Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 476 - Chương 476: Cái Đầu Bằng Gốm

Chương 476: Cái đầu bằng gốm Chương 476: Cái đầu bằng gốm

Xem ra không thể chờ đợi thêm nữa, lần nữa bị trọng thủy châu đánh trúng, ánh mắt Lục Tiểu Thiên trở nên lạnh lùng. Triệu Nguyên Quân trước mắt này mặc dù thực lực thường thường, nhưng năng lực khống chế trận pháp thật là quá mức kinh người. Thân ở bên trong vùng trọng thủy, trọng thủy châu cơ hồ sản sinh ra liên tục không ngừng, một khi bị tiêu hao, liền lập tức có thể từ trong vùng trọng thủy này sản sinh ra bổ sung vào.

Lực công kích của trọng thủy châu cũng không phải là kinh người, nhưng lại vô cùng vô tận, hơn nữa huyễn tượng quá mức lợi hại, căn bản không thể nào phân biệt được. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ có lợi hại hơn nữa dưới loại tình hình như vậy phỏng chừng cũng chỉ có thể bị tiêu hao đến chết. Mà nhìn tên Triệu Nguyên Quân trước mặt này, không ngờ vẫn là bộ dạng thảnh thơi dư lực.

Bọn họ nhiều người như vậy, dưới tình huống không thể nào nhìn thấu được huyễn tượng này, cũng căn bản không thể nào thi triển được công kích hữu lực vào Triệu Nguyên Quân. Đan nguyên Hoả Giao tiễn của Lục Tiểu Thiên uy lực có lớn hơn nữa, nhưng bắn không trúng mục tiêu thì cũng thúc thủ vô sách.

Nhưng đối phó Triệu Nguyên Quân, Lục Tiểu Thiên vẫn còn có thủ đoạn khác. Nếu như Triệu Nguyên Quân là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, hắn cũng không thể làm gì được đối phương, có trách thì trách Triệu Nguyên Quân chỉ là tu vi Trúc Cơ tầng một.

Vốn Lục Tiểu Thiên còn dự định nhịn thêm một chút, liệu sẽ có người đứng sau màn chân chính xuất hiện hay không. Dù sao lúc trước khi hắn ở Địa Diễm Sơn quen biết với Triệu Nguyên Quân, đối phương vẫn chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Mười mấy năm qua đi, mà vẫn chỉ là Trúc Cơ tầng một.

Dạng thực lực như vậy, lại có thể ở trong khu vực trọng thủy này hoạt động tự tại, còn khống chế một cái pháp trận lợi hại như vậy, nhìn thế nào cũng thấy không thực tế. Theo phỏng đoán của Lục Tiểu Thiên, có lẽ phía sau còn có người nào khác mới đúng. Nếu không trước đó tên đại hán râu ria này, cũng là một cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, cũng sẽ không vô duyên vô cớ bị thương. Dựa vào thực lực của Triệu Nguyên Quân, có lẽ không làm được đến mức này. Bên ngoài còn có người tiếp ứng với lão ta, điều này cũng không hẳn không có khả năng.

Nhưng hiện tại xem ra, không đánh ngã Triệu Nguyên Quân này. Hắn sợ rằng bản thân cũng khó có thể tiếp tục chống đỡ như vầy.

Lục Tiểu Thiên vươn tay chỉ về phía Triệu Nguyên Quân. Một tràng âm thanh nước chảy róc rách, Băng Phách Huyền Âm. Tuy rằng một chiêu này vô hiệu với tu sĩ có tu vi đồng giai, nhưng với kẻ có tu vi thấp hơn người thi triển thì lại cực kỳ hữu hiệu. Lục Tiểu Thiên chính là dựa vào một chiêu này mà thoát thân thành công từ trong vô số hiểm cảnh.

