Chương 698: Làm chuyện không công
Chương 698: Làm chuyện không công
Chỉ chốc lát sau, Lục Tiểu Thiên vốn định bay khỏi nơi đây, sắc mặt chợt tái nhợt, hoảng sợ chật vật không chịu nổi từ trên không trung lao xuống. Trên không trung có vô số không gian loạn lưu đếm không xuể, có thể dễ dàng xé nát hộ thân linh tráo của hắn. Những không gian loạn lưu không hề có quy luật đó tương đương với công kích của tu sĩ Kim Đan kỳ, với thực lực của hắn bây giờ, sợ rằng kiên trì không đến nửa nén hương thời gian liền sẽ thân tử đạo tiêu.
Đủ loại thăm dò trong hơn ba năm này, không ngờ chỉ là làm chuyện không công. Cũng may tâm trí Lục Tiểu Thiên kiên nghị như thép, nên cũng không hề có quá nhiều cảm giác nhụt chí. Hắn dự định tiếp tục tìm kiếm những con đường khác, chỉ bất quá ý niệm này của hắn còn chưa được bao lâu, không gian bốn phía vốn vẫn coi như vững chắc, đột nhiên lại lần nữa run lên, chấn động kịch liệt kéo dài chừng một nén hương thời gian rồi mới kết thúc.
Sau khi đợt chấn động này kết thúc, thân thể Lục Tiểu Thiên lướt nhanh trên bậc thang đá. Trong chốc lát công phu liền đi tới một nơi, ngồi xổm xuống. Dùng ngón trỏ chạm vào một vết nứt nhỏ, trong lòng ước lượng đại khái một chút. Đây đã là vết nứt thứ mười bảy mà hắn phát hiện được, sau đợt chấn động vừa rồi, độ rộng của vết nứt này đã tăng hơn gấp bội, thậm chí có hơn mười chỗ, độ rộng của vết nứt cũng gần giống như vậy. Hơn nữa mức độ của loại chấn động này, lần sau càng kịch liệt hơn lần trước.
Lục Tiểu Thiên có một cái dự cảm, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng tiểu không gian phong kín này cũng không thể duy trì được bao lâu thì sẽ hoàn toàn sụp đổ. Đối với điều này Lục Tiểu Thiên cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. Dù sao trước khi tiến vào nơi này, bởi vì có mấy Nguyên Anh lão quái tiến vào trong cấm chế này. Không gian ở bên ngoài sớm đã sụp đổ không còn hình dạng gì. Về phần nơi này đã coi như là một chỗ trú ẩn hiếm có, nhưng tình huống bên ngoài rất có khả năng xuất hiện việc sẽ càng ngày càng ác hóa, nên đã ảnh hưởng tới cả nơi này.
Không gian loạn lưu trên không trung, còn có nham tương ở bốn phía xung quanh lòng núi này, cũng đều là những thứ chí mạng. Một khi không gian nơi này sụp đổ, dưới loại cảnh tượng hỗn loạn thiên băng địa liệt, sợ rằng hắn sẽ phải đối mặt với cục diện cửu tử nhất sinh.
Xem ra, chung quy vẫn không thể tránh khỏi việc phải lần nữa đối mặt với tên La Trung Đình đó. Hắn đã cất Cấm Hồn Châu đi mấy năm nay, chính là vì muốn tự bản thân mình tìm ra lối thoát. Vốn hắn cũng không vội ra ngoài, theo dự định của Lục Tiểu Thiên, hắn muốn bỏ mặc La Trung Đình một đoạn thời gian. Dù sao hắn hiện tại vừa mới tiến vào Kim Đan trung kỳ, thực lực tuy rằng đã tăng trưởng trên diện rộng, nhưng cảnh giới dù sao cũng chưa đủ ổn định. Đợi sau khi cảnh giới ổn định, thực lực của hắn vẫn còn có thể tăng lên vài phần. Tới lúc đó lại cùng La Trung Đình cò kè mặc cả cũng không muộn. Nhưng xét theo tình hình hiện tại, không gian nơi này đã không còn lại bao nhiêu thời gian cho hắn, kế hoạch cũng không bì kịp biến hóa lúc này, hắn cũng không thể không lấy Cấm Hồn Châu đang phong ấn nguyên thần La Trung Đình kia ra trước dự định.
