Chương 686: Nội tình của Xích Vân Tang
Chương 686: Nội tình của Xích Vân Tang
Tên Xích Vân Tang trước mắt này đến cùng nên xử lý như thế nào? Trên mặt Lục Tiểu Thiên âm trầm bất định, có rất ít thời điểm mà hắn không thể nào nắm chắt được chủ ý như vậy. Dù sao giết chết Xích Vân Tang lúc này, cũng liền mang ý nghĩa một khi sau này hắn không thấy tìm cơ quan để mở ra sơn môn, thì ngay cả cơ hội dùng man lực mở ra đều sẽ không còn. Ai cũng không biết nơi đây liệu có còn tồn tại hung hiểm nào khác không. Để Xích Vân Tang sống sót, dù sao vẫn còn có thể có tác dụng không nhỏ.
Chỉ là bây giờ chọn lựa thả Xích Vân Tang ra, sau khi thực lực của y khôi phục, liệu sẽ thật sự buông tha hắn không? Trong đầu Lục Tiểu Thiên rất nhanh lại dâng lên một cái nghi vấn như vậy. Chỉ sợ cũng chưa chắc, đối phương muốn có được nhất chính là Kết Anh Quả. Một khi Kết Anh Quả tới tay, Lục Tiểu Thiên tự nghĩ tử kỳ của bản thân cũng sẽ đến, Khác nhau bất quá chỉ là chết muộn một chút mà thôi.
"Ngươi đang muốn giết chết cả Xích Vân Tang sao, thật đúng là tên lòng dạ độc ác. Bất quá chỉ sợ ngươi sẽ không có cơ hội, nguyên thần của ta đã bị ngươi phong cấm. Phong ấn đặc thù bên trên Dạ Minh Cốt Khí kia, khi không có ta điều khiển, liền sẽ mất đi lực sát thương vốn có. Hiện tại ta ngay cả nguyên thần cũng đã bị ngươi cầm cố lại, tự nhiên Dạ Minh Cốt Khí cũng không còn cách nào tiếp tục vây khốn được Xích Vân Tang. Xích Vân Tang người này pháp lực tinh thâm, chúng ta nói chuyện nãy giờ chút thời gian này, đã đủ để y tạm thời ổn định lại thương thế rồi!" La Trung Đình lên tiếng nhắc nhở.
Quả nhiên, sau khi La Trung Đình nói ra điều này, Xích Vân Tang đang bị bốn cây bạch cốt kia đính trên cành cây liền đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt trợn tròn phùng mang trợn má, bốn cây bạch cốt lập tức bắn ngược ra.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm kêu một tiếng không tốt, không nghĩ tới sẽ còn có loại biến cố này xuất hiện. Bất quá ngay khi La Trung Đình vừa dứt lời, Lục Tiểu Thiên liền hét to một tiếng, vận chuyển pháp lực tới cực hạn, đồng thời vỗ vào túi linh thú, thả Đế Khôn ra.
Lực lượng nguyên thần tinh phách của cự Giao cũng đồng thời được Lục Tiểu Thiên sử dụng.
"Vốn còn muốn lưu tính mạng ngươi lại một đoạn thời gian, bây giờ lại không thể không sớm diệt trừ ngươi đi." Xích Vân Tang hừ lạnh một tiếng, thương thế của mình bản thân y biết rất rõ. Lúc này vẫn còn đang chuyển biến xấu, nếu như không thể kịp thời giết chết Lục Tiểu Thiên, sau đó thì chẳng khác nào để mặc sinh tử bản thân nằm trong tay Lục Tiểu Thiên. Nếu đã như vậy, còn không bằng tiên hạ thủ vi cường.
Mặc dù bây giờ thân mang trọng thương, bất quá Xích Vân Tang thân kinh bách chiến trong thời gian ngắn nhất liền đã lựa chọn phương pháp ứng đối chính xác nhất. Xích Vân Tang vươn tay vẫy về phía xích hắc bảo tháp. Xích hắc bảo tháp vốn nằm nghiêng ngã dưới mặt đất lúc này lóe lên linh quang, với tốc độ mắt thường khó thấy được bay vào trong lòng bàn tay Xích Vân Tang.
