cũng may với thể cách của hắn, lại cộng thêm phòng ngự cường hãn của Hỏa Giao lân giáp, cũng có thể chống đỡ được.
Một cây ngân thương với tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị đâm vào hậu tâm của Lục Tiểu Thiên. Sau đó mới có âm thanh sấm rền vang khi Đạp Lôi Phi Mã chạy tới, tốc độ ngân giáp nữ tử xuất thủ đã vượt qua âm thanh khi Lư Hồng chạy tới. Bạch mã ngân thương, một kích thanh thế hãi nhân này, do một nữ tử mặc ngân giáp hình thể thon dài uyển chuyển thi triển ra, càng có một loại khí khái hào hùng không tên.
Ngân thương đó, như muốn đâm rách cả hư không, thương mang trên đó bạo phát, ngân giáp nữ tử đã nhìn ra được Lục Tiểu Thiên không chỉ thể cách phi phàm, là một Thể Tu cực kỳ lợi hại. Hơn nữa bên dưới lớp y phục rách nát bên ngoài lộ ra lân giáp màu đỏ đồng dạng không phải là phàm phẩm. Cho dù là ngân thương trong tay thị, muốn một kích xuyên thấu cũng không hẳn làm được. Bất quá đối với thị mà nói, chưa hẳn phải một kích xuyên thấu lân giáp, cao thủ tới loại tầng thứ như thị, chỉ cần đưa lực đạo của mình đánh lên đó, cho dù là tên thanh niên tóc bạc trước mắt có bưu hãn hơn nữa, cũng chưa chắc có thể chịu đựng được.
Ngân giáp nữ tử tuy rằng đang cưỡi Đạp Lôi Phi Mã, nhưng không phải là một người có tinh thần kỵ sĩ. Trên thực tế trong tu tiên giới, đại đa số người đều lấy việc tiêu diệt địch nhân là mục tiêu hàng đầu, hành động giống như Khoa Sâm trước đó, trong tu tiên giới tuy rằng không phải không có, nhưng cũng tuyệt đối ít thấy. Đổi lại là Lục Tiểu Thiên, cũng quá nửa sẽ lựa chọn loại chiến đấu tiết kiệm sức lực này. Cái gọi là công bằng, đó chẳng qua là lời nói của kẻ yếu mà thôi. Một thương của ngân giáp nữ tử này góc độ vô cùng tinh chuẩn, từ bên dưới nách trái của Lục Tiểu Thiên đâm thẳng tới.
"Keng!" Liệt Địa đao trong tay Lục Tiểu Thiên nhanh chóng biến đổi, tay trái vung đao, cơ hồ không kịp nhìn rõ. Liệt Địa đao giống như là gia tăng thêm thần lực mà bổ trúng vào đầu mũi thương.
Đại lực trên đầu mũi thương truyền đến khiến Lục Tiểu Thiên có chút kinh ngạc. Ngay cả Đế Khôn, thân hình cũng nhịn không được mà có chút lung lay, cổ tay Lục Tiểu Thiên cũng có chút tê rần.
Ngược lại con Đạp Lôi Phi Mã đó, chân ngựa cường tráng cũng không nhịn được mà lui về sau vài bước.
"Khí lực thật là lớn, xem ra trình độ Thể Tu của ngươi còn cao hơn trong tưởng tượng của ta một chút." Ngân giáp nữ tử cảm nhận được cổ tay mình có chút tê dại, không khỏi có chút kinh dị. Bất quá trên mặt lại thêm vài phần hưng phấn. "Thế này cũng tốt, rất lâu không có thống thống khoái khoái đánh qua một trận rồi. Nếu như ngươi thực lực quá yếu, thì thật không khỏi có chút quá không ý nghĩa."
Trên thực tế Lục Tiểu Thiên cũng chấn động không nhẹ. Sự mạnh mẽ của ngân giáp nữ tử trước mắt này, là điều mà hắn rất hiếm thấy trong đời. Hắn mặc dù chỉ dùng một tay, nhưng lực lượng Thể Tu cộng với pháp lực trọng điệp lên, đối phương không ngờ cũng miễn cưỡng tiếp được. Điều này đối với hắn mà nói, vẫn là lần đầu tiên gặp được trên thân một tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Sợ rằng cũng chỉ có cái tên Miêu Thiên trước đó sử dụng Viêm Ma Yêu Đao ngăn cản được Đế Khôn mới có thể so sánh với thị.
