Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 487 - Chương 487: Kết Đan Thất Bại

Chương 487: Kết đan thất bại Chương 487: Kết đan thất bại

Ngoài ba bộ trận pháp phòng ngự không tệ này ra, Lục Tiểu Thiên còn có Hỏa Long Lân Giáp, cộng thêm bản thân là Thể Tu, và còn chuẩn bị rất nhiều đan dược chữa thương, Hồi Thiên đan. Những chuẩn bị này so với những tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác khi độ kiếp, có thể nói là xa xỉ tới cực điểm. Tuy rằng ở trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch, nhưng nơi này chỉ là khu vực ngoài rìa, lại có Đế Khôn ở một bên hộ pháp, hắn ngược lại không hề lo lắng đến vấn đề an toàn.

Thời gian qua đi mấy năm, thương thế ở hai chân hắn cũng đã hoàn toàn khôi phục, trong mấy năm nay cũng đã tu luyện tới Trúc Cơ tầng chín đỉnh phong, có thể nói hắn đang ở trạng thái toàn thịnh của Trúc Cơ kỳ. Lại thêm trong tay đã chuẩn bị ba mươi mấy khỏa Mộc hệ Ngưng Kim Đan, coi như tỉ lệ Kết Đan có thấp hơn đi nữa, thì cũng phải có giới hạn.

Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi, ngồi xếp bằng bên trên một khối đá bình thường ở ngay giữa mấy bộ trận pháp, đả tọa điều tức. Đợi một tia kích động trong lòng triệt để bình phục lại, hai mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên tinh mang, đưa tay lấy ra một viên Mộc hệ Ngưng Kim Đan, há miệng bỏ vào.

Một cỗ linh lực khổng lồ trước nay chưa từng có tan ra trong cơ thể, linh lực cường đại ở trong đan điền, kỳ kinh bát mạch như là hà giang rít gào giận dữ trào lên không thôi.

Lục Tiểu Thiên lúc này giống như là cội nguồn của bão táp, hắc bào trên người đột nhiên phồng lên, một cỗ gió lốc vô hình thổi quét qua bốn phía, có uy năng dọa người.

Lúc này, trong đan điền của Lục Tiểu Thiên, linh lực chấn động như dời non lấp biển. Linh lực khổng lồ do Ngưng Kim đan hóa thành có chút nằm ngoài dự liệu của Lục Tiểu Thiên. Hắn huy động toàn bộ thần thức, dốc hết sức lực vận chuyển, ước thúc linh lực trong đan điền, không để nó quá mức xao động, sẽ tổn thương kinh mạch của chính mình. Một khi thân thể bị hao tổn nghiêm trọng, lôi kiếp lại vừa hay ập đến, cho dù hắn có cường đại cỡ nào, dưới uy lực cường hãn của lôi kiếp Kim Đan kỳ, khả năng sống sót cũng cực kỳ nhỏ bé.

Lượng lớn linh lực không tìm được chỗ đột phá, linh dịch trong đan điền dưới sự đè ép tận lực, tựa hồ có dấu hiệu bị cô đọng lại. Nhưng lúc này thân thể Lục Tiểu Thiên lại khẽ run lên, linh lực khổng lồ tựa hồ đã tìm được một chỗ đột phá, khuếch tán ra toàn thân tứ chi.

Bầu trời hôm qua mưa suốt đêm, hôm nay vốn trong xanh, nhưng bây giờ lại có vài đám mây đen trôi tới, mơ hồ có tiếng gió và tiếng sấm vang lên.

Lục Tiểu Thiên nghe tiếng liền ngẩng đầu nhìn lên, còn chưa đợi hắn kinh ngạc và vui mừng, tầng mây đen trên bầu trời đã tan đi. Khi hắn lấy lại tinh thần thì mới phát hiện, dược lực của viên Ngưng Kim đan đầu tiên đã bị cơ thể hắn hấp thu gần hết rồi. Hắc bào trên người vốn không gió tung bay, lúc này cũng đã dừng lại. Thân là một Thể Tu, khả năng dung nạp linh lực của hắn chắc chắn còn mạnh hơn tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác nhiều, đối với điều này Lục Tiểu Thiên cũng không cảm thấy kỳ quái.

Bỏ ra một ngày thời gian, điều chỉnh lại khí tức trong cơ thể. Sau khi triệt để luyện hóa toàn bộ linh lực của viên Ngưng Kim đan, Lục Tiểu Thiên há miệng phun ra, một cỗ bạch khí giống như là tiễn rời cung bay ra xa mấy trượng.

Ngày thứ hai, Lục Tiểu Thiên không hề chần chừ lần nữa phục dụng viên Mộc hệ Ngưng Kim đan thứ hai, tiếp tục xung kích Kim Đan kỳ.

Lần này phản ứng còn lớn hơn cả lần trước, dù sao thân thể hắn cũng vừa mới hấp thu xong linh lực khổng lồ của một viên Ngưng Kim đan, đã không thể nào hấp thu nhiều hơn nữa. Linh lực không có chỗ chứa điên cuồng chạy loạn trong cơ thể Lục Tiểu Thiên. Luồng linh lực gần như không thể kiểm soát khiến kinh mạch và đan điền trướng to lên, không ngừng mở rộng, đồng thời kinh mạch và đan điền cũng đang đè nén những luồng linh lực này. Dưới sự đè nén lẫn nhau của một lượng lớn linh lực, đã khiến chúng nó có dấu hiệu tiếp tục áp súc lại.

Lục Tiểu Thiên trong lòng run lên, pháp lực trong cơ thể hắn đang muốn ngưng kết thành đan. Quá trình này hung hiểm vạn phần, hơi không cẩn thận liền có thể là công dã tràng, kết đan thất bại. Một khi đan điền bị hao tổn, không chỉ thực lực đại giảm, hơn nữa sẽ không còn khả năng kết đan. Thậm chí đan hủy người vong, cũng không phải không có khả năng.

