Chương 510: Nghi hoặc của tu sĩ Kim Đan kỳ
Chương 510: Nghi hoặc của tu sĩ Kim Đan kỳ
"Hoắc tiền bối!" Lục Tiểu Thiên lại thi lễ với Hoắc Ngọc Minh.
"Tiểu tử, không tệ, không chỉ tu vi bản thân có thể đề cao đến loại trình độ này, chắc hẳn trình độ Thể Tu cũng không thấp, nếu không tuyệt đối không thể nào chống đỡ được dưới sự vây công của đám Phi Kỵ bộ tộc kia." Hoắc Ngọc Minh cười lớn đi lên phía trước nói. "Xem ra lúc trước trao đổi Hoành Luyện Kim Thân với ngươi, thật sự là một quyết định sáng suốt."
"Đều là do tiền bối tài bồi."
Trong lòng Lục Tiểu Thiên không biết nói gì cho phải, xác thực trình độ Thể Tu của hắn đã đạt đến đỉnh phong mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ có khả năng đạt đến, bất quá lại không có quan hệ quá lớn với Hoành Luyện Kim Thân, mà là do hắn tu luyện một loại công pháp luyện thể khác, Thái Hạo Chiến Thể. Chỉ là bên trong công pháp Hoành Luyện Kim Thân có thêm một số chiến pháp cực kỳ lợi hại, còn Thái Hạo Chiến Thể lại không có những thứ này. Bằng không khi hắn đối mặt với Tuân Tu cận thân công kích cũng sẽ không phải chịu những cái đau đớn kia. Bất quá hai loại công pháp hắn đều đã tu luyện qua, nếu thật sự muốn so sánh, vẫn là Thái Hạo Chiến Thể có sức hồi phục mạnh hơn, một quyền giống nhau, lực đạo đánh ra cũng lớn hơn. Chỉ là đáng tiếc không có nguyên bộ chiến kỹ, chiến pháp đề cao lực công kích, nếu không sẽ càng thêm hoàn mỹ.
"Những đám tiểu bối kia đều đang truyền tụng ngươi là đệ nhất nhân Trúc Cơ kỳ ở Vọng Nguyệt giới, thậm chí ngay cả tu sĩ Dị vực, thanh danh của ngươi cũng như là sét đánh bên tai. Lần này Nam Hoang, Thiên Khung, Tinh Túc tam đại Tu Tiên Giới liên thủ bày Ra Chiến Nguyệt Đài, tu sĩ Kim Đan kỳ chúng ta tự nhiên không thể tùy tiện ra tay với bọn họ, chiến đấu chủ lực lúc này còn phải dựa vào tu sĩ Trúc Cơ kỳ các ngươi. Phía tu sĩ Dị vực năng nhân dị sĩ không ít, Linh Tiêu Cung ta cũng đã thua mất mấy vị chưởng phong, ngay cả chưởng phong Vu Thừa Tổ của Thanh Liên Phong Vực ngươi, cũng cùng tu sĩ Dị vực đấu tới lưỡng bại câu thương, bây giờ còn đang bế quan ở bên trong. Vừa hay ngươi trở về, có thể giúp cho Linh Tiêu Cung ta xả cơn giận này." Lôi Vạn Thiên nhìn Lục Tiểu Thiên nói. "Có chắc chắn hay không?"
"Chỗ nào mà không nắm chắc, ta mới từ chỗ Từ lão quái của Cổ Kiếm Tông bên kia trở về, vừa hay nghe được những tên đệ tử của Cổ Kiếm Tông nói tới sự tình liên quan đến Lục Tiểu Thiên." Hoắc Ngọc Minh cười ha ha, "Tiểu tử này rất là không đơn giản, nhớ ngày đó khi ngươi và ta ở Trúc Cơ kỳ, cũng vẫn còn kém hắn rất xa!"
"Ồ? Tiểu tử này lại gây ra chuyện gì ghê gớm nữa đây?" Lôi Vạn Thiên lập tức có chút hứng thú nói.
