Chương 694: Thương Vân Mộc
Chương 694: Thương Vân Mộc
"Chí Mộc Nham Tủy!" Lục Tiểu Thiên quan sát một cái ngọc hạp đựng dị bảo đang phóng ra ánh mắt, trên mặt không khỏi lộ ra một chút ý cười bất đắc dĩ, Chí Mộc Nham Tủy này có thể coi là trân bảo hiếm thấy, dù sao cho dù là nhục thân của Nguyên Anh lão tổ, cũng chưa chắc sẽ cường hãn được bao nhiêu. Chí Mộc Nham Tủy mặc kệ là đối với tu sĩ Kim Đan kỳ, thậm chí là tu sĩ Nguyên Anh đều là kỳ trân hiếm thấy có thể ngộ nhưng không thể cầu. Chỉ bất quá bây giờ cho dù là cầm trên tay, tạm thời cũng không có lợi ích bao lớn, trừ phi có thể còn sống rời khỏi nơi này thì mới tính tới vậy.
Lục Tiểu Thiên thu hồi lại tầm mắt từ trên ngọc hạp đựng Chí Mộc Nham Tủy, lục lọi xem xét những linh vật khác, có rất nhiều trân phẩm đều có hỏa hầu trên ngàn năm, thậm chí còn có một số dược liệu phụ trợ dùng để luyện chế Kết Anh Đan. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng đã tích lũy được không ít hạt giống linh thảo, nên trông cũng không gì quá mới lạ.
Chỉ là khi Lục Tiểu Thiên nhìn thấy một gốc cây nhỏ niên phận cũng không cao trong một cái ngọc hạp, ánh mắt đột nhiên co rụt lại. Lá của cây này như kim châm, đầu nhọn ửng đỏ, thân cây giống như một đứa trẻ nhỏ, màu sắc bên ngoài hơi vàng. Tất cả đều giống hệt như là Thương Vân Mộc.
"Thương Vân Mộc!"
Sau một hồi lâu, Lục Tiểu Thiên mới hơi bình phục lại tâm tình một chút. Tay trái khẽ nâng lên, một quyển thư phổ liền xuất hiện trong tay, chính là Khôi Lỗi Bí Thuật Tàn Quyển. Thời gian hắn đạt được cuốn tàn quyển này cũng không phải ngắn, khi hắn còn ở Luyện Khí trung kỳ, trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch ở bên ngoài Vọng Nguyệt Thành, giết chết đám kình địch Đại Ngạch Quái nhân lúc đó (xem lại chương 45, 47), rồi từ trong tay những người nọ đạt được cuốn Khôi Lỗi Bí Thuật Tàn Quyển này. Nửa phần đầu củaKhôi Lỗi Bí Thuật Tàn Quyển ghi chép lại thuật luyện chế và khống chế liên quan đến khôi lỗi, mà nữa phần sau lại ghi chép lại một loại bí thuật kinh thế hãi tục chính là Khôi Lỗi Oa Oa!
Lúc đó Lục Tiểu Thiên một kích đánh trúng Đại Ngạch Quái Nhân. Chính người này đã tế ra Khôi Lỗi Oa Oa ngăn cản lại phần lớn lực công kích của Lục Tiểu Thiên. Mà căn cứ theo ghi chép bên trong bí thuật tàn quyển này, nếu như luyện chế Khôi Lỗi Oa Oa tới cực hạn, có thể ngăn cản được một kích chí mạng của địch nhân, điều này chẳng khác nào là có thêm một sinh mạng.
