Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 543 - Chương 543: Chiến Tu Sĩ Kim Đan Kỳ

Chương 543: Chiến tu sĩ Kim Đan kỳ Chương 543: Chiến tu sĩ Kim Đan kỳ

Nghe được lời của Lục Tiểu Thiên, lục bào lão giả tức giận đến suýt tí nữa phun cả máu. Bản thân bận rộn cả nửa ngày, còn tưởng rằng đã nhặt được món hời lớn, có thể thừa dịp Đế Khôn thụ thương mà thu phục nó, không nghĩ tới lại chỉ là bản thân đơn phương tình nguyện. Con Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn này đã bị người ta thu phục, thật sự là một trò cười quá lớn.

"Trước đó ngươi vì sao không xuất hiện?" Lục bào lão giả sắc mặt bất thiện nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Trước đó lôi kiếp quá mức hung hãn, vãn bối tu vi thấp, tự nhiên là phải tránh xa một chút." Lục Tiểu Thiên nói. Trong lòng lại nhảy rộn lên, trước đó nếu hắn xuất hiện, hết thảy đều lộ tẩy hết sao, còn làm sao mượn được tay lục bào lão giả này xuất lực.

"Nếu như không có chuyện gì, vãn bối xin phép rời đi trước." Lục Tiểu Thiên chắp tay, mang theo Đế Khôn lập tức muốn rời đi.

"Muốn đi, ngươi còn đi được sao?" Ánh mắt lục bào lão giả nhìn Lục Tiểu Thiên giống như là nhìn kẻ ngốc vậy, há miệng lần nữa tế ra thanh lục sắc phi kiếm kia.

Lần này phi kiếm không hề biến lớn, nhưng bên trong lại ẩn chứa sát ý đáng sợ vô cùng kinh người.

Thân hình Đế Khôn khẽ động, ba chiếc đuôi phía sau đột nhiên biến dài ra, giống như ba cây trường tiên, lăng không vút tới, liên tiếp đánh lên trên lục sắc phi kiếm đó.

Bang bang một trận giòn vang, phi kiếm của tu sĩ Kim Đan kỳ mà Đế Khôn lại dùng nhục thân ngạnh kháng, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy kinh hỉ không thôi. Bất quá hiện tại Đế Khôn trọng thương chưa khôi phục, lại vừa mới tấn giai, vẫn còn kém hơn tên lục bào lão giả là một tu sĩ Kim Đan kỳ lâu năm này một chút. Trong nháy mắt, ba chiếc đuôi của nó đã lộ ra dấu hiệu không chống đỡ nổi nữa.

Lục Tiểu Thiên không còn chần chừ, bàn tay lật lại, trong tay xuất hiện một cây đan nguyên Hoả Giao cung, lắp một cây hỏa lôi trọng tiễn vào. Pháp lực trên người cùng với lực lượng nhục thân đáng sợ đồng thời vận chuyển, nhắm chuẩn vào lục bào lão giả kia.

"Trường cung do thất giai Hỏa Giao rèn thành!" Lục bào lão giả giật mình cả kinh, loại tài liệu này chính bản thân lão cũng chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, không nghĩ tới trên người tên tiểu tử Trúc Cơ kỳ trước mặt này lại có, hơn nữa khí thế lúc giương cung của hắn cũng khiến lão cảm thấy có chút cảm giác uy hiếp.

Sưu! Một tiễn phá không.

"Dựa vào bản sự của ngươi, còn kém một chút." Lục bào lão giả cười lạnh một tiếng, tay trái đưa ra trên không trung chậm rãi xoay tròn, trong nháy mắt tạo ra một vòng xoáy màu lục, hỏa lôi trọng tiễn bắn vào trong vòng xoáy đó giống như rơi vào trong đầm lầy, tốc độ nhanh chóng giảm mạnh.

Lục bào lão giả đưa tay ra đã dễ dàng bắt lấy cây hỏa lôi trọng tiễn đó vào tay. Cạch cạch, trực tiếp dùng lực bẻ gãy đi cây hỏa lôi trọng tiễn đó. "Tiểu tử, tự động giải trừ đi quan hệ chủ tớ với con Đế Khôn này, lão phu có thể tha chết cho ngươi, thậm chí thu ngươi làm đồ đệ cũng được, nếu không kết cục của ngươi sẽ giống như cây tiễn này vậy."

"Lão già mắc dịch, có bản sự gì cứ việc lấy ra." Nếu như đã xé rách da mặt, Lục Tiểu Thiên cũng không cần phải khách khí nữa, chiếu cố cho Đế Khôn lui về sau.

"Muốn chạy, sao có thể dễ dàng như vậy." Lục bào lão giả phất ống tay áo, một sợi dây thừng màu xanh từ trong tay áo bay ra, cuốn về phía Lục Tiểu Thiên.

Tên lục bào lão giả này tựa hồ không có ý định làm trọng thương Đế Khôn, chỉ muốn quấn lấy Đế Khôn, sau đó mới giết chết mình. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy tốc độ công kích của thanh lục sắc phi kiếm đó thoáng chậm lại, trong lòng lập tức minh bạch, biết được đối phương đang có chủ ý gì.

Hắc Uyên Tượng chỉ là lục giai yêu thú, tuy rằng lực lượng nhục thân vô cùng cương hãn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được tu sĩ Kim Đan kỳ vài chiêu. Một khi tu sĩ Kim Đan kỳ dùng toàn lực, hoặc là dây dưa kéo dài, hắn cũng có kết cục đại bại.