"Nha đầu Nguyệt Linh Kiếm Thể kia của Cổ Kiếm Tông, hết lòng hết dạ với Lục Tiểu Thiên chúng ta. Sau khi nghe được tin tức Lục Tiểu Thiên chiến tử, liền tứ phía tìm kiếm tộc nhân của Phi Kỵ bộ lạc báo thù cho Lục Tiểu Thiên. Nhưng lần này vận khí không quá tốt, bị người của Phi Kỵ bộ lạc bao vây. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ được xếp trong mười hạng đầu ở bên liên minh Dị vực có tới ba người xuất hiện. Nha đầu Nguyệt Linh Kiếm Thể đó không địch lại, cũng may Lục Tiểu Thiên kịp thời chạy đến. Lúc đó bao gồm cả hơn bốn mươi tên Phi Kỵ chiến sĩ trong đó, sau khi phát sinh chiến đấu, may mắn chạy thoát chỉ còn hơn mười người, ngay cả ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh tiêm cũng một chết một bị thương, còn có một tên được Lục Tiểu Thiên tha cho. Kẻ chết chính là Độc Di Lặc của Nam Hoang, tên gia hỏa bị thương là Miêu Thiên cũng thuộc về Nam Hoang, tên được tha cho là Hạng Thiết Tháp của Thiên Khung." Hoắc Ngọc Minh cười nói.
"Cái gì? Lợi hại như vậy" Lôi Vạn Thiên thân là một tu sĩ Kim Đan kỳ, lúc này cũng nhịn không được mà líu lưỡi nói: "Điều này gần như có thể bằng với một tu sĩ Kim Đan kỳ rồi, ngay cả tu sĩ Giả Đan cũng không làm được."
"Ai nói không phải, xem ra biến mất tám năm nay, tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên ngươi cũng không hề nhàn rỗi. Tu sĩ Dị vực hao phí tâm cơ bày ra Chiến Nguyệt Đài, khiêu chiến với tu sĩ Vọng Nguyệt giới chúng ta. Lần này không khiến cho bọn họ lấy đá tự nện chân mình không được." Hoắc Ngọc Minh cười lạnh nói. Sau đó lại hứng trí dào dạt đánh giá lại Lục Tiểu Thiên. "Trước đây một mực cảm thấy ngươi tư chất bình thường, có thể trúc cơ đã là vô cùng may mắn rồi, không nghĩ tới ngươi lại luôn luôn làm được những việc mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi, ngay cả mấy lão gia hỏa chúng ta cũng đã nhìn lầm, ngươi chẳng lẽ là có ẩn linh căn như trong truyền thuyết chứ?"
"Ẩn linh căn cũng không có đáng sợ như vậy." Nghe được chiến tích của Lục Tiểu Thiên, tu sĩ Kim Đan kỳ Lôi Vạn Thiên cũng không hỏi hít một ngụm khí lạnh. Bọn họ là người từng trải, tự nhiên có thể biết được tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đạt tới mức độ như thế nào, chỉ là Lục Tiểu Thiên trước mắt xác thực đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
"Chỉ là vãn bối am hiểu một loại thần thức công kích, có thể khiến đồng giai hoặc là tu sĩ có tu vi hơi kém hơn không cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực. Tu sĩ bình thường không có loại pháp khí phòng ngự thần thức, chỉ một số ít mới có được, cho nên sự việc cũng không hề khoa trương như ngoại giới đang đồn." Lục Tiểu Thiên không hề nghĩ tới mấy tên gia hỏa Cổ Kiếm Tông trở về lại nhiều chuyện như vậy, bất quá lần nữa tu sĩ Dị vực tổn thất không nhỏ, phỏng chừng cũng không giấu được bao lâu.
"Thôi đi, mỗi người đều có bí mật của bản thân, chỉ cần ngươi là người của Linh Tiêu Cung là đủ rồi." Lôi Vạn Thiên thoải mái phất phất tay, ném cho Lục Tiểu Thiên một cái túi trữ vật. "Đồ vật ngươi muốn ta đã chuẩn bị thỏa đáng cho ngươi rồi. Một thứ cũng không thiếu. Bất quá việc Chiến Nguyệt Đài sau đó, ngươi phải xuất lực cho ta."
