Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 450 - Chương 450: Ngô Hồn Chiến Châu

Chương 450: Ngô Hồn Chiến Châu Chương 450: Ngô Hồn Chiến Châu

Phốc! Hai người cơ hồ đồng thời thổ huyết. Trên thực tế, Lục Tiểu Thiên chung quy vẫn phải chịu đòn nhiều hơn một chút. Dù sao không có hai chân để mượn lực, nhất định đã phải ở vào thế yếu.

Chỉ dựa vào Hỏa Giao lân giáp trên người, ít nhiều cũng ngăn cản được một bộ phận trọng kích. Nhưng điều này chỉ có thể giải quyết được một ít vấn đề. Dù sao lúc này hai người đã cận thân chém giết, toàn bộ chiêu thức cũng đều đã không thể dùng, có cũng chỉ là nhanh nhất, công kích hữu lực nhất vào chỗ yếu hại của đối phương.

Sa Bá muốn tránh khỏi, nhưng Lục Tiểu Thiên từ sau khi chộp lấy bả vai y liền gắt gao níu chặt. Nếu như không thể triệt để đánh ngã hắn, Sa Bá đừng mong kéo giãn khoảng cách.

Hai người lúc này đã không còn giống như một người tu tiên, mà giống như là phàm phu tục tử ở thế tục đánh nhau vậy, không còn nửa điểm phong phạm của tu tiên giả, nắm chặt nhau lăn lộn trên mặt đất.

Dưới loại chém giết cơ hồ không có bất cứ phòng ngự nào, hai người đều bị trọng thương cực nặng. Loại chém giết cự ly ngắn này, ngoại trừ thực lực bản thân mỗi người ra, càng có ý chí của cá nhân từng người. Sa Bá tự nhiên cũng coi là như một ngoan nhân cực kỳ hung ác, xương trên người đứt gãy nhiều chỗ, khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi, nhưng vẫn cắn chặt răng kiên trì.

Vốn cho rằng tên thanh niên tóc bạc trước mặt này tuy thực lực cực mạnh, nhưng cũng chưa hẳn có khả năng chịu được. Thế nhưng từ đầu tới cuối, dưới tình huống hắn bị trúng đòn càng nhiều, thì càng quấn chặt lấy Sa Bá y không buông.

Tu sĩ tên là Biến Sắc Tích nhìn thấy một màn vô cùng thảm liệt trước mắt, lại nhìn thấy Sa sư huynh bình thường khiến bọn họ vô cùng kiêng kị lúc này cũng chưa thể nào chiếm vững thượng phong. Mà sư huynh sư muội của y đều đã chết gần hết dưới sự liên thủ của thổ dân khôi lỗi và Đế Khôn. Lúc này Biến Sắc Tích cũng có thương thế trên người, ánh mắt lạnh lùng biến hóa bất định, nhìn thấy thổ dân khôi lỗi lần nữa giết tới, không khỏi giật nảy mình. Lúc này chỉ còn lại có một mình y, làm sao còn là đối thủ của thổ dân khôi lỗi và Đế Khôn, tuy rằng sau khi bỏ chạy có khả năng bị tên ma đầu Sa Bá này báo phục, bất quá lúc này còn không chạy khẳng định là sẽ chết chắc.

Lại nói, Sa Bá có thể sống sót dưới tay tên thanh niên tóc bạc đáng sợ này hay không, cũng rất là khó nói. Bản thân y vừa chạy, có thêm thổ dân khôi lỗi và Đế Khôn gia nhập vòng chiến, nói không chừng Sa Bá cũng sẽ chết chắc. Trong nháy mắt, Biến Sắc Tích liền làm ra vẻ quyết đoán, trực tiếp quay người bỏ chạy. Y tin rằng dưới tình huống vẫn chưa giải quyết được Sa Bá, tên thanh niên tóc bạc lúc này chắc hẳn sẽ không hề để tâm tới mình.

