Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 658 - Chương 658: Nê Thạch Lưu (2)

Chương 658: Nê thạch lưu (2) Chương 658: Nê thạch lưu (2)

Cũng không biết qua được bao lâu, chung quanh cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh, về phần lượng lớn yêu thú bên trong nê thạch lưu, cũng giống như đã đoạn khí vậy, hoặc là nằm bên trong vũng bùn lầy không còn động đậy chút nào, mở to đôi mắt vô thần hữu khí vô lực, hoặc là đã trực tiếp mất mạng dưới các loại đá vụn sắc bén trong nê thạch lưu.

Xoạt! Cặp chén sứ đen trắng từ trong vũng bùn lao ra, ngay cả Lục Tiểu Thiên dùng năm đạo nguyên thần luân phiên khống chế món pháp khí này, lúc này cũng cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, thậm chí trên cặp chén sứ đen trắng, cũng xuất hiện một số vết lõm sau khi bị trọng kích.

Quả thật là, một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, lại suýt tí nữa chết ở trong nê thạch lưu, nếu như để đồng đạo trong tu tiên giới biết được, còn không biết liệu có khiến họ cười rụng răng hay không.

Lục Tiểu Thiên vỗ vỗ trán, cũng may cảm giác trời đất quay cuồng rất nhanh đã giảm đi không ít.

Nhưng khi hắn nhìn thấy tình hình xung quanh, lập tức ý nghĩ bị người ta chê cười vừa rồi hoàn toàn tan biến tận mây xanh, thay vào đó là một loại may mắn sống sót sau tai họa.

Một đầu cửu giai Tam Mục Thạch Tháp Ngư toàn thân trên dưới giống như do tảng đá tạo thành, lúc này thân thể đã đứt gãy, ngay cả cái đuôi phía sau cũng bị đứt ra không thấy bóng dáng. Chỉ còn lộ ra một nửa thân thể tàn khuyết không trọn vẹn bên dưới vũng bùn lầy.

Ngoài ra ở mấy nơi khác, cũng có mấy con yêu thú rải rác thực lực khác nhau, nằm ở trong bùn đất hoặc đã tuyệt khí bỏ mình hoặc chỉ còn thở thoi thóp.

Dưới loại tình hình này, sự khác biệt giữa tu sĩ Nhân tộc và yêu thú đã hiện ra rõ rệt. Cho dù thể trạng yêu thú cường hãn vượt xa phần lớn tu sĩ Nhân tộc, nhưng đối mặt với loại thiên tai đáng sợ như vậy, yêu thú chỉ biết dùng thân thể trực tiếp ngạnh kháng, so với Lục Tiểu Thiên tránh ở bên trong pháp khí phòng ngự, kết cục quả thật thê lương hơn rất nhiều.

Bất quá nếu không phải Lục Tiểu Thiên có mấy đạo nguyên thần có thể luân phiên khống chế pháp khí phòng ngự, có thể một mực đau khổ kiên trì không bị hôn mê trong loại hoàn cảnh cực kỳ ác liệt tới hiện tại, thì sớm đã bị ép ra khỏi pháp khí phòng ngự đó rồi. Kết cục sẽ giống như đám yêu thú trước mắt, ở trong nê thạch lưu đầy trời ngã nghiêng có khi đã chẳng còn hơi thở. Cho dù là như thế, Lục Tiểu Thiên có thể sống sót tới hiện tại, cũng xác thực là vận khí không tồi.

Lúc này còn có hai đầu bát giai yêu thú đang thở thoi thóp, mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra một tia ý cười. Trên tay hắn chỉ có hai cái nguyên thần tinh phách của cửu giai yêu thú, ngoại trừ thời khắc cần thiết, tuyệt đối hắn sẽ không nỡ vận dụng. Về phần nguyên thần tinh phách của những yêu thú khác, cho dù là vận dụng cũng khó có thể giết chết được một đầu bát giai yêu thú.

Đối với Lục Tiểu Thiên lúc này mà nói, bất kỳ một cơ hội để thu thập được nguyên thần tinh phách của bát giai yêu thú thì đều cực kỳ quý giá, càng huống chi hai con bát giai Thạch Tí Ma Hầu trước mắt cũng có danh tiếng không thấp trong chúng yêu thú.

Lục Tiểu Thiên hơi định thần lại, từ trong sự mê muội lấy lại tinh thần. Thân hình nhoáng lên, liền vượt qua cự ly mấy trăm trượng, thừa dịp thân thể Thạch Tí Ma Hầu còn nằm thoi thóp dưới bùn đất, phân biệt chém ra hai đao, trực tiếp chém đứt cổ họng của Thạch Ti Ma Hầu, không hề phí bao nhiêu sức lực, liền hoàn toàn thu thập hai con bát giai đỉnh phong Thạch Tí Ma Hầu.

Sau đó hắn lại thu thập tài liệu trên thân hai con bát giai Ma Hầu này. Bát giai yêu thú, tuyệt đại đa số bộ phận trên thân đều rất có giá trị. Bản thân hắn dùng không được, nhưng sau này đem ra ngoài, cũng có thể đổi lấy một khoảng linh thạch lớn.

"Di, không đúng!" Khi Lục Tiểu Thiên đang kéo thi thể của con Thạch Tí Ma Hầu thứ hai ra khỏi đống bùn lầy, đột nhiên phát hiện bên dưới thân thể Ma Hầu còn có một đạo khí tức ba động, hoàn toàn bất đồng với khí tức Thạch Tí Ma Hầu. Tuy rằng khí tức này rất hư nhược, nhưng vẫn khiến Lục Tiểu Thiên cảm thấy có chút kinh tâm động phách. Chỉ có trên thân cửu giai yêu thú và tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, Lục Tiểu Thiên mới cảm giác được loại ba động cường đại tương tự.

Lục Tiểu Thiên trong lòng cảnh giác nhanh chóng lui về sau, đồng thời Liệt Địa Đao cũng chém ra một đạo đao mang cự đại về phía bùn lầy đó. Đao mang lóe lên rồi biến mất bên trong bùn lầy.

Một tiếng kêu đau đớn vang lên bên trong bùn lầy, tiếp theo thì soạt soạt một tiếng. Một con cự Giao dài hơn mấy chục trượng, trên thân có hai màu vàng đất và đỏ đan xen, cũng dính không ít bùn lầy, từ bên trong lao ra, chỉ là trên thân thể nó vẫn có một vết thương đang chảy máu không ngừng.

Đầu cự Giao thân hình dài mấy chục trượng này có vẻ rất là chật vật mệt mỏi, thậm chí thân hình ở trên không trung không ngừng run rẩy. Gương mặt Lục Tiểu Thiên lập tức trở nên vui mừng hớn hở. Không nghĩ tới lúc này lại có thể gặp được một con cự Giao đang đại thương nguyên khí, hơn nữa cự Giao trước đó tránh ở bên dưới Thạch Ti Ma Hầu, hẳn là ở trong nê thạch lưu ngập trời kia vận khí không tốt, gặp phải đả kích ngoài ý muốn.

Hiện tại thực lực của nó không ngờ lại suy yếu dữ dội như vậy, thật là cơ hội trời ban. Một đầu cửu giai đỉnh phong Thổ Hỏa song hệ cự Giao như vậy, ngay cả Xích Vân Tang đối mặt với nó, phỏng chừng cũng không chiếm được lợi ích gì, có khả năng còn phải chật vật bỏ chạy. Dù sao yêu thú loài Giao, đặc biệt là thể hình to lớn như vậy, thực lực của nó vượt xa yêu thú đồng giai.
Bình Luận (0)
Comment