Chương 536: Lam Ma Hải Vực
Chương 536: Lam Ma Hải Vực
"Mượn một chỗ dừng chân trên thuyền các ngươi, không có ý kiến gì chứ?" Lục Tiểu Thiên quét mắt một lượt qua mấy tu sĩ vẫn còn chưa tỉnh hồn trên thuyền nói.
Một đường từ hòn đảo của Huyết Hồ Đạo Nhân chạy ra, hắn đã dừng lại mấy lần, Huyết Hồ Đạo Nhân và hai pho tượng đá đó chiến đấu, nhất thời có lẽ cũng không thể để tâm tới hắn. Nhưng lần này sự kiêng kị của Lục Tiểu Thiên đối với tu sĩ Kim Đan kỳ đã đến mức độ khó có thể hình dung. Một đường chạy đi, hắn sử dụng Dung Thủy Châu lao đi dưới nước, khi Dung Thủy Châu hết tác dụng thì lại bay trên không trung, khi Dung Thủy Châu phục hồi, hắn lại chạy đi dưới nước. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, khoảng cách với hòn đảo quái dị đó chí ít cũng đã hơn vạn dặm. Dọc đường bỏ chạy hắn cũng tránh khỏi mấy đợt yêu thú, còn có mấy chiếc thuyền lớn, vừa hay lúc này gặp phải một thuyền này chỉ toàn tu sĩ Luyện Khí kỳ.
"Tiền bối chịu ở lại chiếc thuyền này đã là vinh hạnh của đám người vãn bối." Đám người Quế Vinh vừa nghe xong lập tức vui mừng, chỉ cần Lục Tiểu Thiên không động thủ là được. Dạng tu sĩ có thể dễ dàng đánh lui Kim Bối Yêu Sa như Lục Tiểu Thiên, trong mắt bọn họ tu vi cao đến đọa người. Thực lực của Kim Bối Yêu Sa không đơn giản, bọn họ trước đó cũng gặp qua một lần. Ngay cả bốn năm vị tiền bối Trúc Cơ kỳ vây công con Yêu Sa có thể hình nhỏ hơn con vừa rồi một chút, vây công hết nửa ngày, cuối cùng còn để cho con Yêu Sa đó chạy mất. Mà vị tiền bối trước mặt trông niên kỷ cũng không lớn, thế nhưng chỉ một người là đã dễ dàng đánh lui Kim Bối Yêu Sa, trong mắt đám tu sĩ Luyện Khí kỳ như Quế Vinh tự nhiên là cao thâm mạc trắc.
Bọn họ chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ, dạng tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy bình thường mời cũng mời không được. Ở trên biển liệp sát đê giai yêu thú nguy hiểm cũng không nhỏ, vận khí không tốt, gặp phải cao giai yêu thú thì kết cục chỉ có thuyền hủy người vong. Chính như lúc vừa rồi, nếu như không phải vị tiền bối trước mắt xuất thủ, bọn họ lúc này sợ rằng đã táng thân trong bụng Kim Bối Yêu Sa rồi.
Trên thuyền lúc này hiển nhiên có chút rối loạn, Quế Vinh kêu gọi những người khác cùng nhau dọn dẹp, trực tiếp ném những món đồ không dùng tới xuống biển, đưa Lục Tiểu Thiên vào trong một gian phòng nhỏ, vẻ mặt không tự nhiên nói: "Mấy người tiểu nhân tài lực đơn bạc, chỉ là loại thuyền tồi tàn này, hơi có chút thô sơ, cũng không có cái gì tốt để chiêu đãi tiền bối, còn thỉnh tiền bối thứ lỗi."
"Ta ngao du tứ hải, cũng là mới đến vùng hải vực này, dọc đường đi cũng gặp phải mấy lần yêu thú tập kích, chạy tới nơi này, nên vẫn không biết nơi này là nơi nào, các ngươi ai quen thuộc với nơi này, thì nói cho ta biết một chút."
