Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 494 - Chương 494: Lại Gặp Cố Nhân

Chương 494: Lại gặp cố nhân Chương 494: Lại gặp cố nhân

Một đường ngự kiếm phi hành, dưới sự tận lực tránh né của Lục Tiểu Thiên, hiếm khi gặp phải tu sĩ nào khác. Dù sao lúc này cường độ thần thức của Lục Tiểu Thiên đã vượt xa những tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác. Trước khi chạm mặt họ, hắn cũng đã dễ dàng tránh đi trước.

"Lục đạo hữu tựa hồ đang một mực né tránh những tu sĩ khác, không biết là có nguyên cớ gì?" Nguyên Mẫn hơi kinh ngạc nói. Nếu thực lực đối phương mạnh hơn hai người họ thì cũng thôi đi, dù sao Tu Tiên Giới rộng lớn như thế. Hiện tại vẫn đang trong thời gian giao chiến với tu sĩ Dị vực, nếu xuất hiện kẻ thù đối địch, cứ chặn giết cũng rất là bình thường, chỉ cần không bị người khác phát hiện là được. Bất quá với thực lực của Lục Tiểu Thiên, Nguyên Mẫn lại thật sự nghĩ không thông là ngoại trừ tu sĩ Kim Đan kỳ ra, còn có ai có thể uy hiếp được hắn. Dưới tình hình như thế mà còn né tránh, Nguyên Mẫn cảm thấy hơi có vẻ vẽ vời thêm chuyện. Ngoài ra Lục Tiểu Thiên còn cố ý khoác thêm cái áo tơi, tựa hồ cũng không muốn có người nhìn thấy một đầu tóc bạc kia, hay là nhìn thấy dung mạo vốn có của hắn.

"Từng có mấy tên cừu gia, Trúc Cơ có, Kim Đan kỳ cũng có. Vì lý do an toàn, vẫn không nên chạm mặt với những người khác thì tốt hơn."

Sau khi Lục Tiểu Thiên nói xong một câu, mộc trâm phụ nhân Nguyên Mẫn cũng không tiếp tục nói thêm gì. Ngay cả cừu gia Kim Đan kỳ cũng có, đổi lại là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác chỉ sợ sớm đã ăn ngủ không yên. Nhưng từ trong miệng Lục Tiểu Thiên nói ra lại có vẻ rất bình bình đạm đạm, cái này cần phải có ý chí cường đại bao nhiêu mới có thể làm được đến mức bình chân như vại thế này? Thậm chí mộc trâm phụ nhân còn cảm thấy đi cùng với Lục Tiểu Thiên cũng là một loại nguy hiểm, nếu không phải vì Thủy hệ Ngưng Kim quả, thị thậm chí có một loại xúc động muốn quay người bỏ đi, miễn cho bị tai bay vạ gió. Lỡ như gặp phải cừu gia kim đan kỳ, họ thuận tay cũng diệt luôn mình, điều này thị ngay cả một chút sức phản kháng cũng không có. Bất quá với tên Lục đạo hữu này, với một thân thực lực kinh người của hắn, có lẽ cũng chống đỡ được mấy chiêu cũng nói không chừng.

Một mực ra khỏi phạm vi thế lực của Đại Nguyên Quốc, sau khi đi được một đoạn lộ trình, Lục Tiểu Thiên liền ngừng lại. Nguyên Mẫn khó hiểu nhìn Lục Tiểu Thiên, không rõ Lục Tiểu Thiên lại muốn làm cái gì, bất quá thị cũng không có hỏi nhiều. Trên đường đi thị cũng đã thấy được thần thức của Lục Tiểu Thiên cường đại hơn xa mình, rất nhiều khi Lục Tiểu Thiên phát hiện có người, thị lại hoàn toàn chưa biết gì cả, thẳng đến khi tránh khỏi mí mắt của những người đó thì thị mới biết được.

