Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 539 - Chương 539: Ngũ Hành Hạc Kích Trận

Chương 539: Ngũ Hành Hạc Kích Trận Chương 539: Ngũ Hành Hạc Kích Trận

"Vẻ mặt Quế Vinh đầy đáng tiếc, Lục Tiểu Thiên rời khỏi nơi này, đi cùng với tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Hải Các, về sau tự nhiên là không cần tới y nữa. Bất quá đây cũng là chuyện không có biện pháp nào, Quế Vinh biết rằng dạng tu sĩ Trúc Cơ kỳ như tiền bối trước mắt này không thể nào cả đời đều ở lại Lục Hòe Đảo. Đã hơn mười năm rồi, vị tiền bối này cũng cung cấp cho y rất nhiều lợi ích to lớn. Hơn mười năm này, y từ một tên tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường đã tích lũy được khoản tài phú kếch xù mà trước nay nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Lục đạo hữu, có thể mời được quý khách như đạo hữu tới đây, thật là khiến cho nơi này lấy làm vinh hạnh." Sau khi dẫn Lục Tiểu Thiên lên trên một chiếc lâu thuyền tráng lệ, Phú Đông Minh vui vẻ nói. Y đã quen biết với không ít người, nhưng tên thanh niên trước mắt này tuyệt đối là một kẻ khác biệt.

"Phú đạo hữu, ngươi ngay không nên nói lời thừa thải, nói đi, tìm tại hạ có chuyện gì?" Sau khi song phương an tọa trong một phòng khách tương đối lộng lẫy, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp nói.

"Lục đạo hữu là một người sảng khoái, Phú mỗ cũng không dám giấu giếm gì nữa. Chuyện là như vậy, tiểu nữ Phú Giảo Giảo, là đệ tử của Thiên Tâm Các, qua thêm hai năm nữa là phải xuất môn tham gia môn phái thí luyện, bởi vì thực lực của tiểu nữ còn chưa đủ, mà trong Thiên Tâm các lại có thù gia của Phú mỗ, sợ rằng sẽ âm thầm gia hại. Tuy rằng Phú mỗ đã đưa cho tiểu nữ mấy kiện pháp khí không tồi, nhưng vẫn còn chưa đủ để tự vệ. Một lần vô tình biết được trên Lục Hòe Đảo có một Trận Pháp Sư cực kỳ lợi hại, cho nên mới muốn thỉnh đạo hữu luyện chế cho một bộ trận pháp. Về phần giá cả, Lục đạo hữu cứ việc mở lời, chung quy cũng sẽ không để cho Lục đạo hữu chịu thiệt là được." Vẻ mặt Phú Đông Minh mang theo sự kỳ vọng nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

Trận Pháp Sư cực kỳ hiếm thấy, đặc biệt là Trận Pháp Sư có thể luyện chế tứ giai trận pháp. Ngay cả trong tứ giai trận pháp cũng có mạnh có yếu, khác biệt cực lớn. Trên thực tế Phú Đông Minh cũng không phải nói hết toàn bộ sự thật, lúc này y đã thu thập được hai bộ tứ giai trận pháp, chỉ là uy lực không đủ mạnh, Phú Đông Minh cũng không phải rất vừa ý. Lại cộng thêm Thiên Tam Các mấy năm nay hoạt động rầm rộ trên Thiên Tâm Đảo, một số Trận Pháp Sư nổi danh trong phương viên mấy vạn dặm đều đã bị mời tới. Y hai năm nay cũng không hề gặp được một Trận Pháp Sư nào khác đủ lợi hại hơn nữa.

"Trên tay ta vẫn còn một bộ tứ giai trận pháp, có thể đối phó được với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường, nhưng ta chỉ có thể trao đổi với tài liệu luyện chế trận pháp, linh thạch ta tạm thời không thiếu."

Lục Tiểu Thiên suy nghĩ một lúc rồi nói. Khi hắn luyện chế Ngũ Hành Hạc Kích Trận cũng hao phí không ít tâm lực. Bất quá một bộ trận pháp có cả công lẫn thủ, đối với đại đa số Trận Pháp Sư mà nói đã coi như là một bộ trận pháp không tồi, chỉ là uy lực của bộ trận pháp này đối với hắn lại không có bao nhiêu tác dụng.

