Chương 545: Mấy tháng ở Đông Tầm Đảo
Chương 545: Mấy tháng ở Đông Tầm Đảo
"Đạo hữu có mấy đối thủ cạnh tranh?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Tổng cộng có ba đối thủ cạnh tranh, đều là tu sĩ Trúc Cơ tầng chín, trong đó có một tu sĩ mới tấn giai thiên phú cực cao, chiến lực phi phàm. Nhưng nếu như Lục đạo hữu chịu giúp ta xuất chiến, đánh bại mấy người này cũng không thành vấn đề. Thời gian chính là ba tháng sau, chỉ cần Lục đạo hữu giúp Phú mỗ thắng trận chiến này, ngoại trừ Thủy Tâm Thạch ra, Phú mỗ cũng xin dâng lên lượng lớn linh thạch." Phú Đông Minh nghe được câu hỏi của Lục Tiểu Thiên, trong lòng liền vui mừng. Lục Tiểu Thiên chịu hỏi như vậy, tự nhiên đã là đồng ý với y rồi.
Đoạn thời gian này, y cũng đều đang tìm nhân thủ giúp y xuất chiến. Huynh trưởng của y là chấp sự của một hòn đảo khác, không thể giúp y xuất chiến. Thực lực của đối thủ y rất là rõ ràng, tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường sợ rằng không phải là đối thủ. Mà thực lực của vị Lục đạo hữu trước mắt này y cũng đã kiến thức qua. Ngay cả y một tu sĩ Trúc Cơ tầng chín đối mặt với hắn cũng có loại cảm giác sợ vỡ mật, chỉ cần Lục Tiểu Thiên chịu xuất chiến, lực áp đám đối thủ kia tuyệt đối không thành vấn đề.
"Linh thạch thì miễn đi, ngươi giúp ta tìm người luyện chế bảy mươi hai thanh phi kiếm đi. Ta cần dùng, về phần tài liệu luyện chế phi kiếm, còn có phí dụng bản thân ta sẽ bỏ ra, nhưng thời gian nhất định phải nhanh, có vấn đề gì không.?"
Lục Tiểu Thiên suy nghĩ một lúc, chỉ có ba tháng, vấn đề cũng không lớn, hơn nữa thời gian hắn tu luyện nguyên thần phân liệt cũng không phải là dài, cần phải tĩnh dưỡng mấy tháng. Cho nên giúp Phú Đông Minh xuất chiến đánh bại mấy tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng không có vấn đề gì. Còn gặp phải tu sĩ Kim Đan kỳ thì... hiện tại sau khi Đế Khôn đã độ kiếp thành công, cho dù có gặp phải hắn cũng không cần phải chật vật giống như trước đây nữa.
"Được, cái này không vấn đề, thế thì cứ quyết định vậy đi. Bảy mươi hai thanh phi kiếm đó, cần phải có chút thời gian. Nhưng sau khi tỉ thí, không vượt qua hai tháng, ta nhất định sẽ giúp Lục đạo hữu làm ổn thỏa." Phú Đông Minh nghe được lời khẳng định của Lục Tiểu Thiên liền rất là vui mừng, sau đó lại có chút thăm dò nói. "Ngũ Hành Hạc Kích Trận đó uy lực xác thực không nhỏ, nhưng tiểu nử xác thực lại không quá hiểu biết về trận pháp chi đạo, không biết Lục đạo hữu có thể chỉ điểm một chút hay không?"
"Ta sẽ viết một quyển giải thích cặn kẽ về Ngũ Hành Hạc Kích Trận, mười ngày sau phái người tới lấy là được." Lục Tiểu Thiên lạnh nhạt nói.
"Cũng được, thế thì làm phiền Lục đạo hữu rồi." Phú Đông Minh cười gượng. Biểu hiện của Lục Tiểu Thiên tuy rằng bình thản, nhưng đôi mắt của hắn phảng phất như nhìn thấu nhân tâm vậy.
Y xác thực có suy nghĩ đưa nữ nhi của mình tới bên cạnh Lục Tiểu Thiên, không chỉ là học tập một chút trận pháp đơn giản như vậy, cũng là do nhìn trúng Lục Tiểu Thiên niên kỷ không lớn nhưng đã là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn là một Trận Pháp Sư hiếm thấy. Khả năng kết đan còn cao hơn bản thân y không biết bao nhiêu lần. Ngay cả không kết đan, làm đạo lữ của nữ nhi Phú Giảo Giảo cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Chỉ là y không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên lại trực tiếp cự tuyệt.
Nhưng dù sao Lục Tiểu Thiên cũng là một người thông tinh đạt lý, dù cự tuyệt nhưng cũng không vạch trần, y cũng chỉ là có suy nghĩ như vậy, nếu như Lục Tiểu Thiên không có ý đó thế thì cũng thôi vậy.
Phú Đông Minh lòng đầy thỏa mãn rời đi, Lục Tiểu Thiên ngồi tĩnh tọa bên trong đình viện, sau một lúc lại khẽ mỉm cười, cũng quay người đi vào trong gian phòng.
Ngày tháng tiếp sau đó cũng không hề phải vội vã như trước đây, cũng không cần giống như trước phải tu luyện ngày đêm. Ngoại trừ tu luyện Ngũ Hành trận pháp ra, sự tình khác tạm thời đều buông bỏ. Ngẫu nhiên Lục Tiểu Thiên cũng đi lại trên Đông Tầm Đảo, quan sát những tu sĩ tới lui, có người hứng trí nghị luận khi ra biển gặp phải yêu thú lợi hại nào, kinh hiểm bỏ chạy ra sao, cũng có kẻ mặt mày hớn hở, nói rằng khi ra biển gặp được cao nhân Kim Đan kỳ, cũng có người nói vào mấy chục ngày trước gặp phải một con yêu thú đang độ Kim Đan kiếp ở một hòn đảo nào đó. Yêu thú đó là vật vô chủ, nhưng lại bị một lục bào kim đan tu sĩ nhanh chân chạy tới trước, nên đành than thở không thôi, bộ dạng vô cùng đáng tiếc. Lục Tiểu Thiên nghe vậy liền mỉm cười, lục bào lão giả, yêu thú độ kiếp, hắn chính là người trong cuộc tự mình trải qua đây.