Hơn mười năm trước, khi đối mặt với Huyết Hồ Đạo Nhân, cũng chính là như vậy. Hiện tại đã hơn mười năm qua đi, thực lực bản thân hắn cũng từ Trúc Cơ kỳ tầng mười một tăng lên đến tầng mười hai, tăng trưởng cũng không lớn. Dù sao hắn đã đạt tới cực hạn mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đạt được. Tuy rằng hắn có năm đạo nguyên thần, nhưng đối với tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không có quá nhiều tác dụng.

Lục bào lão giả chính là nhìn thấy nhược điểm của Lục Tiểu Thiên và Đế Khôn. Một tên thực lực không đủ, một tên vừa mới độ kiếp xong, chiến lực còn không tới một nửa trạng thái bình thường, làm sao có thể địch lại một tên tu sĩ Kim Đan kỳ lâu năm như lão.

Cho dù Đế Khôn đã nhận chủ, lão chỉ cần giết chết tên thanh niên trẻ tuổi trước mặt, lại nghĩ chút biện pháp, cũng có thể thu phục đầu Đế Khôn này, khác biệt cũng không hề quá lớn với trước đây.

Nghĩ tới điều này, ánh mắt lục bào lão giả nhìn Lục Tiểu Thiên giống như nhìn một bộ tử thi, thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Nhưng đột nhiên, một luồng khí tức cường hãn từ trong người Lục Tiểu Thiên dâng lên.

Cổ họng Lục Tiểu Thiên phát ra một tràng âm thanh đau đớn. Hắn không ngờ tới lần đầu tiên dung hợp với tinh phách của thất gia Hỏa Giao, lại khiến cho thân thể đau đớn đến như vậy.

Bộ phận nhỏ lực lượng tàn dư của Hắc Uyên Tượng trực tiếp bị khí tức bá đạo của thất giai Hỏa Giao gạt ra ngoài cơ thể.

Hai chân Lục Tiểu Thiên đạp mạnh xuống đất, thân thể giống như đạn pháo bay lên tránh khỏi sợi dây thừng màu xanh, trực tiếp lao nhanh về phía lục bào lão giả.

Lúc này Đế Khôn tâm ý tương thông dốc hết sức lực còn sót lại, ba chiếc đuôi vung lên kín kẽ, toàn lực quấn lấy thanh lục sắc phi kiếm kia.

"Tên tiểu tử này rốt cuộc đã tu luyện công pháp cổ quái gì!" Trong lòng lục bào lão giả kinh hãi, công pháp gì mà lại có thể khiến cho thực lực của một tu sĩ Trúc Cơ kỳ dâng cao tới mức gần bằng một tu sĩ Kim Đan kỳ như lão.

Thực lực Lục Tiểu Thiên bạo tăng, khiến cho tốc độ cũng tăng theo. Lục bào lão giả hiển nhiên là không ngờ tới lại xuất hiện loại dị biến như vậy. Nhất thời không kịp tránh né, nhưng rất nhanh, trong mắt lục bào lão giả lóe qua vẻ tàn khốc. Loại phương pháp mạnh mẽ đề thăng chiến lực trong thời gian ngắn như vậy tuy rằng vô cùng kinh người, nhưng tuyệt đối không phải là lực lượng mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nên có. Lực lượng mượn nhờ thủy chung không do bản thân mình tu luyện ra, lẽ nào thật sự có thể so được với tu sĩ Kim Đan kỳ hay sao?

Lục bào lão giả đưa tay đánh ra một chưởng, chưởng kình to lớn như bài sơn đảo hải, khiến cho mặt biển bên dưới chấn động dữ dội. Nhìn thấy lục bào lão giả không ngờ không tránh không né, trong mắt Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia tàn khốc, đối mặt với chưởng lực cường đại kia, Lục Tiểu Thiên lại trực tiếp xông lên đưa tay đánh ra một quyền, trong lúc xuất quyền tựa hồ có một tiếng âm thanh Giao ngâm, một cỗ lực đạo cuồng mãnh trực tiếp xông ra khỏi cơ thể đè ép về phía lục bào lão giả.

Hai người trong thời gian ngắn đã giao thủ mấy chiêu, lục bào lão giả trong lúc giật mình, thậm chí không kịp khống chế thanh lục sắc phi kiếm kia, miễn cưỡng đề cao tinh thần cùng Lục Tiểu Thiên đại chiến thành một đoàn, trong lúc điện quang hỏa thạch, hai người đã giao thủ không dưới trăm lần. Lục Tiểu Thiên công kích vô cùng xảo diệu, còn có lực đạo cường hãn thậm chí áp chế đến một tu sĩ Kim Đan trung kỳ như lão chỉ có thể lâm thời ứng phó sắp tới mức không kịp hít thở.

Keng! Lục bào lão giả thu hồi phi kiếm đang dây dưa với ba chiếc đuôi của Đế Khôn. Hai tay lão cầm kiếm, một kiếm chém lên tay Lục Tiểu Thiên, nhưng lại bị Phá Pháp Quyền Sáo ngăn cản. Một cước của Lục Tiểu Thiên đá ra như thiểm điện, lục bào lão giả lại vội vàng tế ra một tấm linh mộc thuẫn, ngăn ở trước ngực. Chỉ là linh mộc thuẫn lại không thể nào hoàn toàn ngăn cản được. Một cước này của Lục Tiểu Thiên súc thế đã lâu, vẫn có một cỗ lực lượng lớn lao cách mộc thuẫn xông thẳng lên người lục bào lão giả. Mà cùng vào lúc này, đuôi của Đế Khôn cũng thừa dịp đánh lên lưng lục bào lão giả.

Lục bào lão giả trước sau bị trúng đòn, miệng phun ra máu tươi, cả người bay ngước ra sau rơi xuống biển, làm bắn tung tóe lên lượng lớn bọt nước.
Bình Luận (0)
Comment