Ở nơi hoàn cảnh ác liệt như Hắc Thủy Trại mỏ quáng Lục Tiểu Thiên còn sống được tới mấy năm, làm sao mà lại tị hiềm điều kiện giản lậu trong thuyền này. Sở dĩ hắn lên con thuyền này tự nhiên cũng chỉ là muốn hỏi thăm tình huống phụ cận. Dù sao hắn từ trong địa cung ở khu phế tích đó bị truyền tống tới nơi này, mọi thứ trước mắt đều như một màu đen, ngay cả phụ cận nơi này là nơi nào, có tông môn nào lớn, tông môn nào lớn nhất cũng đều hoàn toàn không biết gì cả. Mù quáng đi loạn cũng không phải là biện pháp, mấy người trước mắt tuy rằng tu vi thấp một chút, nhưng lúc này hắn cũng không cần phải tiếp xúc với người ở tầng thứ cao hơn, cái Lục Tiểu Thiên cần chỉ là nơi địa phương yên tĩnh, toàn lực chuẩn bị cho việc kết đan.
Đám người này tu vi thấp, nhưng có thể sống sót ở vùng hải vực này, bản thân cũng có năng lực sinh tồn nhất định.
"Tiền bối, nơi này là Lam Ma Hải Vực, địa vực rộng lớn, mảnh hải vực này vô biên vô bờ, hòn đảo chi chít khắp nơi. Đám người vãn bối bởi vì tu vi quá thấp, không thể nào đi tới địa phương quá xa, chỉ có thể hoạt động ở mấy hòn đảo xung quanh. Nếu đi xa hơn một chút, sẽ gặp phải tàu thuyền của các hòn đảo lớn tới lui. Đương nhiên, dạng tu sĩ Trúc Cơ kỳ như tiền bối có thể ngự không phi hành, thì không hề bị hạn chế này."
Bên cạnh Quế Vinh là một nữ tử trẻ tuổi, một thân trang phục màu xanh, trông cũng có vài phần tư sắc, làn da trắng mịn, lúc này cướp lời nói. Nhưng nàng lại có chút buồn bực, vị tiền bối trước mắt trông niên kỷ không lớn này tựa hồ chỉ cảm thấy hứng thú với thông tin nơi này, mà không hề có ý tứ liếc nhìn nàng chút nào.
Thông qua lời nói của mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ này, Lục Tiểu Thiên cũng coi như đại khái biết được thế lực và những hòn đảo chi chít khắp nơi ở Lam Ma Hải Vực này.
Hòn đảo gần nơi bọn họ nhất lúc này gọi là Lục Hòe Đảo, có Kim Sa Bang, Thiên Hải Các, Loạn Tinh Bang tam đại thế lực. Đặc biệt là Thiên Hải Các đang kinh doanh mua bán lớn giữa các hòn đảo phụ cận, tọa trấn tuy rằng chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ đại viên mãn, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có tu sĩ đại năng Trúc Cơ kỳ tới thị sát, là tồn tại mà Kim Sa Bang và Loạn Tinh Bang không dám trêu chọc vào.
Ngoại trừ tam đại thế lực ra, còn có một số thế lực gia tộc sinh trưởng ở nơi này.
Nghe được trong miệng mấy người này cái gọi là tu sĩ đại năng Trúc Cơ kỳ, Lục Tiểu Thiên có chút buồn cười. Bất quá trên một hòn đảo không ngờ ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không có một người, đúng thật là có chút hoang vu, bất quá loại địa phương này ngược lại lại phù hợp với yêu cầu của hắn, sẽ không có người nào vô duyên vô cớ tới quấy nhiễu hắn.
Về phần những thứ khấc, bởi vì thực lực hạn chế, tầm mắt cũng rất có hạn, biết được cũng không hề nhiều. Chỉ biết Lam Ma Hải Vực này cũng có một số bang phái, hoặc là thương hội, cũng có không ít kẻ liều mạng, đi lại giữa các hòn đảo, giết người cướp của, không chuyện ác nào không làm. Điểm này Lục Tiểu Thiên cũng không cảm thấy kỳ quái, trước đó khi ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, loại việc này hắn cũng gặp qua không ít.