"Là một phần tử của Linh Tiêu Cung, vì tông môn xuất lực là chuyện lẽ đương nhiên. Vãn bối không dám chối từ." Lục Tiểu Thiên tiếp lấy túi trữ vật rồi đưa thần thức quét vào trong một cái. Khóe miệng lóe lên một tia vui mừng. Hai viên Kim hệ Ngưng Kim quả kia xác thực đã đổi qua thành hệ hắn muốn. Một viên Hỏa hệ, một viên Thổ hệ. Vậy là năm hệ Ngưng Kim quả hắn đều đã thu thập được toàn bộ. Đợi sự tình Chiến Nguyệt Đài qua đi, hắn liền quay về toàn lực bế quan, nghiên cứu Ngũ Hành trận pháp, sau đó xung kích Kim Đan kỳ. Về phần việc Chiến Nguyệt Đài, hắn nếu đã quay về rồi, cũng không thể nào không quan tâm tới được, có lẽ cũng không phiền phức bao nhiêu. Sau khi hắn giết chết vài tên tu sĩ Dị vực, chắc hẳn bên phía Dị vực cũng sẽ không tiếp tục phái người đi chịu chết.
"Tiểu tử này, không quan tâm thiệt hơn, tính tình kiên nghị. Luận tâm tính, ít có ai bằng hắn, cũng không biết rốt cuộc là do tư chất thật sự quá kém, hay là chúng ta nhìn lầm." Nhìn theo bóng lưng sau khi Lục Tiểu Thiên rời đi, Hoắc Ngọc Minh thở dài nói.
"Ai biết được, Linh Tiêu Cung nhiều đệ tử Trúc Cơ kỳ như vậy, người này có thể coi như là tên gia hỏa duy nhất mà chúng ta nhìn không thấu. Từ sau khi hắn ta trúc cơ thành công, ngược lại rất ít khi ở trong tông môn. Mấy năm nay ở bên ngoài chắc hẳn cũng đã trải qua không ít chuyện. Khổ cực vất vả trong đó, không thể nào nói rõ được với ngoại nhân. Chúng ta ở thời điểm Trúc Cơ kỳ này, đa phần đều là sống trong sự chiếu cố của sư phụ hoặc là trưởng bối trong nhà, Lục Tiểu Thiên lại hoàn toàn dựa vào một quyền một cước của bản thân đánh ra danh vọng cho mình."
Nghe được chiến tích của Lục Tiểu Thiên, Lôi Vạn Thiên lúc này vẫn có một loại cảm giác không chân thật. Dù sao đám tu sĩ Kim Đan kỳ bọn họ lúc trước khi ở Trúc Cơ kỳ, tuy rằng cũng được coi như là hảo thủ đỉnh tiêm trong Trúc Cơ kỳ, nhưng muốn giết chết đối thủ đồng giai cũng không hề dễ. Đại chiến một hồi, luôn luôn đều là kết quả lưỡng bại cầu thương. Mà hiện tại Lục Tiểu Thiên lại là lấy một địch ba, kết quả vẫn toàn thắng.
"Nghĩ nhiều làm cái gì, tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên này trơn như cá trạch. Ngươi có hỏi nữa cũng không có đáp án đâu. Nhưng loại thần thức công kích quỷ dị của hắn đúng thật là có, chỉ là ngoại trừ thần thức công kích ra, phỏng chừng còn có không ít át chủ bài khác. Nhưng những thứ này không phải là việc chúng ta nên nghĩ, Lục Tiểu Thiên không phải sẽ lên Chiến Tiên Đài sao, chúng ta đi quan chiến là được." Hoắc Ngọc Minh nói.
"Chắc hẳn Cổ Kiếm Tông, còn có các lão gia hỏa của những tông môn khác trong lòng cũng có nghi hoặc như vậy. Tỉ thí giữa Trúc Cơ kỳ, có thể kinh động đám lão gia hỏa chúng ta, phỏng chừng cũng chỉ có tên Lục Tiểu Thiên này." Trên mặt Lôi Vạn Thiên mang theo một tia mỉm cười quỷ dị.