Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 570 - Chương 570: Túy Tiên Tửu

Chương 570: Túy Tiên Tửu Chương 570: Túy Tiên Tửu

"Thì ra là Mạc đạo hữu, không nghĩ tới ngươi cũng tới Thanh Châu Thành này." Khi Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Mạc Vấn Thiên, cũng có chút ngoài ý muốn.

"Hây, sau khi rời khỏi Lam Minh Thành tám năm, thì đi tới Thanh Châu Thành, mấy năm nay một mực ở chỗ này tìm vận khí." Mạc Vấn Thiên bộ dạng vô cùng nhiệt tình nói.

"Mạc đạo hữuu, còn không giới thiệu cho chúng ta biết vị đạo hữu này?" Một tên tu sĩ mập lùn khác có cái mũi đỏ chót, trên người cũng có một mùi rượu, xem bộ dạng cũng giống y như là Mạc Vấn Thiên.

Còn có một trung niên phụ nhân, trên đầu có quấn khăn màu sắc sặc sỡ. Váy áo trên thân cũng có mấy màu sắc đan xen, trông có chút giống như tu sĩ của Nam Hoang, bất quá nơi này dù sao cũng không phải là Nam Hoang.

"Lục đạo hữu, ta giới thiệu với ngươi một chút. Vị này là bằng hữu tốt nhất của ta, cũng là một người thích rượu, lão mũi to Mạnh lão quái. Vị này là tán tu Đào Tiểu Phượng mà chúng ta quen biết ở Thanh Châu Thành, thực lực tương đương với ta. Mấy người chúng ta ở mấy năm này đều cùng tiến lui ở Thanh Châu Thành, cũng coi như có chút thu hoạch. Mấy người chúng ta đều không nguyện ý đứng ở phía sau cường giả Kim Đan trung kỳ để bị sai khiến, ta thấy Lục đạo hữu ngươi một mình một bóng, hay là cùng gia nhập với chúng ta đi, đạo hữu thấy sao? Mười năm nay, mấy người chúng ta ra vào Kim Chi Cốc cũng coi như xe nhẹ đường quen, ngươi nếu như mới tới Thanh Châu Thanh, thay vì đi một mình chi bằng đi cùng mấy người chúng ta." Mạc Vấn Thiên giới thiệu hai người Mạnh lão quái và Đào Tiểu Phượng cho Lục Tiểu Thiên, rồi lại mở lời mời Lục Tiểu Thiên vào trong đội ngũ.

"Kim Chi Cốc?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia kinh ngạc, nơi hắn muốn đi cũng chính là Kim Chi Cốc. Tên Mạc Vấn Thiên này cũng coi như có quen biết, tạm thời đi chung cũng không có vấn đề gì. ""Ta kết đan còn chậm hơn ngươi vài năm, hai vị đạo hữu này không ý kiến chứ?"

"Không cần phải động thủ thì tự nhiên ai đoạt được trước thì thuộc về người đó. Nếu cần phải động thủ, tự nhiên là án chiếu theo công lao bỏ ra mà phân phối. Dù sao cũng có những người khác nhìn chằm chằm, cũng không thể nào quá bất công với nhau. Nếu như Lục đạo hữu là hạng người ham ăn biếng làm, chúng ta tự nhiên là không thể nào chung sống hòa thuận được." So với sự nhiệt tình của Mạc Vấn Thiên, thái độ của Đào Tiểu Phượng lãnh đạm hơn nhiều.

"Cũng được, thế thì cung kính không bằng tuân mệnh." Nơi Lục Tiểu Thiên muốn đi cũng là Kim Chi Cốc, mấy người này nếu như đã tới lui ở Kim Chi Cốc nhiều năm như vậy, chắc hẳn sẽ vô cùng quen thuộc địa hình nơi đó. Hắn không thích lập tổ đội với người khác, là lo lắng đội viên không đáng tin cậy. Mạc Vấn Thiên và hắn cũng coi như từng quen biết, ngoài ra khí tức hai người cũng không chênh lệch với Mạc Vấn Thiên là bao, thực lực cho dù có cao hơn cũng không hơn bao nhiêu. Vạn nhất ba người này dọc đường có ý đồ gì xấu, Lục Tiểu Thiên cũng nắm chắc toàn thân trở ra.