"Bên trong này có một viên Thủy hệ Ngưng Kim quả, cũng coi như là thù lao cho đạo hữu đã luyện chế mấy bộ trận pháp cho ta." Lục Tiểu Thiên ném cho Nguyên Mẫn một cái túi trữ vật nói.

Nguyên Mẫn đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó có chút khó có thể tin tiếp nhận túi trữ vật, mở ra xem, mặt mũi tràn đầy thần sắc mừng như điên. Lục Tiểu Thiên cho thị trái Thủy hệ Ngưng Kim quả này hỏa hầu tuyệt đối không thấp, chính thị dù là người không biết luyện đan cũng có thể cảm giác được. Còn việc Lục Tiểu Thiên dẫn thị tới nơi này rồi mới đưa Ngưng Kim quả ra, lấy tâm tư của Nguyên Mẫn, tự nhiên cũng có thể đoán được đây là Lục Tiểu Thiên có một loại phòng bị với mình. Dù sao Đại Nguyên Quốc là phạm vi thế lực của thị, mà bên trên thị liệu có tu sĩ Kim Đan kỳ ở phụ cận hay không, đối phương cũng không rõ ràng. Lỡ như giao ra trong phạm vi Đại Nguyên Quốc, đối phương lo lắng thị sẽ thấy tài mà mờ mắt, sinh ra ý nghĩ gì đó không tốt cũng là rất bình thường. Dù sao người có thể tuỳ tiện lấy ra một viên Thủy hệ Ngưng Kim quả, rất dễ dàng khiến cho người khác hoài nghi trên người phải chăng còn có càng nhiều Ngưng Kim quả hơn.

Ngưng Kim quả loại linh vật đủ để cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ điên cuồng này, đủ để cho đại đa số tu sĩ sẽ dâng lên tham niệm trong lòng.

"Lục đạo hữu quả nhiên là một người giữ chữ tín, ngày sau nếu như có chỗ nào cần đến, chỉ cần thông báo cho thiếp thân một tiếng là được." Nguyên Mẫn thu hồi lại Ngưng Kim quả, một vẻ mặt cảm kích, lại mang theo mấy phần bội phục nói. Người tuổi trẻ trước mắt liệu có phục dụng Trú Nhan Quả hay không thị không biết, nhưng niên kỷ tuyệt đối không lớn. Trẻ tuổi như vậy liền có thể có tu vi và thực lực kinh người như vậy, còn có thể lấy Ngưng Kim quả làm thù lao, khả năng ngày sau trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ cũng tuyệt đối không thấp, càng khó hơn chính là Lục Tiểu Thiên này lại là một người rất giữ chữ tín, cũng không quá hà khắc, quá khó gần, có thể kết bạn một tu sĩ như vậy, đối với thị mà nói, hiển nhiên là một lựa chọn không tồi.

"Ừm, nếu có việc cần, ta sẽ lại tìm đến ngươi." Lục Tiểu Thiên gật đầu nói. Đối với hắn mà nói, ban đầu khi quen biết với Nguyên Mẫn, phần lớn chỉ là muốn mượn trận pháp của thị giúp hắn độ kiếp. Mặc dù không trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ ở trong Phong Diệp Cốc, bất quá trận pháp sau này vẫn còn dùng được.

Một lát sau hai người vốn cùng xuất phát từ Đại Nguyên Quốc, lúc này đường ai nấy đi, Nguyên Mẫn trở về Phong Diệp Cốc, Lục Tiểu Thiên thì tiến về Vọng Nguyệt thành.

Đi đến nửa đường, Lục Tiểu Thiên ngừng lại, vốn là muốn tránh khỏi chạm mặt với tu sĩ khác, bất quá sau khi nhìn thấy bộ dáng của tu sĩ kia, khóe miệng Lục Tiểu Thiên giật giật, trên mặt hiện lên một nụ cười giễu cợt. Dưới tình huống bình thường khi gặp được cố nhân xa cách đã lâu, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng là vui mừng. Đương nhiên, cũng bao gồm cả lần này, mặc dù lần này hắn gặp phải lại là hai người Tiền Đại Lễ và Tuân Tu.

