Chương 591: Tìm kiếm
Chương 591: Tìm kiếm
Một tháng sau, bạch quang lóe lên, Lục Tiểu Thiên và mấy người khác cùng nhau xuất hiện ở bên trong truyền tống trận của một tòa cổ thành nhỏ.
"Di chuyển bằng truyền tống trận quả thật là không dễ chịu, ta cũng sắp tới Kim Đan trung kỳ rồi, không ngờ cũng cảm thấy đầu óc choáng váng, thật là tốn linh thạch để chịu tội mà." Một lão giả hơi gầy gọi là Bao Loan lúc này thân thể run rẩy, bước chân loạng choạng đi ra khỏi truyền tống trận.
"Do tu vi thấp, thần thức kém mà thôi." Một vị lão giả khác có lông mày đỏ gọi là Xích Vân Tang có tu vi Kim Đan hậu kỳ, một thân thực lực kinh người. Lúc này thần sắc vô cùng bình tĩnh, tay áo khẽ vung lên bước đi ra khỏi truyền tống trận.
"Cũng phải, Xích Mi (lông mày đỏ) đạo hữu có tiếng tăm lừng lẫy trong lứa tu sĩ Kim Đan hậu kỳ ở Thương Giản Thất Đảo, tại hạ ngay cả Kim Đan trung kỳ cũng chưa tới, làm sao dám so sánh đánh đồng với Xích Mi đạo hữu." Bao Loan nghe được giọng trào phúng của Xích Vân Tang, tựa hồ không hề tức giận, ngược lại trong lời nói còn có vẻ muốn lấy lòng.
"Không có cốt khí." Một thanh niên cao lớn khác tên là Chu Thường, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo cũng nói một câu khinh thường, bước chân bình ổn rời khỏi truyền tống trận. Chỉ là vẻ mặt Chu Thường có chút tái nhợt, rõ ràng là bên trong cũng không hề thong dong như biểu hiện bên ngoài.
Bao Loan cũng đồng dạng không dám đắc tội tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ tên Chu Thường này, chỉ giả vờ như không nghe thấy.
Trong truyền tống trận còn có một tên tiểu gia hỏa cơ thể rắn chắc vừa mới kết đan không lâu tên Trình Tiềm lúc này sớm đã nằm rạp trên mặt đất. Sau khi truyền tống trận khởi động không bao lâu, liền cảm thấy trời đất quay cuồng mà bất tỉnh nhân sự. Lúc này khi truyền tống trận ngừng lại mới từ từ hồi tỉnh, nhưng tình trạng cũng không hề tốt hơn chút nào, ngược lại còn nôn ói không ngừng.
Một đôi tỷ muội mặc váy lục ở bên cạnh sắc mặt tái nhợt, lúc này bịt mũi nhanh chóng bước ra khỏi truyền tống trận.
Thần sắc của Lục Tiểu Thiên lúc này cũng có chút tiều tụy mà bước ra khỏi truyền tống trận. Loại truyền tống trận cự ly xa này quả thật khiến hắn cảm thấy như trời đất quay cuồng. Ngay cả tu vi Kim Đan sơ kỳ cũng khó mà thừa nhận nổi. Đặc biệt là những ai có thần thức yếu một chút, cảm giác một giây trong truyền tống trận giống như đã trải qua một năm vậy.
Trong một nhóm người này, trạng thái tốt một chút cũng chỉ có Xích Vân Tang, còn có Chu Thường tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ kia.
Đương nhiên, trạng thái của Lục Tiểu Thiên lúc này cũng không phải thật sự tệ như là biểu hiện bên ngoài. Các phó nguyên thần của hắn liên tục hoán đổi mấy lần để chía sẻ bớt lực lượng trận pháp truyền tống cự ly xa tác động lên nguyên thần. Lúc này vẻ mặt trắng bợt vô cùng khó coi của hắn cũng chỉ là biểu hiện ra cho người khác xem mà thôi. Trên thực tế sau khi mấy phó nguyên thần liên tục hoán đổi, tuy lực lượng của truyền tống trận này có ảnh hưởng tới hắn, nhưng cũng còn có thể tiếp nhận được.