Xích Vân Tang vươn ngón tay bắn ra một sợi linh quang lên trên bảo tháp, Xích Nam Linh Hỏa bên trong phun ra mãnh liệt. Trước kia y bị La Trung Đình ám toán, bị Dạ Minh Cốt Khí đính trên cành cây lâu như vậy. Tứ chi đều bị thương không nói, càng thêm đáng hận chính là lực lượng tà dị chui vào trong thể nội, đang ăn mòn kinh mạch của y. Hiện tại lại phải chiến đấu với Lục Tiểu Thiên, nếu hắn chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường thì cũng không sao, dù cho lúc này y có trọng thương trên người, cũng có thể dễ dàng thu thập hắn. Nhưng sự quỷ dị của Lục Tiểu Thiên y đã tận mắt chứng kiến qua, lực bộc phát trong thời gian ngắn thậm chí có thể chống đỡ được tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, huống chi còn có một con chiến sủng thực lực không thấp. Với trạng thái của y bây giờ, không nên đánh lâu, coi như muốn đánh, cũng phải thu thập cho được Lục Tiểu Thiên trong thời gian cực ngắn.
Vừa rồi y nghe được cuộc đối thoại của Lục Tiểu Thiên và Thiết Thi Bọc La Trung Đình, cũng cảm thấy vô cùng bội phục với tâm tư kín đáo của Lục Tiểu Thiên. Lúc trước khi y vẫn còn là Kim Đan sơ kỳ, còn lâu mới làm được tới mức một giọt nước cũng không để lọt như thế này. Cũng may Lục Tiểu Thiên đã tính kế được La Trung Đình, nếu không đối mặt với sự đáng sợ của cái tên Thiết Thi Bọc La Trung Đình kia, y thậm chí không có một tia cơ hội nào.
Về phần hiện tại, trên mặt Xích Vân Tang không hề che giấu chút ngoan độc nào. "Nhận lấy cái chết đi!"
Lục Tiểu Thiên sắc mặt trầm xuống, Xích Vân Tang đã trọng thương như vậy, hiện tại túi trữ vật còn bị hắn thu giữ. Nếu ngay cả một Xích Vân Tang đang trọng thương mà hắn cũng không đối phó được, về sau càng đừng mong có cơ hội diệt trừ được người này.
Sau khi vận dụng Thôn Hồn Đại Pháp, Lục Tiểu Thiên lúc này giống như một Yêu Tu vậy, trên thân tán phát ra một cỗ khí tức thô bạo cường đại.
Nhanh như thiểm điện, thế nặng như sơn, quyền ảnh đầy trời đánh về phía Xích Vân Tang.
Xích Vân Tang hít sâu một hơi, đưa tay khẽ nâng lên, xích hắc bảo tháp liền huyền phù trên đỉnh đầu y. Cửa sổ nhỏ bên trên bảo tháp mở ra, linh hỏa với nhiệt độ kinh người từ bên trong giống như núi lửa thét gào phun ra, giống như là thác lửa vậy, điên cuồng phun xuống.
"Xích Nam Linh Hỏa!" sắc mặt Lục Tiểu Thiên giật mình. Hắn sớm đã kiến thức qua thủ đoạn vận dụng Xích Nam Linh Hỏa của Xích Vân Tang. Nhưng lại không có nghĩ đến Xích Nam Linh Hỏa bên trong bảo tháp kia lại nhiều đến trình độ như vậy, từ trước đến nay Xích Vân Tang vẫn chưa hề dốc hết toàn bộ thực lực.
Lúc này áo bào Xích Vân Tang không gió tự bay, cùng với bảo tháp kia huyền phù trên không trung, dục hỏa đứng lên, ánh mắt dường như có thể chưởng khống hết thảy.