Từ sau khi đạt được Khôi Lỗi Bí Thuật Tàn Quyển này, Lục Tiểu Thiên liền một mực nghe ngóng tin tức của Thương Vân Mộc. Khi hắn để Vương Đức Phong thu thập hạt giống các loại linh vật, cũng không hề quên dặn dò việc này. Chỉ là việc không như ý nguyện, cho dù sau khi vô tình đi tới vùng Lam Ma Hải Vực này, linh khí dồi dào, linh vật cũng càng thêm phong phú, nhưng Lục Tiểu Thiên vẫn một mực không hề nghe qua tin tức liên quan đến Thương Vân Mộc. Thời gian lâu dần, Lục Tiểu Thiên cũng không còn ôm quá nhiều hy vọng. Dù sao trong tu tiên giới hiện tại cũng có không ít linh vật đều đã tuyệt tích, không thể nào tìm kiếm được nữa. Chỉ là Lục Tiểu Thiên không nghĩ tới lại tìm được một gốc Thương Vân Mộc trong túi trữ vật của Xích Vân Tang, thật là niềm vui ngoài ý muốn. Gốc Thương Vân Mộc này đối với hắn mà nói, còn trân quý hơn cả Chí Mộc Nham Tủy nhiều.
"Như Ý Chiến Giáp" cần phải tế luyện lại lần nữa, dù sao Hùng Bá cũng đã sử dụng trong khoảng thời gian, xóa đi ký ức của Hùng Bá lưu lại trên đó cũng cần thời gian không ngắn, lại dùng đan điền tiến hành uẫn dưỡng, tuy rằng bản chất vật liệu tạo thành Như Ý Chiến Giáp phi phàm, nhưng muốn trong thời gian ngắn phát huy ra được uy lực to lớn của nó thì cũng quá không thực tế. Về phần Khôi Lỗi Oa Oa lại khiến bản thân có thêm một phần bản sự bảo mệnh, chỉ là có một số tình huống, có một thêm một lần cơ hội bảo mệnh, cũng không có tác dụng bao nhiêu. Ví như gặp phải loại cao thủ như Xích Vân Tang, đã giết được hắn một lần thì giết thêm lần nữa cũng là chuyện rất bình thường, chẳng qua là sống lâu thêm trong chốc lát mà thôi, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Trong lòng thời gian ngắn ngoại trừ có thêm một loại Hùng hình công pháp ra, thực lực cũng không hề tăng trưởng được bao nhiêu, Lục Tiểu Thiên không khỏi cười khổ. Việc tăng tiến tu vi có gấp cũng gấp không được. Về phần gia tăng thực lực, ánh mắt Lục Tiểu Thiên lần nữa rơi lên trên ngọn hỏa diễm màu xanh nhạt gần như trong suốt, Phạm La Linh Hỏa, đang không ngừng di chuyện trong thạch trì kia.
Nếu như có thể thu lấy Phạm La Linh Hỏa và luyện hóa nó, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng vọt lên, cho dù tu vi không cao, nhưng có thể khu sử Phạm La Linh Hỏa, thì Xích Nam Linh Hỏa trước đó của Xích Vân Tang cũng vẫn còn kém hắn một chút. Chỉ là không biết muốn khu sử được Phạm La Linh Hỏa này liệu sẽ phải bỏ ra cái giá như thế nào. Hơn nữa tồn tại đáng sợ đang bị trấn áp trong thạch trì đang phiêu phù trên đỉnh núi kia rốt cuộc là đáng sợ ra sao, Lục Tiểu Thiên hiện tại cũng không biết rõ. Nhưng dùng đầu ngón chân cũng có thể suy đoán ra được, tồn tại mà ngay cả Huyền Ngư lão tổ cũng muốn có được, nhất định là không thể nào xem thường được. Lục Tiểu Thiên cũng không xác định được sau khi bản thân cởi bỏ phong ấn, thì đó là lúc bản thân hắn thoát khốn, hay là tử kỳ của bản thân đã điểm.
Cho dù Lục Tiểu Thiên có kiên quyết đến đâu cũng không khỏi có chút do dự đối với loại quyết định gần như đánh cược cả mạng sống này, nó hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của bản thân.
“Đợi một khoảng thời gian xem thế nào.” Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi, sau đó không khỏi lại vỗ trán mình một cái. Hắn chỉ luôn nghĩ đến chính mình, mà lại quên đi mất Đế Khôn. Ngoại trừ túi trữ vật của Xích Vân Tang và Hùng Bá ra, La Trung Đình cũng có một cái, chỉ là bên trong phần lớn đều là đồ vật mà Thi Bọc nhất tộc sử dụng, bản thân hắn cũng không dùng đến được.