Triệu Nguyên Quân có thể dùng huyễn thuật tránh khỏi đan nguyên pháp khí của hắn, nhưng loại âm ba công kích này nơi nào cũng tồn tại, khi nghe được là đã chậm rồi, căn bản không thể nào phòng bị được.

Băng Phách Huyền Âm vừa ra, Triệu Nguyên Quân quả nhiên thần sắc cứng đờ. Thân hình đọng lại trong nước, mất đi tri giác. Đám trọng thủy châu đó lúc này mất đi sự khống chế của Triệu Nguyên Quân, cũng xông loạn giống như là ruồi không đầu. Lục Tiểu Thiên vung đao chém tan mấy viên đi, những viên trọng thủy châu rải rác còn lại đã không đủ sản sinh ra uy hiếp với hắn.

Đợi đến khi Triệu Nguyên Quân hồi phục lại tinh thần, Liệt Địa đao đã dán chặt lên cổ lão ta. Vì để cho an toàn, tay của Lục Tiểu Thiên đã nắm chặt lấy bả vai Triệu Nguyên Quân. Dựa vào thực lực Trúc Cơ tầng một của Triệu Nguyên Quân, cơ hội giãy giụa dưới tay hắn cũng không có.

Lúc này mộc trâm phụ nhân vẫn còn tránh trong trận pháp của mình, kinh hãi nhìn một màn trước mắt. Thị không hiểu tại sao người thanh niên họ Lục này, người trước đó vẫn còn đang loay hoay chống đỡ bên trong Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận, lại bất ngờ khống chế được Triệu Nguyên Quân chỉ bằng một động tác rất đơn giản.

Nếu không phải không biết đệ tam nguyên thần và Đế Khôn ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Lục Tiểu Thiên vừa rồi đã trực tiếp một đao kết liễu Triệu Nguyên Quân rồi, cũng sẽ không lãng phí sức lực mà khống chế lão ta làm gì. Nếu như Đế Khôn vẫn chưa thể tìm được vị trí cơ quan khống chế Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận này, phía sau muốn đi ra ngoài, sợ rằng còn phải dựa vào tên Triệu Nguyên Quân trước mặt này.

Khi Triệu Nguyên Quân từ trong trạng thái mơ mơ màng màng hồi phục lại tinh thần, mới kinh hãi phát hiện bản thân đã bị Lục Tiểu Thiên khống chế. Lúc này lão không khỏi cười khổ không thôi. Vốn lão cho rằng Lục Tiểu Thiên dù đã trúc cơ nhiều năm, với tư chất của hắn thực lực có lẽ không mạnh, không nghĩ tới lão cũng có lúc nhìn lầm. Đám người cùng nhau tìm kiếm Tịch Tinh Thạch lần này cộng lại sợ rằng cũng không phải đối thủ của tên mãnh nhân thanh niên họ Lục trước mắt này, thật là thất sách. Nhưng nghĩ tới phương thức công kích cực kỳ quỷ dị của đối phương, Triệu Nguyên Quân lại không khỏi cười khổ một trận. Lão bỗng nhiên lại cúi đầu khẽ truyền âm cho Lục Tiểu Thiên một câu: "Nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu như có khả năng, xin mang tôn nữ của ta cùng rời đi! Phải nhanh!"

Triệu Nguyên Quân thấy bản thân đã thất bại, lại tựa hồ nhớ tới thứ gì đó rất đáng sợ, thần tình khẩn trương nhắc nhở Lục Tiểu Thiên nói.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Đừng hỏi nhiều nữa, còn không đi sợ rằng là không còn kịp nữa." Vẻ mặt Triệu Nguyên Quân mang theo về phần lo lắng thúc giục nói.

"Triệu gia tàn lưu tới hiện tại, quả nhiên là phế vật. Giao Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận cho ngươi khống chế, không ngờ ngay cả mấy tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không thu thập được, còn bị đối phương khống chế ngược lại, xem ra lưu tính mạng ngươi lại cũng vô dụng." Một giọng nói không hề giống như Nhân tộc phát ra.

