Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 547 - Chương 547: Phân Đà Thiên Hải Các

Chương 547: Phân đà Thiên Hải Các Chương 547: Phân đà Thiên Hải Các

Phú Đông Minh không khỏi có chút ngại ngùng, y biết Lục Tiểu Thiên không thích những người không liên quan tiếp cận quá gần. Nhưng mấy người này đều là đệ tử của Thiên Tâm Các, là đồng môn của Phú Giảo Giảo, y dù sao cũng phải nể chút mặt mũi, cũng không thể đắc tội. Cũng may Lục Tiểu Thiên cũng không hề quá chấp nhặt với mấy người này.

Phú Đông Minh không khỏi phiền não, niên kỷ của Lục Tiểu Thiên có lẽ không lớn, tuy rằng có khả năng đã phục dụng Trú Nhan Đan, nhưng ánh mắt hắn thanh tịnh, trên người lại không hề có loại cảm giác tang thương thuộc về những lão già gần đây xa trời. Y gặp qua vô số người, chút nhãn lực này tự hỏi sẽ không lầm được.

Trông niên kỷ Lục Tiểu Thiên với đám đệ tử Thiên Tâm Các kia cách biệt không phải là lớn, nhưng phần khí chất trầm ổn đó, lại không hề kém hơn Phú Đông Minh y. So sánh với hắn, mấy tên đệ tử của Thiên Tâm Các này ngược lại còn kém xa. Phú Đông Minh cũng có chút hiếu kỳ, rốt cuộc là đã trải qua những chuyện gì, mới có thể đạt tới loại khí chất trấn tĩnh như Lục đạo hữu trước mắt này.

Lâu thuyền mà bọn họ đang ngồi có diện tích khá lớn, ngoài ra còn có hơn ba mươi tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm hộ pháp. Đầu thuyền có treo cờ xí của Thiên Hải Các. Theo lời Phú Đông Minh nói, các thế lực ở Lam Ma Hải Vực chi chít khắp nơi, còn phức tạp hơn vô số hòn đảo phân bố ở hải vực này.

Không ít những kẻ liều mạng chạy nhảy khắp nơi, chuyên đánh cướp những thương nhân, tu sĩ qua lại làm kế sinh nhai. Tuyến đường bọn họ đi tuy rằng tương đối thái bình, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ gặp phải một số yêu thú thực lực cường đại. Tuy rằng ở mảnh hải vực người dám chống đối với Thiên Hải Các không nhiều, nhưng cũng không phải không có những kẻ bí quá hóa liều. Nhưng lâu thuyền chứa hàng hóa như vậy giá trị cũng không thấp, lần này Phú Đông Minh cũng là thuận tiện vận chuyển hàng hóa tới một hòn đảo cao cấp hơn một chút Minh Thạch Đảo.

Thuyền dùng tứ giai linh mộc tạo thành, chỉ cần giương cánh bườm lên, tốc độ lao đi trên biển đã rất nhanh, không hề kém hơn một tu sĩ Trúc Cơ kỳ ngự kiếm phi hành bao nhiêu, khi đến được Minh Thạch Thảo đã là chuyện của hai ngày sau.

Diện tích của Minh Thạch Đảo gấp mấy chục lần Đông Tầm Đảo, tọa trấn nơi này là một hán tử trung niên tên Triệu Nam Tinh của Thiên Hải Các, là một tu sĩ Kim Đan kỳ. Khi vừa đặt chân lên Minh Thạch Đảo, Lục Tiểu Thiên đã gặp phải mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ, trong lòng khỏi chấn kinh. Trước đó ở Linh Tiêu Cung, tu sĩ Kim Đan kỳ là tiền bối ở trong cung, khó mà gặp được mấy lần. Không nghĩ tới ở Lam Ma Hải Vực này, tu sĩ Kim Đan kỳ tuy rằng cao cao tại thượng, nhưng trên đường muốn gặp được mấy người cũng không phải là chuyện khó.

