Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 464 - Chương 464: Đế Khôn Hoàn Toàn Khôi Phục

Chương 464: Đế Khôn hoàn toàn khôi phục Chương 464: Đế Khôn hoàn toàn khôi phục

Lần nữa trở lại Âm Phong Cốc, khí tức của Đế Khôn lại mạnh hơn một chút, rõ ràng là thương thế đã khôi phục không tồi, mà quay về trong Âm Phong Cốc, Đế Khôn càng như cá gặp nước.

Bất quá Lục Tiểu Thiên ở mộ huyệt, thậm chí trong Âm Phong Cốc cũng không phải rất thoải mái, bản thân liền tìm một nơi trong Âm Phong Cốc gần bên dòng suối, xây một gian nhà trúc, ở bên ngoài nhà trúc bố trí mấy cái trận pháp đơn giản. Với trình độ trận pháp lúc này của Lục Tiểu Thiên, trận pháp quá khó thì bố trí không được, nhưng một số trận pháp đơn giản thì lại không có vấn đề gì.

Mỗi ngày, Lục Tiểu Thiên liền ở trong nhà trúc luyện đan, mà đệ nhị, đệ tam nguyên thần vừa phục dụng Dưỡng Hồn đan vừa không ngừng thôi diễn trận pháp.

Ngoài điều này ra, tu luyện mỗi ngày cũng không thể thiếu, về sau sự lĩnh ngộ đao ý cũng ngày càng thêm thấu triệt một chút. Lục Tiểu Thiên đang suy nghĩ xem lúc nào có thời gian quay về Linh Tiêu Cung hoặc là Vọng Nguyệt thành, tìm một số công pháp thư phổ liên quan, tìm hiểu một chút cách sử dụng đao ý cụ thể như thế nào. Lúc này uy lực đao ý của hắn đã rất lớn, hơn nữa bởi vì không ngừng làm quen, sử dụng đao ý công kích. Khi chém ra kim sắc đao mang đó, pháp lực tiêu hao đã ít hơn rất nhiều, không còn giống như trước đây, một đao toàn lực chém ra, tựa hồ muốn rút cạn pháp lực trong cơ thể vậy.

Tính cả trước đó tiến vào Âm Phong Cốc, còn có thời gian đi đi về về Mê Vụ cấm địa, Lục Tiểu Thiên tổng cộng đã ở nơi này được hơn một năm và năm tháng rồi.

Lục Tiểu Thiên giống như một tu hành giả phổ thông trong thế tục, sáng sớm thì tĩnh tọa ngắm mặt trời mọc, cảm nhận từng tia nhiệt lực bên trong ánh mặt trời. Làm như vậy sẽ không khiến tu vi hắn có tăng trưởng, nhưng Lục Tiểu Thiên trong một lần vô tình đã phát hiện tựa hồ làm như vậy có thể khiến cho khí tức của bản thân ôn hòa lại không ít.

Trước đó một phen đại chiến với Phi Kỵ bộ tộc, sau đó lại thoát hiểm, chém giết không ít tu sĩ đối địch. Mà đám Phi Kỵ bộ tộc lại là tu sĩ thân kinh bách chiến, sát khí cực nặng, về phần tên đại hán vạm vỡ kia, còn có hơn mười thủ hạ sư đệ sư muội của gã, càng là giết người như rạ. Sau khi Lục Tiểu Thiên giết chết đám người này, trên người thỉnh thoảng lại toát ra một tia sát khí kinh người, khiến cho người khác tâm thần run rẩy. Trước đó dựa vào Liễm Tức thuật cưỡng ép thu liễm khí tức trên người, không đến mức bị tiết ra ngoài. Nhưng khi sát khí trên người tích lũy càng ngày càng nhiều, thậm chí dưới sự vận chuyển của Liễm Tức thuật, ngẫu nhiên cũng có một tia bị tiết ra. Điều này đối với con người Lục Tiểu Thiên luôn mong muốn mọi việc ổn trọng và điệu thấp, chắc chắn là cực kỳ bất lợi.