Ba đạo nguyên thần trong cơ thể cố hết sức ước thúc những luồng linh lực khổng lồ vô song này. Linh lực ẩn chứa trong Ngưng Kim Đan là thứ lớn nhất mà Lục Tiểu Thiên từng thấy, không có cái thứ hai.

Trên bầu trời quang đãng, lại trôi tới vài đám mây đen, sấm sét cuồn cuộn vang vọng dường như đang tích tụ một loại sức mạnh đáng sợ nào đó.

Kinh mạch và đan điền dưới sự đè nén của luồng linh lực khổng lồ đang không ngừng mở rộng. Dưới sự đè nén như thế này, linh lực cũng bắt đầu trở nên càng tinh thuần hơn. Thân thể của Lục Tiểu Thiên đang phải thừa nhận sự thống khổ do linh lực khổng lồ bành trướng của Ngưng Kim đan gây nên. Cứ như vậy một mực kéo dài mấy ngày, lôi vân trên bầu trời vẫn một mực ngưng mà không tán, sấm sét cuồn cuộn, nhưng lại không giáng xuống lôi kiếp. Lục Tiểu Thiên biết, đây là bởi vì linh lực trong cơ thể hắn còn không có đạt tới yêu cầu để lôi kiếp giáng xuống.

Thẳng tới ngày thứ năm, đan điền được linh lực mở rộng đã trở nên to lớn hơn nhiều, pháp lực cũng đã tinh thuần và ngưng đọng hơn trước đây rất nhiều. Ngay cả ba đạo nguyên thần của Lục Tiểu Thiên, cũng ông một tiếng, xuất hiện cảm giác tăng trưởng trên phạm vi lớn.

Lục Tiểu Thiên cảm giác được thực lực của bản thân đã đề thăng cực lớn, nhưng lôi vân trên bầu trời lại đột nhiên tan thành mây khối, không còn lại chút vết tích nào.

Lục Tiểu Thiên ngây người thật lâu mới có thể lấy lại tinh thần. Theo lý thuyết mà nói, Trúc Cơ hậu kỳ sau khi phục dụng Ngưng Kim quả, thực lực còn có thể xuất hiện sự đề thăng thực lực trên diện rộng, sau đó chắc chắn là phải Kết Đan. Nhưng tình hình của hắn bây giờ còn cách việc ngưng kết Kim Đan vạn dặm, thế nhưng pháp lực cực kỳ cô đọng trong cơ thể hắn cũng lại là sự thật không thể chối cãi, nguyên thần cũng biến trở nên cường đại hơn rất nhiều.

Đồng thời Lục Tiểu Thiên cảm giác được thực lực của mình còn có một khoảng không gian để tăng tiến thêm nữa.

Loại hiện tượng này quả nhiên là rất quỷ dị, Lục Tiểu Thiên không tin tà, lần nữa luyện hóa linh lực tàn dư của Ngưng Kim Đan trong cơ thể, lại phục dụng viên Ngưng Kim đan thứ ba.

Như thế lặp đi lặp lại, thẳng đến khi phục dụng viên thứ sáu, nhưng trên bầu trời vẫn không hề có mảy may có dấu hiệu muốn hội tụ lôi vân. Trên đỉnh đầu hắn, một mảnh bầu trời xanh tươi im ắng. Lúc trước khi hắn phục dụng Ngưng Kim Đan, thì còn có lôi vân ngưng tụ, bây giờ lại ngay cả một tia mây đen cũng không có.

Lục Tiểu Thiên nhìn nhìn đôi tay của mình, trong lòng một mảnh đắng chát. Đột nhiên hắn nhớ tới trước kia ở trên một quyển cổ tịch nhìn thấy một cái ghi chép. Trước đó hắn chỉ coi đó là ghi chép vớ vẩn, thậm chí có mấy phần hí lộng người đọc. Chỉ là không có nghĩ đến việc mà mấy trăm năm nay, thậm chí hơn ngàn năm khó gặp một lần, tỉ lệ vạn người không được một này vậy mà lại xuất hiện ở trên người mình. Hiện tại hắn cơ bản đã khẳng định, bản thân quả thật đã đột phá cực hạn Trúc Cơ tầng chín, nhưng phương hướng đột phá lại cũng không phải trở thành một tu sĩ Kim Đan kỳ, mà là đột phá đến Trúc Cơ tầng thứ mười. Có lẽ đây cũng là cảnh giới Trúc Cơ đại viên mãn đi, sau đó hắn còn có thể tu luyện tới Trúc Cơ tầng thứ mười hai.

Pháp lực cùng nguyên thần đều có tăng trưởng trên diện rộng, nhưng lại không phải đột phá như Lục Tiểu Thiên kỳ vọng. Dùng hết sáu viên Mộc hệ Ngưng Kim Đan, lại đạt được một kết quả như vậy, trong lòng Lục Tiểu Thiên cảm thấy chua xót, đồng thời cũng có mấy phần bất đắc dĩ. Mặc dù thực lực Trúc Cơ đại viên mãn cũng cực kỳ đáng sợ, nhưng Trúc Cơ kỳ thì vẫn là Trúc Cơ kỳ, vẫn có ngăn cách như là lạch trời với tu sĩ Kim Đan kỳ, thọ nguyên cũng sẽ không bởi vậy mà tăng thêm chút nào.

Trên thực tế thực lực lúc này của Lục Tiểu Thiên ở trong tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đã hiếm có địch thủ. Về phần phải chăng đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn, đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, ngược lại không phải là quá trọng yếu.
Bình Luận (0)
Comment