Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 470 - Chương 470: Tinh Mục Thạch Ngư, Huyễn Cảnh

Chương 470: Tinh Mục Thạch Ngư, huyễn cảnh Chương 470: Tinh Mục Thạch Ngư, huyễn cảnh

"Người phát hiện Tinh Mục Thạch Ngư lại là mộc trâm phụ nhân, thực lực của mụ là cao nhất trong những người chúng ta ở đây, lại cộng thêm tên Tả Hiền kia, chắc hẳn có thể vây khốn được con Tinh Mục Thạch Ngư đó!" Hoàng lão quái trên không trung vô cùng hưng phấn nói.

"Đi nhanh đi, đừng chậm trễ thời gian, thực lực của Tinh Mục Thạch Ngư cũng không thấp." Lúc này vẻ mặt Triệu Nguyên Quân cũng tràn đầy hưng phấn nói.

Hoàng lão quái khinh thường bĩu môi nói: "Ta sẽ không làm chậm trễ thời gian, ngược lại Triệu đạo hữu thực lực thấp bé, cũng đừng níu bước chân mọi người.

Triệu Nguyên Quân nghe vậy lập tức cực kỳ lúng túng, lão bất quá chỉ là Trúc Cơ tầng một. Mấy năm nay, cũng không dễ dàng gì mới trúc cơ thành công. Cả đời này có thể trúc cơ thành công gia tăng thêm gần hai năm trăm thọ nguyên đã là không tồi rồi, nào dám mong ước xa vời gì hơn.

"Nhanh đi thôi, việc đối phó yêu thú mới là quan trọng, đừng để yêu thú còn chưa bắt được, mà ngược lại bản thân chúng ta lại tự rối loạn trận cước." Ngô Y Y lớn tiếng nói.

Mọi người bay trên không trung khu vực trọng thủy một đoạn, không lâu sau liền tới chỗ mộc trâm phụ nhân. Chỉ thấy trong tay mộc trâm phụ nhân cầm lấy một sợi hắc xích không biết do cái gì tạo thành. Lúc này đang cùng Tả Hiền hợp lực kéo lấy một đầu sợi hắc xích, nhưng lúc này trên mặt hai người đều đỏ bừng, đầu dây xích bên kia cũng được kéo thẳng tắp.

Mọi người dọc theo đầu hắc xích bên kia nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới có một con cá màu xám lớn hơn mười trượng. Lớp lân phiến (vảy cá) bên ngoài con cá đó không giống như bình thường, mà là một loại lân phiến do những khối đá lớn nhỏ bất đồng đắp lên tạo thành, cho người ta cảm giác rất là thô kệch. Đầu cá to lớn dị thường, cơ hồ chiếm một phần hai thể tích con cá và cũng vô cùng xấu xí. Vị trí mắt của nó cũng vô cùng kỳ lạ, hai đôi thì nằm ở hai bên cái miệng vô cùng to lớn, còn có hai đôi mắt lại nằm ở dọc sống lưng. Mỗi một con mắt đều to như một cái tô lớn. Chỉ là những con mắt cá này hiện tại vẫn đang nhắm chặt, Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút buồn bực, chẳng lẽ bình thường Tinh Mục Thạch Ngư đều không mở mắt sao?

"Hảo gia hỏa, con Tinh Mục Thạch Ngư đúng là giống như trong truyền thuyết vậy, trời sinh có bốn đôi mắt, chúng ta nhiều người như vậy cũng đủ chia rồi." Hoàng lão quá xoa xoa đôi bàn tay lớn lao về phía mộc trâm phụ nhân. Trong nhóm người này tốc độ của lão cũng coi như không tệ, lúc này tăng tốc bay tới, lập tức liền bỏ lại đám người Lục Tiểu Thiên ở phía sau.