"Ha ha, thế thì quá tốt rồi, Lục đạo hữu ngươi cũng không cần quá mức khiêm tốn. Ta tuy rằng kết đan sớm hơn ngươi vài năm, nhưng thời gian vài năm với tu sĩ Kim Đan kỳ chúng ta mà nói, cũng không tính là cái gì." Mạc Vấn Thiên trở nên cao hứng, đồng thời trên mặt cũng hơi có chút đắc ý, hoàn toàn quen đi vẻ mặt than thở buồn rầu ban đầu khi độ kiếp ở Lam Minh Thành.

Bằng hữu cũ gặp lại, Mạc Vấn Thiên tâm tình sảng khoái, lập tức đề nghị đi ăn mừng một phen. Mạnh lão quái lập tức hưởng ứng, Đào Tiểu Phượng thì mặt trợn lên, nhưng cũng không hề dị nghị, hiển nhiên là thiểu số phục tùng đa số. Lục Tiểu Thiên ngược lại cũng không quá coi trọng việc ăn mừng như thế này, bất quá Mạc Vấn Thiên lại mượn danh nghĩa ăn mừng khi gặp lại hắn, Lục Tiểu Thiên ngược lại cũng không tiện cự tuyệt.

Trong tiệc rượu, Đào Tiểu Phượng chỉ nhấp một chút, Mạc Vấn Thiên và Mạnh lão quái hai người uống rất nhiều, ngươi một câu ta một câu, nói hết tất cả những nơi nào sẽ gặp nguy hiểm cho Lục Tiểu Thiên biết. Tuy rằng bọn họ là tu sĩ Kim Đan kỳ, ở trong mắt tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ đã là tồn tại như thiên nhân, nhưng tu sĩ Kim Đan kỳ cũng là người, cũng đồng dạng có máu có thịt, tu vi càng cao, gặp phải nguy hiểm cũng càng lớn. Hai người Mạc Vấn Thiên và Mạnh lão quái những năm nay thần kinh tựa hồ vẫn luôn căng thẳng, hiếm khi Lục Tiểu Thiên lại không chê, không ngờ lại nghe từ đầu đến cuối, thẳng tới cuối cùng hai người họ đều uống say mèm mới thôi. Đây cũng coi như là phát tiết một chút khi ở nơi an toàn như Thanh Châu Thành này sau quanh năm hành tẩu trong các nơi hiểm địa ở bên ngoài.

Bất quá thông qua những gì hai người này kể, Lục Tiểu Thiên cũng coi như hiểu rõ thêm về các nơi nguy hiểm ở trên Đông Châu Đảo. Về phần Đào Tiểu Phượng, sớm đã ngồi ở một bên, đối với hành vi của hai người đã nhìn quen thấy quen.

Mấy ngày sau, một nhóm bốn người ra khỏi Thanh Châu Thành, so với sự rộng lớn mênh mông của Đông Châu Đảo, Thanh Châu Thanh với phương viên ngàn dặm giống như là một thôn làng nhỏ không đáng chú ý trên một mảnh đại lục.

Rời khỏi Thanh Châu Thành ngự không phi hành hơn vạn dặm liền đáp xuống di chuyển dưới mặt đất vì tránh không để cho cao giai yêu cầm trên không trung công kích. Trên thực tế, ngay cả có mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ tọa trấn ở Thanh Châu Thành, phạm vi hoạt động của mấy chục tông môn ở nơi này vẫn chỉ giới hạn ở trong phương viên mấy vạn dặm. Hơn nữa trong mấy vạn dặm này cũng không phải hoàn toàn do tu sĩ Nhân tộc chiếm cứ. Tu sĩ các tông môn, tán tu và yêu thú phân bố trong khu vực mấy vạn dặm này ở thế cài răng lược. Mỗi ngày đều có lượng lớn yêu thú bị săn giết, đồng dạng cũng có không ít tu sĩ trở thành thức ăn trong bụng yêu thú.