Ngẫu nhiên Lục Tiểu Thiên cũng đi tới trà lâu phẩm trà, nghe đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia đàm luận những gì trải qua khi ra biển. Có lúc Lục Tiểu Thiên cũng sẽ đi phường thị của Đông Tầm Đảo xem có đồ vật nào đáng để hắn xuất thủ hay không.
Lam Ma Hải Vực rộng mấy ngàn vạn dặm, có thể nói là rộng lớn vô biên. Linh khí cũng cực kỳ sung túc. Đặc biệt là lượng lớn tài liệu yêu thú liệp sát được từ trong biển, hay là hái lấy một số linh thảo trên những hòn đảo không tên nào đó, rất nhiều thứ giá trị cũng không thấp. Chỉ bất quá đối với Lục Tiểu Thiên lúc này mà nói, lại không có quá nhiều giá rị. Ngược lại hắn rất hứng thú thu thập một số hạt giống linh thảo để luyện chế đan dược dùng cho Kim Đan kỳ, hoặc là những cây non hỏa hầu không cao.
Đổi lại như khi ở Vọng Nguyệt tu tiên giới trước kia, Lục Tiểu Thiên muốn tu thập linh thảo luyện chế đan dược dùng cho Kim Đan kỳ, cũng cần phải hao phí một phen công phu, không nghĩ tới ở trong một hòn đảo không tính là lớn ở Lam Ma Hải Vực là đã có thể giải quyết vấn đề này rồi. Lục Tiểu Thiên không khỏi có thêm vài phần kỳ vọng với vùng đất mới này, có lẽ ở nơi này hắn sẽ còn đạt được nhiều tài nguyên tu luyện hơn so với trước đây.
Đông Tầm Đảo tuy rằng tên gọi là đảo, nhưng phương viên cũng đạt tới mấy trăm dặm, địa thế không nhỏ, người tới lui càng phức tạp. Đa phần là tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ, lâu thuyền tới lui ở bến thuyến, hoặc là thuyền vận chuyển các loại linh vật cứ ra vào liên tục như nước chảy mây trôi, một mảnh cảnh tượng phồn hoa.
Thông qua đoạn thời gian đi loanh quanh, nghe ngóng còn có việc hắn cố ý dò hỏi, mới biết được Lam Ma Hải Vực này vẫn chỉ là một phần nhỏ của vùng tu tiên giới này. Ngoài Lam Ma Hải Vực ra, còn có Xích Uyên Đại Lục, Càn Thiên Hải Vực, Tây U Hải Vực. Mỗi một mảnh địa vực không ngờ cũng đều không nhỏ hơn Lam Ma Hải Vực.
Lục Tiểu Thiên nghe được cũng có chút chấn động, chỉ riêng Lam Ma Hải Vực này đã có phương viên mấy vạn dặm, mấy ngàn hòn đảo lớn nhỏ, thậm chí có thể coi như là một vùng lục địa không nhỏ. Những hòn đảo rải rác khắp nơi, một số hòn đảo linh khí nồng đậm thì luôn luôn có một số tông môn cường đại trên đó, hoặc là bị Nguyên Anh lão tổ chiếm cứ, cũng có một số hòn đảo u ám như quỷ vực, hoặc là một số nơi kỳ quái, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ thậm chí là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dám dễ dàng tiến vào nơi này.
So với những hòn đảo đó, Đông Tầm Đảo chỉ có thể coi như là một hòn đảo đỏ, chỉ bất quá linh khí của Đông Tầm Đảo cũng cực kỳ sung túc, tu sĩ tới lui cũng không ít, là một hòn đảo phồn hoa thịnh vượng. Đông Phú Minh có thể chưởng quản các loại sự vụ mà Thiên Hải Các giao phó ở nơi này, xác thực cũng có mấy phần bản lĩnh.
Liên tiếp mấy tháng thời gian, Lục Tiểu Thiên lần nữa luyện chế lại một bộ Bảo Phù Huyền Quy Giáp Trận. Bên phía Phú Đông Minh cũng đã làm xong bộ pháp khí phi đao, trực tiếp đưa tới cho hắn. Lục Tiểu Thiên dùng thủ pháp đặc thù gia tăng thêm Thủy Tâm Thạch vào trong những thanh phi đao đó, đồng thời tiến thêm một bước luyện chế nó thành một bộ đao trận hoàn chỉnh.
Dưới sự tẩm bổ của Dưỡng Hồn đan, bốn đạo phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên cũng nhanh chóng trở nên vững chắc theo thời gian.
Trong tiểu viện, Lục Tiểu Thiên khoanh chân ngồi xuống, trước mặt hắn phiêu phù một quả cầu ánh sáng lấp lánh có linh lực khiếp người. Đỏ Vàng Chàm Lục Lam năm luồng ánh sáng đan xen vào nhau. Đồng thời ánh sáng màu lục cũng đang từ từ chậm rãi biến thành màu đỏ, ánh sáng đỏ lại biến thành màu chàm. Chàm chuyển thành Vàng, Vàng chuyển thành Lam, Lam chuyển thành Lục. Án chiếu theo đạo lý Ngũ Hành tương sinh, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc. Ngũ Hành có tương khắc thì đồng dạng cũng có tương sinh.