Trước kia ở trong Linh Tiêu Cung, hoặc là bên cạnh có đệ tử Linh Tiêu Cung khác, hắn cũng không tiện động thủ. Mà hai người kia đối với hắn mà nói, đã chỉ là những nhân vật tôm tép mà thôi, không đáng để hắn hao phí tâm tư. Nhưng cũng không đại biểu Lục Tiểu Thiên có thể coi những chuyện trước kia trong dĩ vãng như chưa hề xảy ra. Nếu như trước mắt có cơ hội, hắn cũng không ngại thuận tay diệt trừ đi hai người này, chẳng qua chỉ là chậm trễ một lát mà thôi.

Chỉ là không biết hai người này tại sao lại đi cùng với nhau, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì khác?

Trong lòng Lục Tiểu Thiên suy đoán một hồi, chân cũng không nhanh không chậm đuổi theo.

"Tiền sư đệ, tin tức của ngươi có thật sự đáng tin không?" Vẻ mặt Tuân Tu bình tĩnh hỏi.

"Tuân sư huynh, thiên chân vạn xác. Ngày đó nữ tử thiên tài của Cổ Kiếm Tông đại chiến với tu sĩ của Phi Kỵ bộ lạc một phen, ta là tận mắt nhìn thấy. Nữ tử Cổ Kiếm Tông đó chính là một trong những giao hảo của tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên kia, sau khi giết chết tu sĩ Phi Kỵ bộ lạc đã đoạt được hai viên Ngưng Kim quả từ trong túi trữ vật của họ." Tiền Đại Lễ một bộ dạng thề non hẹn biển nói.

"Lúc trước sau khi ta bị điều tới tiểu đội khác, gặp phải sự tập kích của tu sĩ Nam Hoang. Tiểu đội chúng ta cơ hồ tử thương gần hết, ta cũng là dựa vào pháp khí của mình có một loại hiệu quả ẩn nấp đặc thù, giả thành người chết lẫn trong đống thi thể, mới có thể may mắn tránh thoát được một kiếp. Ả Lạc Thanh đại chiến với mấy tên tu sĩ của Phi Kỵ Bộ lạc, ta nằm dưới mặt đất nhìn thấy vô cùng rõ ràng."

"Đệ tử Cổ Kiếm Tông có giao hảo với Lục Tiểu Thiên, không phải là cái ả tên Lạc Thanh kia sao? Không chỉ một thân kiếm thuật kinh người, hơn nữa nghe nói còn là một mỹ nhân quốc sắc thiên hương. Có rất nhiều người trong Cổ Kiếm Tông đều đem lòng thương mến ả ta, không nghĩ tới nữ tử này lại nhìn trúng Lục Tiểu Thiên. Tên Lục Tiểu Thiên này đúng là diễm phúc không tệ." Tuân Tu cười lạnh nói.

"Ai mà biết được, tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên này cũng không biết có cái gì tốt, không ngờ lại có vận cứt chó như vậy."

Nói đến Lục Tiểu Thiên, trên mặt Tiền Đại Lễ liền lộ ra một loại thù hận khắc cốt ghi tâm. Vốn lão thân là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tuy rằng tư chất bình thường, nhưng ở Linh Tiêu Cung cũng coi như là bước vào tầng lớp thượng tầng, cũng là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ được mọi người tôn kính. Đối mặt với tu sĩ Luyện Khí kỳ lại chính là tiền bối cao cao tại thượng, chỉ là loại cảm giác ưu việt này đã biến mất không sót lại gì từ sau sự xuất hiện của Lục Tiểu Thiên.
Bình Luận (0)
Comment