"Cái gì, tứ giai trận pháp có thể đối phó với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ?" Phú Đông Mnh lập tức hưng phấn trực tiếp đứng bật dậy. Vốn y muốn chỉ là một bộ trận pháp có thể chống lại được Trúc Cơ sơ kỳ, là đã quá đủ rồi. Không nghĩ tới lại còn vượt xa tưởng tượng của y, ngay cả bản thân y mà có được trận pháp này cũng sẽ là một sự trợ giúp không nhỏ.

"Trận pháp đó gọi Ngũ Hành Hạc Kích Trận. Trận pháp như tên, ai bị hãm nhập vào trong đó đều sẽ bị sự công kích liên miên không dứt của những con Linh Hạc thuộc tính bất đồng, thẳng tới khi linh lực trong linh thạch bố trí trận pháp bị tiêu hao hết. Thực lực công kích của mỗi con Linh Hạc đều không thấp, đủ để đối phó với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ." Lục Tiểu Thiên ngừng lại một chút rồi nói tiếp. "Về phần linh vật để trao đổi thì ta từng nghe nói hải vực phụ cận mấy năm gần đây có xuất hiện Bảo Phù Huyền Quy, còn có người từng giết chết nó. Ta cần quy giáp của loại Quy này, niên phận chí ít cũng trên bốn trăm năm, tuy rằng linh vật này rất hiếm có nhưng chắc hẳn với con đường sinh kế của Thiên Hải Các các ngươi, thì vẫn có thể lấy được nó." Ngón tay Lục Tiểu Thiên khẽ gõ lên mặt bàn nói.

"Giáp của Bảo Phù Huyền Quy! Còn phải trên bốn trăm năm, quả thật là rất hiếm thấy. Ta đúng là biết có người có nó, nhưng muốn lấy được Quy giáp đó trên tay người này quả thật độ khó không thấp, cần phải có chút thời gian. Nếu như Lục đạo hữu không vội, không ngại lưu lại Thiên Hải Các ta làm khách, được chứ?" Phú Đông Minh suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Một tháng sau, ta lại đến, hy vọng tới lúc đó nghe được tin tốt của Phú đạo hữu." Lục Tiểu Thiên lắc đầu, Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn đã sắp độ kiếp. Hắn cần phải tìm một nơi để độ kiếp. Tốt nhất là một hòn đảo nhỏ hoang vu không người ở, không bị ngoại vật quấy nhiễu. Về phần chút thương thế trên người, ảnh hưởng cũng không lớn, một bên tìm chỗ độ kiếp, một bên dưỡng thương là được.

"Vậy, tốt thôi, Lục đạo hữu tuy rằng thực lực kinh người, nhưng gần đây xuất hiện mấy con yêu thú thực lực cũng rất mạnh mẽ, thậm chí nghe đồn còn có tu sĩ Kim Đan kỳ tới đây tầm bảo, Lục đạo hữu cũng nên đề phòng một chút." Phú Đông Minh biết không thể lưu Lục Tiểu Thiên lại, liền lên tiếng nhắc nhở nói.

"Tu sĩ Kim Đan kỳ?" Lục Tiểu Thiên hơi nhíu mày. Nếu như là tu sĩ Kim Đan kỳ, xác thực là phiền phức lớn. Chỉ là việc Đế Khôn độ kiếp đã không thể nào trì hoãn được nữa. Không thể bởi vì có khả năng xuất hiện tu sĩ Kim Đan kỳ mà dừng lại ở đây, mà ủy khúc bản thân ở gần một môn phái hay một đại thế lực nào đó lại không phải là điều hắn muốn. Dù sao hắn chỉ là một ngoại nhân, người khác tới lúc đó có nhìn chằm chằm vào đồ vật trên người hắn hay không ai cũng không nói trước được. Ngược lại một mình hắn ở bên ngoài lại an toàn hơn, chí ít biến số cũng sẽ không nhiều như vậy.

"Đây là lệnh bài khách quý của Thiên Hải Các ta, lỡ như Lục đạo hữu gặp phải tu sĩ nào không có hảo ý, có thể cầm lệnh bài này ra, chỉ cần đối phương không phải là loại người cùng hung cực ác, có lẽ sẽ không làm khó Lục đạo hữu." Phú Đông Minh không yên lòng, lại ném cho Lục Tiểu Thiên một cái lệnh bài bằng ngọc.