Tu sĩ gọi Biến Sắc Tích thân hình nhảy lên mấy cái, đã biến mất bên trong bụi cỏ um tùm phía xa. Thổ dân khôi lỗi và Đế Khôn lúc này mới coi như triệt để rảnh tay.

Mà lúc này, Lục Tiểu Thiên và Sa Bá vẫn đang chiến đấu với nhau vô cùng thảm liệt.

"Chết!" Sa Bá thét lên chói tai một quyền nện vào ngực Lục Tiểu Thiên, cạch cạch mấy tiếng, xương ngực bị đánh trúng ít nhất cũng gãy thành mấy đoạn.

Lục Tiểu Thiên lập tức không chịu yếu thế, mặt không đổi sắc, vung quyền đánh thẳng lên gương mặt mập mạp của Sa Bá. Đầu Sa Bá hơi ngửa về phía sau, tránh khỏi nơi yếu hại, nhưng xương mũi vẫn bị một quyền của Lục Tiểu Thiên cơ hồ trực tiếp đánh dẹp.

Sa Bá phát ra tiếng rít gào giận dữ, ánh mắt nhìn tên thanh niên tóc bạc trước mặt có chút sợ hãi, lại có phẫn nộ, còn có cả sát ý thao thiên.

Vừa rồi trong một phen chém giết với tên thanh niên tóc bạc này, toàn thân trên dưới của y không có chỗ nào mà không bị thương. Mà tên thanh niên trước mặt y thương thế chỉ có thể nhiều hơn chứ không kém, nhưng thẳng cho tới hiện tại, hắn vẫn không hề lộ ra tia khiếp sợ nào. Bản thân Sa Bá lúc này lại có chút chùn bước. Bởi vì y sợ rằng bản thân tiếp sau đó hơi không cẩn thận, bởi vì đau đớn kịch liệt trên người khiến cho lực công kích không còn bao nhiêu sẽ để cho tên thanh niên trước mặt này thừa cơ đánh tan tác.

Thật là có chút không lý giải nổi, tên thanh niên tóc bạc trước mặt trông cũng không phải là lớn, làm sao lại có ý chí đáng sợ như vậy. Sa Bá tự nhiên là không biết Lục Tiểu Thiên đã tu luyện Liệt Thần Bí Thuật loại đau đớn sâu tận linh hồn càng hơn những đau đớn do bị thương lúc này nhiều lần.

Mà lúc trước hắn ở trong Hỗn Nguyên Đạo Tàng, có thể trong thời gian ngắn như vậy, đề thăng Thể Tu tới lục giai đỉnh phong, ngoại trừ kim sắc thủy tinh trong cơ thể tượng đá đạm kim sắc có thể cực nhanh khôi phục thân thể ra, đồng thời cũng cực kỳ có lợi cho việc đề thăng tu vi cho Thể Tu. Lục Tiểu Thiên ở trong thông đạo chật hẹp kia, ngày qua ngày, tháng qua tháng cận thân chém giết với những tượng đá đó. Thân thể đã không biết bị chúng đánh trúng bao nhiêu lần rồi, có thể nói là thiên chùy bách luyện, mới có thành tựu lục giai đỉnh phong Thể Tu như bây giờ. Ý chí của Lục Tiểu Thiên hắn, sớm đã trong tu luyện và vô số lần sinh tử ma luyện đến mức vô kiên bất toái. Cảnh giới của Lục Tiểu Thiên trên Thể Tu, có thể nói là nhờ một quyền một cước đánh ra. Đau khổ và khô khan trong quá trình này, còn có đám tượng đá khiến cho người ta tuyệt vọng kia, đều trở thành đá mài đao cho Lục Tiểu Thiên.