Sát khí sẽ luôn đi theo một người đã sát phạt quá nhiều, ngay cả bách chiến tướng quân trong phàm nhân thế tục, giết người quá nhiều cũng đồng dạng bị cảm nhiễm. Tu tiên giả tuy rằng cũng có thủ đoạn, nhưng giết chết đối thủ càng mạnh, sát khí bị nhiễm phải đồng dạng cũng nặng hơn nhiều.

Lục Tiểu Thiên cũng ở trong hơn một năm thời gian này, nhiều lần thử luyện chế Ngưng Kim đan nhưng đều thất bại, lãng phí không ít linh vật không nói. Loại cảm giác thất bại liên tiếp khó tránh khỏi việc khiến cho hắn tâm phiền ý muộn, tâm cảnh không ổn định. Sát khí một mực bị Liễm Tức thuật áp chế cũng bị lộ ra, thậm chí ngay cả phi cầm tẩu thú ở xung quanh cũng bị sát khí toát ra dọa cho sợ hãi bỏ chạy.

Lục Tiểu Thiên cũng khí tức đột nhiên tỏa ra này dọa cho nhảy dựng, từ khi tu luyện Liễm Tức thuật đến nay, hắn chưa hề gặp qua loại tình huống này trên người mình.

Tính khí phiền muộn khi Luyện chế Ngưng Kim đan thất bại khiến hắn quyết định tạm thời buông bỏ việc tiếp tục luyện chế, quyết định tạm thời buông lỏng một chút, bình phục lại tâm trí. Vì thế liền đi dạo xung quanh một vòng, quan sát núi non mênh mong ở phụ cận, núi cao nước chảy, phi cầm tẩu thú.

Sau khi đi dạo một vòng, phát hiện tâm cảnh không ngờ bình hòa lại một chút, ngay cả sát khí cũng đã phai nhạt đi mấy phần. Sau đó Lục Tiểu Thiên lần nữa quay trở về trong nhà trúc để luyện đan. Luyện chế Ngưng Kim đan tuy rằng vẫn thất bại, đối với điều này Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể bình thản tiếp nhận. Từ trung cấp Luyện Đan sư tới cao cấp Luyện Đan sư, xem ra cũng không phải dễ đột phá như vậy.

Bất quá đi dạo một vòng lại bất ngờ khiến Lục Tiểu Thiên tìm được phương pháp tiêu trừ sát khí trên người. Ngoại rừ cảm ngộ cảnh quan thiên địa ra, loại tĩnh tọa quan sát mọi vật này cũng mang lại hiệu quả tương ứng.

Cảm ngộ khí tức tường hòa trong thiên địa, Lục Tiểu Thiên bản thân cũng không hề phát hiện trên người mình đã có thêm một cỗ khí chất Hỗn Nguyên ôn hòa.

Vốn đang ngồi thể ngộ loại ý cảnh này, Lục Tiểu Thiên đột nhiên mở to hai mắt, khẽ nhìn về phương xa, một đạo quang mang màu xám bạc lóe qua.

Hô một tiếng, cái thân hình màu xám bạc thon dài, đầu Hổ thân Báo, phía sau có ba cái đuôi, trên trán có một chốp lông vũ nhiều màu, trên lưng có một đôi cánh dài, chính là Đế Khôn đang giang rộng đôi cánh trên không trung bay qua. Nó vô cùng vui mừng hạ xuống bên cạnh Lục Tiểu Thiên. Lúc này quang mang màu xám bạc trên người Đế Khôn còn lấp lánh rạng rỡ hơn trước đây nhiều, rất rõ ràng là sau khi trọng thương khôi phục lại, thực lực của Đế Khôn cũng đã gia tăng thêm mấy phần.