"Cũng được, thế thì xin cảm tạ." Lục Tiểu Thiên gật đầu. Tuy rằng Phú Đông Minh có mưu đồ với hắn. Nhưng phần tình này hắn vẫn ghi nhớ." Ta cũng sẽ không rời đi quá xa, tận lực giúp ta thu thập giáp của Bảo Phù Huyền Quy là được, càng nhanh càng tốt, chỉ cần quy giáp tới tay, bộ Ngũ Hành Hạc Kích Trận đó của ta liền có thể cho các ngươi."

"Liệu hiện tại có thể kiến thức một chút Ngũ Hành Hạc Kích Trận của đạo hữu?" Phú Đông Minh hỏi dò. "Đương nhiên, tất cả linh thạch dùng để khởi động trận pháp đều sẽ do Phú mỗ gánh chịu."

"Tự nhiên có thể." Lục Tiểu Thiên nghe vậy liền cười nói. Thân hình lóe lên, liền bay ra khỏi cửa sổ trên lâu thuyền.

Hai người Phú Đông Minh và Phú Giảo Giảo cất bước theo sau, cũng lần lượt bay ra khỏi lâu thuyền. Mà lúc này, lại có thêm một tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ khác xuất hiện, trông cũng có vài phần giống như Phú Đông Minh, niên kỷ lớn hơn một chút, có lẽ là huynh trưởng của y.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ cười, xem ra tên Phú Đông Minh này là lo lắng lỡ như hắn thừa dịp khởi động trận pháp sẽ làm ra chuyện gì đó không hay, tru diệt cả y bên trong trận pháp, cho nên mới cố ý mời cả huynh trưởng của mình tới quan sát. Tên Phú Đông Minh này có thể làm chấp sự của Thiên Hải Các trên một hòn đảo lớn quả thật cũng không đơn giản. Tâm tư vô cùng kín đáo. Bất quá nếu như hắn thật sự có ý đồ xấu gì, thì dạng tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như Phú Đông Minh này, có tới nhiều thêm nữa, cũng không có khác biệt gì lớn cả.

Lục Tiểu Thiên ném ra năm khối trận bàn, phân biệt nằm ở năm phía, khi trận pháp khởi động, một tràng tiếng Hạc kêu không ngừng vang lên bên tai.

"Ngừng! Lục đạo hữu, mau mau ngừng tay!" Sau một nén hương thơi gian, Phú Đông Minh trong trận pháp đầu đầy mồ hôi hô lớn. Vốn y nghe Lục Tiểu Thiên nói trận pháp này có thể ứng phó được với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nên cũng có mấy phần tự phụ. Dù say y đã là Trúc Cơ tầng chín, mấy kiện pháp khí đỉnh giai trên tay cũng không hề tầm thường, có thể coi là thượng trung đẳng pháp khí trong số các tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, chắc hẳn có thể ứng phó với trận pháp này. Bất quá bộ trận pháp Ngũ Hành Hạc Kích Trận này cũng thật sự không đơn giản, cho dù là y, ở trong đó thời gian dài như vậy, sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao đến chết ở bên trong trận.

Lục Tiểu Thiên theo lời đình chỉ vận chuyển trận pháp.

"Lục đạo hữu quả thật là khiêm tốn, tứ giai trận pháp lợi hại như vậy, quả thật ít thấy." Phú Đông Minh thở phào một hơi, lau đi mồ hôi trên trán. Bộ dạng vẫn còn sợ hãi nói. Ngay cả huynh trưởng Trúc Cơ hậu kỳ của y mới tới, vẻ mặt cũng vô cùng ngưng trọng.

"Trận pháp bất đồng, ở trong tay người bất đồng, uy lực thi triển ra cũng không giống nhau, cũng không hẳn là sẽ lợi hại như vậy. Thực lực của Phú đạo hữu cũng coi như là thượng thừa rồi, nếu như đổi lại là lệnh thiên kim điều khiển trận pháp, sợ rằng còn đối phó không nổi với Phú đạo hữu, có thể tự vệ đã là không tồi rồi." Lục Tiểu Thiên thành thật nói.

"Ngay cả như vậy thì cũng đã không tầm thường rồi, Lục đạo hữu yên tâm, Phú mỗ nhất định sẽ dốc toàn lực, lấy cho bằng được khối Quy giáp đó." Phú Đông Hải trán vẫn lấm tấm mồ hồi nhưng sắc mặt vui mừng nói.

"Thế thì quyết định vậy đi, sau này sẽ gặp lại!"
Bình Luận (0)
Comment