"Con này hình thể lớn như vậy, sợ rằng ít nhất cũng là thực lực ngũ giai trở lên, thậm chí là lục giai. Tinh Mục Thạch Ngư không chỉ lực lượng nhục thân cường hãn, còn có phương thức công kích quỷ dị khác." Triệu Nguyên Quân sắc mặt ngưng trọng nói.

"Bất kể chiêu thức quái dị của nó là gì, chúng ta hãy khuất phục con yêu thú này trước." Ngô Tinh huynh muội lúc này cũng không quản nhiều như vậy nữa, sau khi nhìn thấy Hoàng lão quái gia nhập, sắc mặt mấy người họ vẫn vô cùng chật vật, lập tức không kiềm chế được nữa, cũng gia nhập vào cuộc giằng co này.

Năm người đồng thời kéo chặt con yêu thú đó, đặc biệt là mộc trâm phụ nhân đó là tu sĩ Trúc Cơ tầng chín, thực lực mạnh mẽ. Hoàng lão quái đó cũng không đơn giản, không biết sử dụng bí pháp gì. Hai cánh tay đột nhiên trở tay thô to hơn một vòng, làm cho ống tay áo rách tan nát, hét lớn một tiếng, kéo chặt lấy sợi hắc xích kia.

"Mọi người cẩn thận, đừng nhìn đôi mắt của Tinh Mục Thạch Ngư đó." Nhìn thấy con thạch ngư đó kêu lên quái dị, mấy con mắt trên sống lưng sáng lên, sắc mặt Triệu Nguyên Quân thay đổi, lớn tiếng nhắc nhở.

Nhưng lúc này đã quá muộn, bốn mắt to lớn ở hai bên sống lưng Tinh Mục Thạch Ngư đột nhiên mở ra. Lượng lớn tinh quang từ trong con mắt đó bắn ra, chiếu sáng xung quanh thành một mảng khu vực kỳ quái.

"Thần thức công kích!" Trong đầu Lục Tiểu Thiên ông một tiếng. Nhưng với cường độ thần thức của hắn, rất ít tu sĩ đồng giai hoặc là yêu thú có khả năng vượt qua hắn. Đặc biệt là sau khi phân ra nguyên thần thứ ba, hiện tại cũng đã qua được nhiều năm. Đệ nhị, đệ tam nguyên thần dưới tác dụng của Dưỡng Hồn đan, đã lớn mạnh hơn không ít so với khi vừa phân chia ra.

Thần thức của Lục Tiểu Thiên chỉ có chút dị thường liền khôi phục lại bình thường, lại đảo mắt nhìn những người khác. Mộc trâm phụ nhân đó và Hoàng lão quái nghe được nhắc nhở của Triệu Nguyên Quân đã kịp thời nhắm mắt lại, tựa hồ cũng không bị ảnh hưởng gì, vẫn gắt gao giữ chặt một đầu sợi hắc xích. Mà Tả Hiền, huynh muội Ngô thị thì thần sắc ngây ngốc, tay nắm hắc xích cũng đã buông lỏng.

Mắt thấy mấy người mộc trâm phụ nhân sắp không giữ được nữa, Lục Tiểu Thiên đột nhiên gia tăng tốc độ, một hơi nắm chặt lấy đầu hắc xích. Chuyện quan hệ đến việc hai chân của hắn có khôi phục được hay không, nên lúc này hắn cũng không quan tâm nhiều nữa. Bất kể như thế nào, trước tiên giết chết con Tinh Mục Thạch Ngư này trước rồi nói.

Lục Tiểu Thiên một tay kéo chặt đầu hắc xích, vừa định tế ra Liệt Địa đao, cho con Tinh Mục Thạch Ngư này một kích trí mạng. Nhưng cùng lúc đó, mộc trâm phụ nhân và Triệu Nguyên Quân đã giành trước một bước tế ra pháp khí của bản thân, chém về phía con Tinh Mục Thạch Ngư đó.