Mà Sa Bá tuy rằng cũng là một mãnh nhân, sau khi mượn nhờ việc hợp thể với Ma Ha Huyết Thiềm, thực lực đã có thể ngang bằng với Lục Tiểu Thiên. Tuy rằng tu luyện loại công pháp này khiến y cũng thừa nhận thống khổ cực lớn, nhưng loại phương pháp đi đường tắt khiến thực lực bản thân y gia tăng trên diện rộng, tuy rằng tiết kiệm cho y lượng lớn thời gian, nhưng cũng thiếu đi thiên chùy bách luyện như Lục Tiểu Thiên.

Vì thế trong loại chém giết máu tanh này, tuy rằng thực lực Sa Bá lúc này có mạnh hơn Lục Tiểu Thiên một chút, nhưng trên khí thế đã hoàn toàn thua kém vài phần.

Lúc này Lục Tiểu Thiên cũng là bởi vì thương thế quá nặng mới bị Sa Bá quấn lấy.

Bất quá nhìn thấy Đế Khôn và thổ dân khôi lỗi do hắn dùng phó nguyên thần khống chế đã một trái một phải đi tới, cùng hắn tạo thành hình tam giác vây lấy Sa Bá ở giữa. Lục Tiểu Thiên khe khẽ cười. Chỉ là nụ cười này lại động tới vết thương trên ngực, Lục Tiểu Thiên không khỏi ho sùng sục. Bàn tay che miệng của hắn lúc này cũng đầy vết máu. Nếu như thực lực của tên đại hán vạm vỡ này chỉ có như thế, thế thì trận chiến đấu kịch liệt này cũng đã đến lúc kết thúc rồi.

Nhưng chính vào lúc này, Sa Bá lại lần nữa kêu lên quá dị. Cái miệng lớn tràn đầy máu tươi hé mở, phun ra một hạt châu màu đen. Bên trong hạt châu đó tựa hồ có một con thanh sắc ngô công khí tức vô cùng cường đại đang di động qua lại. Bị hạt châu ngăn cách mà Lục Tiểu Thiên vẫn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại phô thiên cái địa từ con ngô công này phát ra.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt biến đổi. Trước mắt hết thảy đều vượt qua dự liệu của hắn. Hắn không biết Sa Bá lần này vận dụng bí pháp tà dị cổ quái gì, chỉ là dựa vào khí tức của con thanh sắc ngô công trong hạt châu đó, không ngờ còn vượt xa khí tức trước đó của tên đại hán vạm vỡ này. Cho dù là Lục Tiểu Thiên hắn cũng cảm một trận sợ hãi. Loại cảm giác này chỉ có khi hắn đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ. Tuy rằng còn kém xa tu sĩ Kim Đan kỳ chân chính, nhưng đối với hắn lúc này mà nói, chỉ cần một bộ phận cực nhỏ uy năng của Kim Đan kỳ, cũng đủ lấy tính mạng hắn rồi.

Sự chênh lệch giữa tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Kim Đan kỳ, cũng giống sự khác biệt giữa Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ. Cách biệt một giai, một trời một vực.

Lục Tiểu Thiên phảng phất cảm thấy khi hạt châu màu đen này xuất hiện, không khí bốn phía cũng trở nên ngưng trọng hơn nhiều.

"Có thể ép ta phải vận dụng Ngô Hồn Chiến Châu, ngươi cũng coi như không chết vô ích." Vẻ mặt dữ tợn của Sa Bá cười rộ lên, mang theo vô tận hận ý với Lục Tiểu Thiên.

"Ngô Hồn Chiến Châu?" Lục Tiểu Thiên vừa nghe liền giật mình. Hắn cũng coi như đọc nhiều biết nhiều, nhưng cũng chưa từng nghe qua loại chiến pháp cổ quái này. Chỉ thấy tên Sa Bá trước mặt lại bắn ra một đạo khí kình vào hạt châu màu đen đó. Hạt châu kia sau khi phóng thích ra chiến hồn Ngô Công màu đen, liền rơi xuống bụi cỏ dưới mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment