Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 691 - Chương 691: Con Đường Duy Nhất

Chương 691: Con đường duy nhất Chương 691: Con đường duy nhất

"Xem ra bí mật của Huyền Ngư lão tổ, ngươi cũng biết được không ít." Lục Tiểu Thiên thử thăm dò nói.

"Biết được một chút, thậm chí bao gồm cả phương pháp có khả năng rời khỏi nơi này." La Trung Đình ngập ngừng nói.

"Nói nghe xem."

"Bởi vì Quỷ Tôn Giả, Hùng Ngao mấy tên Nguyên Anh lão quái tiến vào trong cấm chế, không gian bốn phía đã sụp đổ thành một mớ hỗn loạn, không có gần trăm năm thời gian, căn bản không thể nào ổn định lại được. Tin rằng Lục đạo hữu tuy tuổi đời còn trẻ, nhưng cũng không nguyện ý bị vây khốn ở nơi này mấy trăm năm được. Sơn môn trước kia chúng ta tiến vào, mở ra lại được hay không, kỳ thực ý nghĩa cũng không lớn. Cho dù có mở ra, ngươi căn bản cũng không thể nào vượt qua được khu vực hỗn loạn kia. Cho dù là Nguyên Anh lão quái muốn an ổn đi qua cũng không hề dễ dàng. Về phần sương mù ở bốn phía, căn bản cũng là cái tử cục, không có đường lui, còn lại chỉ có một con đường có thể đi."

"Đường gì?" Lục Tiểu Thiên ngưng trọng hỏi.

"Thu lấy Phạm La Linh Hỏa kia, bên trong có phong ấn lại một tồn tại cực kỳ đáng sợ, chỉ là đã mất hết ý thức. Đây cũng là tồn tại mà nguyên thần Huyền Ngư lão tổ hao tổn hết mọi tâm cơ muốn có được. Thân thể Thiết Thi Bọc đối với Huyền Ngư lão tổ mà nói, bất quá là để tá túc tạm thời mà thôi. Nếu không, làm sao còn có thể để cho ta sống sót lâu đến như vậy." La Trung Đình cười lạnh một tiếng nói.

"Trong thạch trì đó, tồn tại bị phong ấn kia cực kỳ đáng sợ. Theo những gì Huyền Ngư lão tổ nói, lúc trước khi Phiêu Miểu Tôn Giả vẫn lạc, chính là do gặp phải mấy kẻ đại địch vây công. Tuy rằng những kẻ thù đó cuối cùng đã giết chết được Phiêu Miểu Tôn Giả, nhưng bọn họ cũng không hề tốt hơn bao nhiêu. Kẻ thì thân tử đạo tiêu, kẻ thì chỉ còn lại một tia nguyên thần tàn khuyết, mà Huyền Ngư lão tổ chính là một tia nguyên thần tàn khuyết trong số đó."

"Cường giả cùng một thời đại với Phiêu Miểu Tôn Giả. Điều.. điều này không thể nào." Nghe được đoạn bí ẩn này, sắc mặt Lục Tiểu Thiên rung động.

Thời đại của Phiêu Miểu Tôn Giả đã cách hiện tại mấy ngàn năm rồi. Một cao thủ Hóa Thần kỳ bình thường, cũng bất quá chỉ có hai ngàn năm thọ nguyên. Cường giả trong Hóa Thần Kỳ chắc hẳn cũng chỉ có khoảng ba ngàn năm thọ nguyên mà thôi. Nguyên thần của đối phương vẫn một mực sống sót tới hiện tại, chẳng lẽ nói đám cường giả đó và Phiêu Miểu Tôn Giả đã là tồn tại vượt qua cả Hóa Thần Kỳ? Đối với Lục Tiểu Thiên lúc này mà nói, ngay cả Nguyên Anh Kỳ cũng đã là một ngọn núi cao không thể với tới. Càng huống chi là Hóa Thần Kỳ, thậm chí là tồn tại vượt qua cả Hóa Thần Kỳ.

"Ai biết được, ngay cả thủ đoạn của Nguyên Anh lão quái, cũng đã vượt xa khả năng tưởng tượng của chúng ta, càng huống chi là dạng cường giả như Phiêu Miểu Tôn Giả. Đối phương có bí pháp gì đó cũng nói không chừng." La Trung Đình nhún nhún vai nói.