Một nhóm bảy người bọn họ mới vừa cùng nhau truyền tống từ Lam Minh Thành tới đây, cũng không hề có giao tình gì, trước đây cũng không hề quen biết. Chỉ là một lần khởi động truyền tống trận cự ly xa ở Lam Minh Thành giá cả không thấp, nếu như một người chi trả thì có chút ăn không tiêu. Vì thế sau khi đợi gom góp thêm nhiều người rồi mới khởi động truyền tống.
Trong khoảng thời gian ở Lam Minh Thành, Lục Tiểu Thiên đã tự mình luyện chế đan dược cần thiết cho tu luyện, lại cộng thêm việc bồi dưỡng Ngân Diệp Phật Đồng, linh thạch còn lại trong tay cũng không còn nhiều lắm, tự nhiên là muốn tiết kiệm một chút.
Hơn nữa đi cùng còn có một cường giả Kim Đan hậu kỳ như Xích Vân Tang, và cả tên thanh niên cao lớn Chu Thường kia, thực lực cũng tuyệt đối không yếu, đừng nói trên người hắn không còn quá nhiều linh thạch, cho dù là có, hắn cũng sẽ không dễ dàng lấy ra, để tránh hiển lộ ra vẻ giàu có, để rước lấy những ánh mắt tham lam phiền phức không đáng.
"Này này, Lục đạo hữu, không ngờ pháp lực của đạo hữu lại tinh thâm như vậy, xem ra cũng là người nổi bật trong lứa tu sĩ đồng giai. Lúc này vẫn còn có khí lực đi lại, thật là khiến tại hạ bội phục không thôi. Tòa thành nhỏ này tên là Ly Thủy Thành đã ở gần khu vực biên giới của Lam Ma Hải Vực. Yêu thú tuy nhiều, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Mấy người chúng ta vừa hay lại cùng nhau truyền tống tới nơi này, không ngại cùng nhau lập tổ đội đi liệp sát yêu thú, đạo hữu thấy thế nào?" Bao Loan bắt chuyện với Lục Tiểu Thiên xong, sau đó lại vội vàng nói với hai tỷ muội kia.
Chỉ là lại không có ai thèm để ý tới sự ân cần của lão giả Bao Loan này, lão chỉ có thể tiu nghỉu một mình rời đi. Những người còn lại, mỗi người đều tự mình hành động. Cách đó không xa cũng có mấy nhóm tu sĩ đã đứng đợi sẵn, tiếp đón Xích Vân Tang, hoặc là những người khác, thì ra là đã sớm có đồng đội của họ đợi sẵn ở chỗ này.
Lục Tiểu Thiên cũng dừng lại bên trong tòa thành nhỏ này một lúc, ở trong thành không có ai dám gây chuyện. Cho dù là ở nơi hẻo lánh như vậy, cũng tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Nhân tộc tọa trấn, nhưng sau khi ra khỏi thành thì chưa chắc sẽ còn yên bình như vậy.
Cho đến khi xung quanh không còn ai, Lục Tiểu Thiên mới một mình rời đi. Dưới chân là biển cả xanh thẳm, Lục Tiểu Thiên một đường ngự đao phi hành, sau khi rời khỏi Ly Thủy Thành hơn hai vạn dặm, đi ngang qua mấy hòn đảo hoang, tránh khỏi mấy đợt yêu cầm, Lục Tiểu Thiên hạ xuống đứng trên một tảng đá. Thủy triều dưới chân lúc lên lúc xuống, Lục Tiểu Thiên lật tay lấy một tấm da cừu cũ trải ra xem, bên trong có một số đường đen đen đỏ đỏ, còn có một số tiêu ký cổ quái.