Pháp khí của Triệu Nguyên Quân đánh lên trên tầng lân phiến bằng đá của Tinh Mục Thạch Ngư, làm bắn ra vài tia lửa. Còn mộc trâm phụ nhân đó không ngờ lại sử dụng một thanh lam sắc đan nguyên pháp kiếm, khí tức không yếu, nhưng cũng chỉ chém rớt được hai khối lân phiến.

Lục Tiểu Thiên lúc này cũng trực tiếp tế ra Liệt Địa đao chém xuống. Con Tinh Mục Thạch Ngư đó bị lam sắc pháp kiếm của mộc trâm phụ nhân chém trúng đã kêu lên đau đớn, lúc này bốn con mắt ở hai bên miệng cũng đột nhiên mở ra. Lục Tiểu Thiên cảm giác khi bốn con mắt này mở ra, thần thức của bản thân giống như bị hút vào trong mắt đối phương vậy. Thần thức công kích thật là mạnh a. Nhưng chỉ cần hai mắt của mình hơi khép lại, liền không còn loại hiệu quả đó nữa, Tinh Mục Thạch Ngư, quả nhiên đúng như tên của nó.

Chỉ là vào loại thời khắc như hiện tại, nhắm đôi mắt lại thì làm sao công kích được con Tinh Mục Thạch Ngư thực lực cường hãn đó. Lục Tiểu Thiên lần nữa mở mắt ra, dưới tình huống chủ nguyên thần và hai đạo phó nguyên thần đồng thời vận chuyển, cảm giác bất ổn của nguyên thần lập tức tiêu biến. Chỉ là trước mặt hắn lại đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng giống như là huyễn cảnh. Phóng mắt nhìn lại, từ trong mắt Tinh Mục Thạch Ngư phóng thích ra từng mảnh lớn quang hoa, tựa hồ xuất hiện mấy chục con Tinh Mục Thạch Ngư, thể hình lớn nhỏ hoàn toàn giống nhau. Cứ như vậy xen lẫn vào nhau, ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng nhịn không được mà giật nảy mình.

Huyễn cảnh! Đây là huyễn cảnh do Tinh Mục Thạch Ngư thi triển ra, không chỉ có tác dụng thần thức công kích, mà còn có khả năng sản sinh ra dị tượng như vậy. Cho dù là tu sĩ hoặc là yêu thú đồng giai, gặp phải loại chiêu thức này tám chín phần mười sẽ gặp nạn. Cho dù là thần thức Lục Tiểu Thiên vượt xa tu sĩ đồng giai, lúc này cũng có cảm giác hoa mắt chóng mặt. Hắn vội vàng vận chuyển pháp lực lên đôi mắt, một cảm giác thoải mái xuất hiện trong đầu. Khi Lục Tiểu Thiên lần nữa nhìn lại, mấy chục con Tinh Mục Thạch Ngư từng con từng con vỡ nát trong tầm mắt hắn. Nhưng rất nhanh, lại có huyễn tượng mới hình thành, trong tầm mắt Lục Tiểu Thiên vẫn luôn có sáu bảy con Tinh Mục Thạch Ngư giống hệt nhau.

Lục Tiểu Thiên không khỏi cười khổ một trận, huyễn cảnh này thật là lợi hại, không ngờ với thần thức của hắn cũng không thể nào hoàn toàn phá giải được. Ngay cả sợi hắc xích đó, dưới sự chiếu rọi của từng mảng tinh quang, cũng xuất hiện hình bóng trùng điệp, căn bản không phân rõ được sợi nào là thật.

Nếu đã như vậy, thế thì chỉ còn một biện pháp cuối cùng. Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, vừa định có hành động. Thân hình mộc trâm phụ nhân đó không ngờ lại thuận theo sợi dây xích mà nhanh chóng lao xuống.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên run lên, tốc độ thật là nhanh, mộc trâm phụ nhân này không ngờ lại muốn hành động cùng hắn.
Bình Luận (0)
Comment