Mấy người họ cẩn thận tránh khỏi khu vực hoạt động của mấy nhóm yêu cầm. Ở loại địa phương này, bọn họ không nguyện ý đắc tội nhất chính là lượng lớn yêu cầm. Yêu thú dưới mặt đất có lúc đánh không lại thì còn có thể bỏ chạy, dù sao yêu thú dưới mặt đất tuy rằng sau khi đạt tới Kim Đan kỳ, cũng có bản lĩnh ngự không phi hành, nhưng tốc độ quá nửa sẽ không nhanh hơn bọn họ bao nhiêu. Nhưng còn gặp phải thất giai, thậm chí yêu cầm cao giai hơn, số lượng lại nhiều, cho dù bốn người bọn họ là Kim Đan kỳ, chạy cũng không có nơi để chạy, tốc độ căn bản không nhanh bằng đối phương.

"Hắc hắc, phía trước chính là địa bàn của một nhóm Kim Giác Yêu Linh (Linh Dương). Tốc độ của Kim Giác Yêu Linh tốc độ rất nhanh, đi lại trên mặt đất như gió, có hai đầu thất giai, một con trong đó thực lực hơi mạnh hơn. Bởi vì thực lực của Kim Giác Yêu Linh đó không yếu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, một con trong đó thậm chí đã đạt tới thất giai hậu kỳ. Ba người chúng ta liên thủ cũng không thể nào làm gì được hai con Yêu Linh này. Hiện tại có thêm Lục đạo hữu, bốn người chúng ta liên thủ, tin tưởng sẽ không thành vấn đề. Sào huyệt con Yêu Linh có một loại Hoàng Linh Quả, không chỉ mùi vị thơm ngon, hơn nữa là một loại chủ dược để ủ chế Túy Tiên Tửu. Loại Túy Tiên Tửu này không chỉ mùi vị khiến cho người ta say mê, hơn nữa có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực, thậm chí còn có hiệu quả tốt hơn đám đan dược, chốc nữa các ngươi không nên tranh đoạt Hoàng Linh Quả với ta đó." Mạnh lão quái ánh mắt tỏa sáng nói.

"Dựa vào cái gì, ta cũng muốn Hoàng Linh Quả, thu thập một phần linh quả của Túy Tiên Tửu, còn có linh thảo khác ta cũng muốn. Bất quá mỹ tửu do Hoàng Linh Quả ủ chế ra, quả thật là nhân sinh mỹ vị, có thể uống một cách thoải mái cũng là một việc vui lớn trong đời." Mạc Vấn Thiên một mực cùng Mạnh lão quái xưng huynh gọi đệ lúc này không hề chịu nhượng bộ chút nào nói.

"Túy Tiên Tửu, có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực, quả thật thần kỳ như vậy?" Lục Tiểu Thiên không hề cảm thấy hứng thú với cái gọi là mỹ vị, ngẫu nhiên chỉ là hứng chí nhất thời, uống mấy hơi là được. Về phần thường xuyên mang theo bên người để uống bất cứ lúc nào thì hắn lại không có sở thích đó, bất quá đối với loại đồ vật có thể đề thăng chiến lực, khôi phục pháp lực, hắn lại vô cùng cảm thấy hứng thú.

"Trên tửu đạo này, ta sao có thể hồ ngôn loạn ngữ. Về phần lợi ích của Túy Tiên Tửu là có đại danh đỉnh đỉnh trong giới tửu quỷ chúng ta. Không chỉ tu sĩ Kim Đan kỳ có thể sử dụng, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ nếu như sử dụng Túy Tiên Tửu đỉnh cấp, tốc độ khôi phục pháp lực cũng tuyệt không thể xem thường." Nghe thấy Lục Tiểu Thiên hoài nghi về Túy Tiên Tửu, một kẻ một mực khen lấy khen để như Mạnh lão quái, không vui nói.
Bình Luận (0)
Comment