Phân đà của Thiên Hải Các người tới người lui, chấp sự các nơi đều chạy tới, ý đồ thông qua lần tỷ thí này để đạt được một hòn đảo có tư nguyên tốt hơn. Chỉ riêng Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cũng đã có gần hai trăm người. Bất quá cũng may các phân đà ở Thiên Hải Các đều có sự phân chia cấp bậc nghiêm ngặt. Mỗi một chấp sự chỉ cần cạnh tranh với đối thủ đồng cấp là được, không cần phải tỷ thí với tất cả mọi người, mà đối thủ cạnh tranh với Phú Đông Minh thì chỉ có ba người.

"Phú huynh, muốn gặp được huynh một lần quả thật không dễ a, cho dù là đi Đông Tầm Đảo, cũng khó gặp được một lần." Trong phân điện của Thiên Hải Các, các chấp sự đứng tụm ba tụm năm một nhóm, đều đang tự đàm luận chuyện của mình, đa phần đều là liên quan đến tỷ thí lần này. Lúc này một thanh niên mặt gầy mày rậm đang đi thẳng về phía Phú Đông Minh nói.

"Đây chính là người lần này muốn thay thế ta, Ngô Viễn." Phú Đông Mình truyền âm cho Lục Tiểu Thiên. Nhưng trên mặt vẫn mỉm cười chào hỏi: "Thì ra là Ngô lão đệ, thật là quá không đúng lúc mà. Ta vừa hay có việc phải xuất môn, khiến Ngô lão đệ phải đi một chuyến không công, nhưng lần này sẽ không vậy nữa đâu."

"Lần này sẽ không khiến cho Phú huynh thất vọng, nghe nói Phú huynh đoạn thời gian này đang tìm kiếm nhân thủ xuất sắc ở khắp nơi, chắc hẳn vị đạo hữu này người mà Phú huynh tìm đến, không ngờ lại trẻ tuổi như vậy, mà có thể được Phú huynh nhìn trúng, chắc hẳn là không đơn giản, có thể chỉ dẫn một hai không?" Mí mắt Ngô Viễn co giật nói.

"Tỷ thí đã sắp bắt đầu rồi, đợi có kết quả rồi chúng ta lại uống rượu ăn mừng cũng không muộn." Phú Đông Minh cười ha hả nói.

"Xem ra Phú huynh vẫn rất là tự tin." Nụ cười của Ngô Viễn lúc này lại dâng lên một trận hàn ý.

Ngoài ra huynh trưởng của Phú Đông Minh, Phú Đông Trì cũng đang mỉm cười bước qua đây. Huynh đệ trong nhà tỷ thí với người khác, y tự nhiên phải qua trợ uy rồi.

Lục Tiểu Thiên không hứng thú với loại tranh chấp miệng lưỡi này, hắn đang quan sát đánh giá tình hình xung quanh trong phân điện này. Thiên Hải Các thân là một trong các thế lực lớn nhất ở hải vực này. Nghe Phú Đông Minh nói cũng có gần trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ, bên trên còn có hai vị Nguyên Anh lão tổ. Chỉ bất quá dạng thực lực như vậy, cũng chỉ có thể được xếp vào vị trí trung hạ đẳng ở cả Lam Ma Hải Vực.

So sánh với nó, thực lực của Thiên Tâm Các xác thực mạnh hơn nhiều, là một trong thập đại tông môn ở Lam Ma Hải Vực, không rõ số lượng tu sĩ Nguyên Anh kỳ có bao nhiêu, bất quá ngoại giới lại suy đoán chí ít có năm người trở lên.

Trong phân điện này, tu sĩ Trúc Cơ kỳ chiếm đa số. Thực lực Thiên Hải Các hùng hậu như vậy không ngờ ở Lam Ma Hải Vực chỉ là trung hạ đẳng. Lục Tiểu Thiên không khỏi cười khổ, dạng thực lực như vậy ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, sợ rằng cũng chỉ kém hơn Cổ Kiếm Tông và Thanh Đan Cung một ít, và mạnh hơn Linh Tiêu Cung cả một đoạn lớn, trách không được khi hắn tới Lam Ma Hải Vực lại gặp được nhiều nguy hiểm hơn như vậy.