"Mang ta tới hòn đảo của các ngươi đi, hai con yêu cầm đó, cứ coi như là thuyền phí tặng cho các ngươi." Lục Tiểu Thiên nhìn hai con tam giai yêu cầm màu xám từ trên không trung lao xuống mặt nước bắt cá, ngón tay liên tiếp bắn ra. Hai đạo khí kình xuyên qua đầu hai con yêu cầm đó.
Lục Tiểu Thiên đã quyết định trước tiên dừng chân ở hòn đảo của mấy người này, một bên nghiên cứu trận pháp, một bên lại tiếp tục tìm hiểu tin tức liên quan đến Lam Ma Hải Vực. Hiện tại hắn cũng không có bị ràng buộc điều gì, cũng không cần vì Ngưng Kim quả mà bôn ba khắp nơi. Đồng thời khi tu luyện, hắn cũng có đủ thời gian để đi nghe ngóng những chuyện khác, tạm thời cũng không gấp phải đi tìm một hòn đảo khác tốt hơn để dừng chân.
"Đa tạ tiền bối ban thưởng!" Mấy người nhìn thấy hai con yêu cầm đã rơi xuống nước, sắc mặt vui mừng. Vị tiền bối trước mắt quả thật là rất hào phóng, không chỉ cứu tính mạng bọn họ, mà còn xuất thủ tặng cho hai con tam giai yêu cầm. Dựa vào sáu người bọn họ, mỗi người đều được chia cho một khoản không nhỏ. Loại yêu cầm trên trời này còn khó giết được hơn phần lớn yêu thú dưới biển.
Mấy người một đường chèo thuyền đi hơn mấy trăm dặm, cũng vẫn chưa nhìn thấy hòn đảo nào. Lục Tiểu Thiên cảm thấy có chút kỳ quái với điều này, với thực lực thấp kém như bọn họ, không ngờ lại dám ra biển xa như vậy. Vốn Lục Tiểu Thiên cho rằng lá gan bọn họ không nhỏ, nhưng khi nghe bọn họ nói, con đường mà họ đang đi là một tuyến đường mà tu sĩ Luyện Khí kỳ đi nhiều nhất, yêu thú ít hơn những chỗ khác rất nhiều, nhưng lại an toàn hơn không ít. Loại việc xuất hiện tứ giai yêu thú như hôm nay, mười ngày nửa tháng cũng hiếm khi gặp được một lần, hơn nữa sóng biển cũng không phải là lớn, là một trong những vùng hải vực tương đối an toàn. Dạng tu sĩ Luyện Khí kỳ giống như bọn họ ở Lục Hòe Đảo đa phần cũng là ra vào vùng hải vực này.
"Tiền bối mới đến Lục Hòe Đảo, chắc hẳn còn chưa có nơi dừng chân. Vãn bối có một cái tổ trạch, ngược lại vô cùng thanh tỉnh, bên trong không có người ở. Mấy ngày trước chính là đang suy nghĩ khi nào sẽ cho thuê ra ngoài. Tiền bối nếu như không chê, không ngại ở lại nơi tổ trạch đó của vãn bối, tạm thời nghỉ ngơi." Trung niên đại hán Quế Vinh nhìn thấy Lục Tiểu Thiên giống như là khổ tu sĩ, do dự hồi lâu, liền dốc hết dũng khí tiến lên phía trước mời gọi Lục Tiểu Thiên.
"Được thôi, thế thì cứ đi chỗ của ngươi." Lục Tiểu Thiên gật đầu, nhìn Quế Vinh một cái. Trung niên hán tử này đúng là có vài phần nhãn lực, tư chất cũng coi như chấp nhận được. Làm người khôn khéo, tinh tường, sau này hắn cũng cần có người chuyên môn giúp hắn nghe ngóng một số tin tức ở ngoại giới, người này cũng là một nhân tuyển không tồi.
Mọi người vốn cũng biết Quế Vinh tài cao gan lớn, nhưng không nghĩ tới lại to gan tới loại trình độ này, bất quá nhìn thấy vị tiền bối trước mắt lại gật đầu đồng ý, trong lòng không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ, có thể mời được tu sĩ Trúc Cơ kỳ, phần vinh hạnh này đặc biệt hiếm thấy ở trên Lục Hòe Đảo.