Chốc lát sau, hai đạo khí tức quỷ dị âm lãnh trên không trung bay tới càng ngày càng gần, chính là hai người Cát Trường Đình và Tiêu tam nương.

"Lục công tử." Hai người trên không trung hạ xuống, cung kính ôm quyền hành lễ với Lục Tiểu Thiên. Hơn một năm thời gian này, tuy rằng không ngừng giúp Lục Tiểu Thiên luyện chế Âm Sát Hỏa Tinh mệt mỏi không ít, nhưng trong quá trình này cũng phục dụng mấy viên Dưỡng Hồn đan, hai người không chỉ thương thế hoàn toàn khôi phục, hơn nữa tu vi còn có chỗ tinh tiến.

Chỉ là hai người bọn họ cảm giác được Lục Tiểu Thiên trước mặt so với trước đây tựa hồ lại có một chút bất đồng. Trước kia hắn trông bình thản, thậm chí có vài phần lạnh lùng. Mà trước mắt tựa hồ trên người lại có thêm một cỗ ôn hòa, khí chất Hỗn Nguyên đặc biệt, trông phảng phất giống như một tiểu tử thanh niên. Chỉ là đánh chết hai người bọn họ cũng không tin Lục Tiểu Thiên trước mặt này lại giống như là một tiểu tử thanh niên bình thường.

Từ khí chất biến hóa trên người đối phương, cảm giác càng có thêm mấy phần khí tức nội liễm, như là cảnh tượng phản phác quy chân. Sợ rằng hơn một năm nay, tu vi của đối phương lại tinh tiến không ít rồi. Vốn hai người bởi vì thực lực có chỗ tăng trưởng nên lòng tin cũng gia tăng không ít, nhưng lại thấy tu vi khủng bố của Lục Tiểu Thiên cũng tăng trưởng không ít, không khỏi trong lòng lại là một trận cười khổ.

"Đây là một số Âm Sát Hỏa Tinh được luyện chế nhiều thêm ra theo dặn dò của công tử." Hai người phân biệt lấy ra một cái bình nhỏ trên người, ném cho Lục Tiểu Thiên nói. Theo việc thực lực hai người gia tăng, lại cộng thêm Lục Tiểu Thiên cung ứng thêm nhiều đan dược. Tuy rằng lần này thời gian ngắn hơn lần trước một chút, nhưng lại luyện chế ra nhiều Âm Sát Hỏa Tinh hơn.

"Ân, đây là thù lao còn lại cho các ngươi, bên trong có một số đồ vật mà tên quỷ tu gầy gò kia sử dụng, tin tưởng các ngươi cũng có thể dùng được." Lục Tiểu Thiên phân biệt ném cho hai người một cái túi trữ vật.

Hai người mở túi trữ vật ra nhìn thoáng qua, lập tức sắc mặt tràn đầy vui mừng. Ngoại trừ Dưỡng Hồn đan vô cùng trọng yếu ra, một số đồ vật của tên quỷ tu gầy gò kia lưu lại đối với hai người đồng dạng cũng là thứ hiếm có. Dù sao hai người bọn họ hiện tại bất quá chỉ là Quỷ Hầu trung kỳ, quỷ tu gầy gò đó lại là nhân vật cực kỳ lợi hại trong Quỷ Hầu hậu kỳ. Quỷ Đạo pháp khí, còn có một số đồ vật mang tính phụ trợ khác tốt hơn của bản thân hai người họ nhiều.

"Đa tạ công tử, công tử thật là quý nhân của hai người chúng ta." Tiêu tam nương mặt mày hớn hở nói. "Không biết công tử sau này có còn quay lại Âm Phong Cốc không?"

"Nếu không có gì ngoài ý muốn thì cũng không quay lại." Lục Tiểu Thiên cười nhạt nói. Nếu không phải lần này Đế Khôn trọng thương, hắn mới lười quay lại cái nơi âm khí nặng nề này.
Bình Luận (0)
Comment