"Nói cũng phải, bất quá điều này liên quan gì đến việc thoát khốn?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

"Tồn tại cường đại mất đi ý thức kia, một khi thức tỉnh, nhất định sẽ thi triển ra thủ đoạn kinh thiên động địa, trực tiếp xé rách không gian nơi này, có lẽ ngươi cũng thuận tiện đi theo thoát khỏi nơi này, hoặc có lẽ sẽ trực tiếp chết trong cuộc hỗn loạn này, ai cũng không thể nói chuẩn xác được." La Trung Đình lắc lắc đầu nói.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên lập tức trở nên khó coi, không nghĩ tới từ chỗ La Trung Đình lại đạt được loại kết quả như thế này. Hắn không cho rằng La Trung Đình sẽ nói dối hắn về vấn đề này. Chỉ là Lục Tiểu Thiên nhất thời cũng không nguyện ý tin tưởng dạng kết quả như thế.

"Kỳ thật, cũng không phải không thể xoay chuyển." La Trung Đình lại bổ sung thêm một câu.

"Xoay chuyển gì? giúp ngươi khống chế tồn tại mạnh mẽ đó?" Lục Tiểu Thiên châm chọc nói. "Nói nhiều như vậy, cũng chính là vì một điểm này."

La Trung Đình ngữ khí trì trệ, xấu hổ cười nói: "Nói không sai, ta cũng không che giấu gì ngươi. Ta xác thực là muốn khống chế cỗ thân thể cường hoành đó. Có lẽ với năng lực của ta hiện tại, chẳng khác nào là tự tìm diệt vong, nhưng cũng phải thử một lần. Thành công thì chính là Cá vượt Long môn, nếu thất bại cùng lắm thì thần hồn câu diệt, vĩnh viễn không thể siêu sinh. Mà ngươi, ngoại trừ liều một phen ra, tựa hồ cũng không có lựa chọn nào khác."

"Có lẽ vậy, tựa hồ ngươi không hề quá quan tâm tới La Bình Nhi." Lục Tiểu Thiên hỏi lại một câu.

"Mỗi người đều có cơ duyên của mình, hơn nữa tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường muốn đối phó với Bình nhi cũng không phải là chuyện dễ. Ngoại trừ Linh Âm Phường ra, ta còn lưu lại một số linh vật cho Bình nhi, đủ để Bình nhi đổi lấy Ngưng Kim đan. Với tư chất của Bình nhi, kết đan sẽ không có vấn đề gì lớn." La Trung Đình cười hắc hắc nói.

"Ngươi là nói có một cỗ khôi lỗi được nàng khống chế, có thể bảo hộ nàng sao." Lục Tiểu Thiên mỉm cười nói.

"Ngươi làm sao biết được?" Trong giọng nói của La Trung Đình mang theo vài phần kinh ngạc.

"Ta làm sao biết thì ngươi không cần quản." Ánh mắt Lục Tiểu Thiên hơi híp lại.

Từ sau khi hắn thông qua Truyền Tống Trận tới Lam Ma Hải Vực này, cũng đã luôn tìm hiểu nghe ngóng về việc khôi lỗi cấp Kim Đan kỳ. Chỉ là khôi lỗi cấp bậc này căn bản chỉ có thể ngộ bất khả cầu. Ngẫu nhiên hắn cũng nghe được một hai cái tin tức có đấu giá về khôi lỗi cấp Kim Đan kỳ, nhưng lại được tu sĩ khác dùng cái giá cao đến dọa người mua mất.

Lục Tiểu Thiên lúc đó cũng cần bỏ nhiều thời gian và tinh lực vào Bát Quái Tỏa Yêu Trận, cũng không có thời gian đi xử lý chuyện khác. Vừa rồi hắn chỉ là buông lời dò xét, dù sao căn cứ theo những gì La Bình Nhi nói. La Trung Đình chỉ là dùng một tia nguyên thần khống chế khôi lỗi ra khỏi Phiêu Miểu Điện. Mới đầu hắn cũng không quá để ý, nhưng sau khi tiến vào Phiêu Miểu Điện, kiến thức được trình độ hung hiểm ở nơi này. Đối phương lại có thể thuận lợi rời khỏi, chắc hẳn thực lực của khôi lỗi đó cũng bất phàm. Sợ rằng đối với một tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường mà nói, chiến lực cũng tuyệt đối không yếu, không nghĩ tới vừa thăm dò, lại quả thật có việc này.
Bình Luận (0)
Comment