Nơi này ngoại trừ chấp sự của Thiên Hải Các tới đây tỷ thí ra, còn có không ít tu sĩ tới xem náo nhiệt. Thiên Hải Các cũng không hề bài xích điều này. Lại qua hơn nửa canh giờ, không ngờ nơi này đã tụ tập hơn năm trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Thiên Hải Các còn thừa dịp rao bán một số linh vật, loại tác phong của như vậy, khác xa so với những môn phái tu tiên bình thường.

"Hoan nghênh các vị đạo hữu tới quan sát việc tỷ thí tuyển chọn ra chấp sự mới cho các phân đà của Thiên Hải Các ta. Triệu mỗ ta ở nơi này đại biểu cho Thiên Hải Các đa tạ các vị đã tới ủng hộ..."

Sau một loạt những loại khách khí, tràng tỷ thí này cuối cùng đã đi vào chủ đề chính.

Đối với việc tỷ thí bị kéo dài ra, Lục Tiểu Thiên cũng có chút không biết nói sao cho phải. Tỷ thí giữa hơn một trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không ngờ phải tốn thời gian tới năm ngày. Thiên Hải Các thừa dịp vơ vét của cải trên người những tu sĩ tới quan chiến. Bất quá đã nhận ủy thác của người ta, thì phải hết lòng làm việc. Dưới sự an bài của Phú Đông Minh, Lục Tiểu Thiên ở lại đây mấy ngày.

Mấy ngày này hắn quan sát chiến đấu giữa những tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ngẫu nhiên cũng có một hai tên kinh diễm, nhưng lại không có quá nhiều chỗ đặc sắc. Dù sao Lục Tiểu Thiên đã trải qua đại chiến giữa mấy tu tiên giới, tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh tiêm hắn cũng đã gặp qua, đã giao đấu qua. Khách quan mà nói, thực lực tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Hải Các chỉ có thể tính là trung đẳng, nên Lục Tiểu Thiên cũng lười tiếp tục xem.

Thẳng tới ngày thứ tư, mới tới lượt hắn lên trận.

Ba tu sĩ khiêu chiến Phú Đông Minh thực lực cũng không thấp, một người trong đó bị Ngô Viễn dùng một cây Lưu Phong Phiến đánh bại.

Còn có một người trực tiếp bị Lục Tiểu Thiên dùng Hàn Hoang Ấn trấn áp, tiêu hao quá nửa pháp lực cũng không thể thoát thân nên tự động nhận thua.

Trận thứ ba mới tới lượ Ngô Viễn so tài với Lục Tiểu Thiên.

Lưu Phong Phiến trong tay Ngô Viễn là một thanh đan nguyên pháp khí, uy lực bất phàm. Sau khi nhìn thấy Ngô Viễn dễ dàng đánh bại đối thủ Chu Hổ, tận mắt chứng kiến uy lực của Lưu Phong Phiến, trái tim Phú Đông Minh nhất thời treo trên cổ họng. Đan nguyên pháp khí, đồng dạng rất là hiếm thấy trong đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn họ. Y tích lũy nhiều tài lực như vậy, quá nửa đều để cung cấp cho nữ nhi ở Thiên Tâm Các, giúp cho nữ nhi trúc cơ. Bản thân vô lực và cũng tạm thời không có đường nào để tìm mua được một kiện đan nguyên pháp khí.

Không nghĩ tới tên Ngô Viễn một mực im hơi lặng tiếng này thực lực lại đề thăng tới mức độ như vậy, dựa vào thanh Lưu Phong Phiến đó, cùng với chiến lực của Ngô Viễn, đồng thời nghênh chiến mấy tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng không thành vấn đề. Vốn y chỉ cho rằng tu vi Ngô Viễn đại tăng, nhưng lại không nghĩ tới Ngô Viễn lại còn có một thanh đan nguyên pháp khí lợi hại như vậy.
Bình Luận (0)
Comment