"Lục đạo hữu, ngươi rốt cuộc đã chịu nói chuyện với ta rồi, thật là buồn chết ta đi được!" La Trung Đình vừa nhìn thấy Lục Tiểu Thiên lập tức thở ra một hơi, vẻ mặt sốt ruột lớn tiếng nói. Tuy rằng trước đó khi y vẫn còn là Thiết Thi Bọc, bị mắc kẹt trong phong ấn nơi hang động có Kết Anh Quả hơn trăm năm, hoặc là nói bản thân bị nguyên thần của Huyền Ngư lão tổ áp chế trong cơ thể Thiết Thi Bọc càng lâu hơn nữa, nhưng tốt xấu gì thì nguyên thần của hắn vẫn còn tự do. Với thể chất đặc thù của Độc Âm Chi Thể, lại cộng thêm mức độ phù hợp với cơ thể Thiết Thi Bọc còn cao hơn cả Huyền Ngư lão tổ, mà một tia nguyên thần của Huyền Ngư lão tổ cũng không hề quá để tâm đến y, tuy rằng cả ngày nơm nớp lo sợ, nhưng tốt xấu gì thì vẫn còn có một tia cơ hội thoát thân. Trừ phi Huyền Ngư lão tổ nguyện ý trả một cái giá nhất định hủy diệt nguyên thần của y, nếu không y cũng không thể nào một mực còn sống tới hiện tại, còn tìm được cơ hội độc lập tự chủ.
Nhưng tình hình hiện tại, thân thể Thiết Thi Bọc sớm đã bị Lục Tiểu Thiên hủy đi, nguyên thần lại bị phong ấn trong Cấm Hồn Châu, có thể nói sinh tử của y lúc này hoàn toàn nằm trong tay Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên muốn hủy diệt y, không cần tốn bao nhiêu sức lực.
Trước đó nguyên thần của y tuy rằng bị Huyền Ngư lão tổ áp bách, nhưng tốt xấu gì thì vẫn còn có thể tu luyện. Nhưng hiện tại bị nhốt trong Cấm Hồn Châu này, không thể làm được gì cả. Vừa bị Lục Tiểu Thiên nhốt trong Cấm Hồn Châu, bỏ mặc một hơi hơn ba năm, loại cảm giác này, ngay cả lão quái vật như La Trung Đình y cũng có chút cảm giác muốn phát điên.
Lúc này khó khăn lắm mới được Lục Tiểu Thiên lấy Cấm Hồn Châu ra, La Trung Đình lập tức vui mừng không thôi.
"Tồn tại đáng sợ bị phong ấn trong thạch trì kia, nếu như ta thu đi Phạm La Linh Hỏa trong thạch trì, ngươi thật sự nắm chắc có biện pháp khống chế được tồn tại đó?" Lục Tiểu Thiên không hề có ý định hàn huyên với La Trung Đình mà trực tiếp lên tiếng hỏi.
“Ngươi muốn nghe lời nói thật hay lời nói dối?” La Trung Đình hỏi.
"Xem ra ngươi cảm thấy ở bên trong đó vẫn còn chưa đủ lâu rồi." Lục Tiểu Thiên nhếch miệng. Mặc dù hắn muốn đi ra ngoài, hơn nữa hiện tại không gian mà hắn đang đứng không cho phép hắn ở lại quá lâu nữa, nhưng hết thảy những thứ này La Trung Đình đều không hề hay biết, nên cũng chưa tới mức bị y nắm được tẩy.