"Phiêu Miểu Điện, án chiếu theo tiêu ký trên địa đồ này, có lẽ chính là nơi này." Lục Tiểu Thiên nhìn xung quanh, cũng không thấy hòn đảo nào có chút đặc biệt. Chỉ bất quá La Bình Nhi từng nói, Phiêu Miểu Điện này tọa lạc trên một hòn đảo không cố định. Hòn đảo này không giống như những hòn đảo khác, nó có thể di chuyển giống như có linh tính vậy, không hề có vị trí cố định. Ngoài ra Phiêu Miểu Điện này cũng cực kỳ nguy hiểm, căn cứ vào một số bí mật mà La Bình Nhi tiết lộ. Khi Phiêu Miểu Điện xuất hiện, luôn luôn cũng sẽ đi kèm theo những mối nguy hiểm không tên. Phụ thân của nàng chính là vẫn lạc ở nơi này vào hơn một trăm năm trước. Phụ thân của nàng lúc đó chỉ kịp dùng nguyên thần khống chế một con khôi lỗi mang phần địa đồ da cừu đó quay về. Ngay cả mười mấy vị tu sĩ Kim Đan kỳ đi cùng phụ thân nàng liệp sát yêu thú ở nơi này, bao gồm cả mấy tên Kim Đan hậu kỳ, khi đi nhầm vào trong Phiêu Miễu Điện thì tất cả đều vẫn lạc, không ai may mắn sống sót. Phụ thân của La Bình Nhi có thể chạy thoát được nguyên thần, đã coi như vận khí không tồi rồi.
Lục Tiểu Thiên cúi đầu trầm tư. Hắn không quá hoài nghi độ tin cậy trong lời nói của La Bình Nhi. Dù sao một tu sĩ Trúc Cơ kỳ như La Bình Nhi dám lừa gạt một tu sĩ Kim Đan kỳ như hắn, hậu quả rất là nghiêm trọng. Việc Phiêu Miểu Điện có lẽ là thật, chỉ là trong Phiêu Miểu Điện này, chắc chắn cũng cực kỳ nguy hiểm. Hơn mười tên tu sĩ Kim Đan kỳ toàn bộ đều vẫn lạc trong đó, nghe nói đa phần đều là Phạm La Linh Hỏa gây nên, những nguy hiểm khác cũng có nhưng lại ít.
Một khi hắn thu thập được Phạm La Linh Hỏa, thì bản thân sẽ có thêm một loại thủ đoạn. Chí ít trong Kim Đan kỳ, hắn cũng coi như là một tồn tại tương đối cường hãn. Phạm La Linh Hỏa sau này lại còn có thể tiến giai thành Phạm La Chân Hỏa, loại hỏa mà thậm chí ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ gặp phải cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, là một loại thủ đoạn có thể lu luyện lâu dài.
Dù sao đã có kinh nghiệm trước đó, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn lại giống như trước đây. Sau khi kết đan, những thủ đoạn tuyệt đỉnh ở Trúc Cơ kỳ hầu như là không còn sử dụng được nữa, chỉ có thể ngây ngốc ở lại Lam Minh Thành hơn hai mươi năm. Cho dù sau này khi ra khỏi Lam Minh Thành, dưới sự hiệp trợ của đám người Mạnh lão quái, có nguyên thần tinh phách của Kim Giác Yêu Linh, rồi sử dụng Thôn Hồn Đại Pháp, thực lực mới bắt đầu đề thăng được một chút.
Chỉ là Thôn Hồn Đại Pháp dù sao cũng có hạn chế, chỉ phát huy ra được thực lực chân chính khi kết hợp với năng lực Thể Tu của hắn, Mà cảnh giới Thể Tu của hắn thì không biết tới khi nào mới có thể đột phá, khiến cho Thôn Hồn Đại Pháp hiện tại không thể nào phát huy ra uy lực chân chính.
Về phần trận pháp, Lục Tiểu Thiên cũng không thể đảm bảo nhất định có thể luyện chế ra được ngũ giai hay thậm chí là lục giai trận pháp có thể đối phó với tu sĩ Nguyên Anh kỳ. hắn không thể hoàn toàn nắm chắc được. Hơn nữa càng về sau, trận pháp càng cao giai, độ khó khi luyện chế càng lớn, chắc chắn không thể nào luyện chế ra được trong thời gian ngắn. Cho nên việc nhanh chóng sở hữu được một loại thủ đoạn có thể một mực sử dụng tới Nguyên Anh kỳ là việc vô cùng cấp bách. Để sau này khi bản thân tiến vào Nguyên Anh kỳ, sẽ không còn phải chật vật túng quẫn như Kim Đan kỳ bây giờ.