"Sất Trá Liên Hỏa!" Ngân giáp nữ tử quát một tiếng, ngân thương trong tay hóa thành vô số thương ảnh hình liên hoa. Phía trên thương ảnh đó, ẩn ẩn có thanh sắc hỏa diễm đang nhảy múa.
Bất quá Lục Tiểu Thiên lại cảm nhận được, đó không phải là hỏa diễm thanh sắc gì, mà là một loại thương ý bắt đầu hóa thành thực chất. Trình độ của đối phương trên thương đạo không ngờ còn thâm sâu hơn đao ý mà hắn vừa mới lĩnh ngộ một chút. Xem ra cây ngân thương trong tay thị cũng tuyệt đối không phải phàm phẩm. Công kích uy lực như vậy, ngân giáp nữ tử trông như vẫn còn dư lực.
Lục Tiểu Thiên hét to một tiếng, trong lòng cũng dâng lên vô số chiến ý, Liệt Địa đao trong tay chém ra mấy lần, không hề có chiêu thức. Từ khi hắn xuất đạo tới nay, cũng chưa hề cố ý tu luyện qua chiến ý, so với thương pháp tuyệt đỉnh của ngân giáp nữ tử, căn bản là không cùng một tầng thứ. Bất quá Lục Tiểu Thiên dựa vào thần thức vô cùng cường đại của mình, lại cộng thêm sự cảm ứng đối với nguy cơ, có thể mơ hồ cảm ứng được trong vô số thương ảnh đó, đạo nào là thực, đạo nào là giả.
Mà Lục Tiểu Thiên tuy rằng không biết đao pháp lợi hại nào, nhưng trong một đao một thức, đều mang theo chiến ý không lùi bước, mỗi một đao chém ra, đều một đi không trở lại.
Trong mắt nhiều Phi Kỵ chiến sĩ đang quan chiến, ngân giáp nữ tử và thanh niên tóc bạc này mạnh đến mức quá đáng. Thậm chí tốc độ hai người này vung đao và thương cũng nhanh đến nổi khiến bọn họ không thể nào nhìn rõ.
Mà đao khí và thương ý tung hoành kia, không ngờ lại khiến cho bọn họ không dám tới gần. Loại tầng thứ chiến đấu này, cho dù là muốn nhúng tay cũng sợ rằng không hề dễ dàng.
Trên trán ngân giáp nữ tử phía sau mặt nạ cũng thấm ra một tầng mồ hôi, tuy rằng pháp lực của thị còn tinh thâm hơn tên thanh niên tóc bạc trước mặt một chút, hơn nữa thương pháp càng cao hơn đao pháp của đối phương nhiều. Nhưng tên thanh niên tóc bạc này mỗi lần đều có thể ngăn cản được sát chiêu của thị, dù cho có một bộ phận nhỏ ngăn không được, nhưng cũng không thể làm gì được lân giáp trên người hắn, còn có loại năng lực phòng ngự biến thái của lục giai Thể Tu.
Đao pháp của thanh niên tóc bạc trong mặt thị phải nói là cực kỳ thô kệch, nhưng cũng cực kỳ đơn giản, không hề có chiêu pháp nào, chỉ là bổ, chặt, bạt ngang các loại động tác cơ bản nhất. Nhưng từ trong tay thanh niên tóc bạc này thi triển ra, lại mạnh hơn một tên tu sĩ đã dùng đao vô số năm, đơn giản mà hữu hiệu.
Càng khiến ngân giáp nữ tử cảm thấy có một chút bất khả tư nghị chính là một người ngay cả một cái đao pháp cũng không biết, không ngờ lại lĩnh ngộ ra đao ý. Mà tên thanh niên tóc bạc trước mắt này, lực đạo của hắn phảng phất như vô cùng vô tận. Đao thế liên miên, công kích bình thường căn bản không thể nào tổn thương đến hắn, mà công kích lợi hại một chút, bởi vì thế quá mạnh, lại bị hắn đánh trở về, không hề có ngoại lệ.