Chỉ thấy trên vách đá phía xa, từng đợt gợn sóng lăn tăn, bên trong không ngờ lại lộ ra một cái đầu người to lớn bằng gốm, âm thanh đó chính là từ trong miệng cái đầu người bằng gốm này phát ra.

Trong nháy mắt khi cái đầu người bằng gốm này xuất hiện, Lục Tiểu Thiên đã cảm giác được một cổ uy áp cường đại từ trên người đối phương truyền đến. Chí ít cũng là tu sĩ Kim Đan kỳ, Lục Tiểu Thiên sắc mặt đại biến. Bất quá rất nhanh, hắn liền khôi phục lại vẻ bình thường. Nếu như đối phương thật sự là tu sĩ Kim Đan kỳ, với thực lực hiện tại của hắn, cũng không có khả năng phản kháng. Mà đối phương lại phải mượn nhờ Triệu Nguyên Quân một người thực lực không phải là mạnh này để tiêu diệt bọn họ, hiển nhiên cũng không phải là không có nhược điểm.

Trọng thủy xung quanh đột nhiên truyền đến từng trận dị động, Lục Tiểu Thiên liền biến sắc.

"Hiện tại để tên tiểu gia hỏa ngươi kiến thức một chút cái gì mới gọi là Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận chân chính!"

Lượng lớn trọng thủy châu từ trong khu vực trọng thủy ngưng kết thành, trong nháy mắt đã đạt tới gần hai trăm viên, nhiều hơn so với trước đây Triệu Nguyên Quân khống chế gấp mấy lần.

Không ngờ lại là cái trận pháp đáng chết này, trước đó Triệu Nguyên Quân khống chế trận pháp này, hắn còn có thể hiếp đáp Triệu Nguyên Quân tu vi không cao, trực tiếp khống chế Triệu Nguyên Quân. Nhưng khí tức cái đầu bằng gốm đó lại vượt xa cực hạn mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đạt được, ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng có mấy phần cảm giác hãi hùng khiếp vía. Rất rõ ràng, Băng Phách Huyền Âm khẳng định sẽ không hề có chút tác dụng nào với đối phương.

Một khi nhược điểm của Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn Trận được bù đắp, ngay cả hắn sợ rằng cũng không kiên trì được bao lâu. Trận pháp này quá mức đáng sợ, Lục Tiểu Thiên tâm tư nhanh chóng xoay chuyển, cũng không tìm được biện pháp ứng phó nào.

Đi! Lục Tiểu Thiên chộp lấy Triệu Nguyên Quân nhắm về phía phương hướng khi tiến vào mà bỏ chạy, hơn nữa cũng nhanh chóng truyền âm cho Triệu Nguyên Quân. "Ngươi có biết phương pháp ra ngoài không?"

"Căn bản không có biện pháp nào, chỉ cần thân ở trong thạch động này, vô luận là chạy tới đâu, cũng đều bị trận pháp này công kích. Trừ phi có người từ bên ngoài đóng lại cơ quan khống chế trận pháp này. Nhưng trận pháp một khi đã khởi động, bất kể là Truyền Âm phù hay là thần thức cũng không thể nào truyền ra ngoài được. Hiện tại ta dù muốn kết thúc trận pháp này cũng đã không còn kịp nữa." Triệu Nguyên Quân khổ sở nói.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên khó coi. Về phần mộc trâm phụ nhân đang kết trận tự vệ càng vô cùng tuyệt vọng. Hiển nhiên là không nghĩ tới Triệu Nguyên Quân chỉ là một con rối bị người ta thao túng. Kẻ đáng sợ chân chính hiện tại mới lộ mặt, hoặc nói đây là người cũng không đúng, có lẽ nên gọi là cái đầu khổng lồ bằng gốm.
Bình Luận (0)
Comment