Chương 701: Hấp thu Phạm La Linh Hỏa
Chương 701: Hấp thu Phạm La Linh Hỏa
"Được!" La Trung Đình hưng phấn đáp. Sau đó lại nhắc nhở nói: "Một khi hấp thu Phạm La Linh Hỏa trong Phạm Diễm Trì xong, Lục đạo hữu phải lập tức lui lại, tránh xa ra một đoạn, tránh cho bị chiến ý bản năng của nhục thân Phù Đồ Hành Tăng làm thương tổn. Đây là tồn tại rất gần với Hóa Thần Kỳ, thủ đoạn thông thiên, cho dù là nguyên thần của y đã tiêu tán, nhưng nhục thân vẫn còn sót lại một tia bản năng chiến đấu, vẫn không thể nào xem thường được."
Lục Tiểu Thiên gật đầu, ít nhất trước khi thả nguyên thần của La Trung Đình ra, hai người bọn họ vẫn là Châu Chấu cột chung trên một chiếc thuyền. Điểm này La Trung Đình hẳn là không gạt hắn.
Cho dù có tu luyện thêm mấy ngày nữa cũng không có bao nhiêu lợi ích cho tu vi lúc này. Việc này không nên chậm trễ, ai biết nếu như kéo dài thêm mấy ngày, không gian này vốn đã không ổn định liệu lại có phát sinh thêm những vết nứt tràn lan nào nữa không.
Ầm ầm... .
Toàn bộ không gian tựa hồ như gặp phải đả kích khổng lồ vậy, kịch liệt run lên vài lần. Cảm giác run lên lần này rõ ràng còn mãnh liệt hơn lần trước một chút. Sắc mặt Lục Tiểu Thiên khẽ biến, lập tức hít sâu một hơi, vươn tay vung lên một cái. Ba gốc cây hình tròn thô to hơn cả một người ôm, cao đạt tới mấy trượng lăng không bay về phía Phạm Diễm Trì. Trong nháy mắt khi ba khúc cây khổng lồ này xuất hiện, khí tức xung quanh đột nhiên trở nên tường hòa bình yên đến lạ, khiến tâm thần người khác chấn động.
"Ngân Diệp Phật Đồng!" Cho dù những khúc cây Lục Tiểu Thiên lấy ra này đều đã mất đi cánh lá. Nhưng từ khi ba gốc cây hình tròn này xuất hiện mang đến khí tức tường hòa, cho dù là La Trung Đình ở trong Cấm Hồn Châu cũng có thể cảm giác được rõ ràng. Nhìn thấy mấy gốc cây thô to là một trong những thánh mộc của Phật Đạo, ngay cả La Trung Đình y đã hấp thu bộ phận ký ức của Huyền Ngư lão tổ, nên cũng biết được một hai về vị cường giả Phật Đạo Phù Đồ Hành Tăng kia. Ngay cả bản thân Phù Đồ Hành Tăng khi luyện chế Phù Đồ Tháp, cũng không thể tìm được Ngân Diệp Phật Đồng có đủ hỏa hầu, nên phải đổi thành mấy loại linh vật quý hiếm khác thay thế.
Ba gốc Ngân Diệp Phật Đồng trước mắt hình thể thô to như vậy, thậm chí khí tức cũng tinh khiết đạt tới mức độ như trong truyền thuyết, e rằng chí ít cũng phải mấy ngàn năm rồi. Những thứ vô giá như thế này không ngờ lại xuất hiện trong tay một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, thật là một chuyện kỳ lạ.
La Trung Đình thầm nghĩ sau khi hấp thu một tia ký ức trong nguyên thần của Huyền Ngư lão tổ, thực lực của y đã thuộc về đỉnh tiêm trong chúng tu sĩ Kim Đan hậu kỳ. Về phần kiến thức, càng không phải là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường có thể so bì được. Nhưng lúc này La Trung Đình cũng vẫn cảm thấy bản thân không thể nào nhìn thấu được tên tiểu tử tóc bạc Lục Tiểu Thiên một mực vẫn luôn biểu hiện ra vẻ tầm thường này. Mỗi khi tới thời khắc mấu chốt, Lục Tiểu Thiên đều luôn có hành động kinh người, tâm tư lại rất là kín đáo. Lúc này một khi thoát khốn, ngày sau không biết hắn còn trưởng thành tới mức độ như thế nào.
Trong lúc La Trung Đình đang tràn đầy nghi vấn, Lục Tiểu Thiên đã khống chế Ngân Diệp Phật Đồng thô to như tiễn kia bắn vào trong Phạm Diễm Trì. Có lẽ là do cảm nhận được sự tồn tại của Phạm La Linh Hỏa, trên gốc Ngân Diệp Phật Đồng thô to tựa hồ như phát ra một tràng âm thanh khẽ hô hoán. Hỏa diễm đạm thanh sắc đang nhảy nhót bên trong Phạm Diễm Trì, lúc này cũng giống như nhận được sự kêu gọi không tên nào đó. Khi Ngân Diệp Phật Đồng còn chưa rơi xuống Phạm Diễm Trì, cũng đã nhảy vọt lên vài thước. Bình thường khi mộc gặp phải hỏa, lập tức sẽ bị đốt cháy. Nhưng khi Phạm La Linh Hỏa đụng vào Ngân Diệp Phật Đồng, thì lại giống như là cá gặp nước vậy. Tuy Phạm La Linh Hỏa không phải là sinh linh, nhưng Lục Tiểu Thiên lại rõ ràng có thể cảm nhận được niềm vui sướng của ngọn linh hỏa này. Cho dù là có đứng cách hơn trăm trượng, lượng sát thương kinh người của Phạm La Linh Hỏa vẫn khiến Lục Tiểu Thiên kiêng kị không thôi, không dám đi tới quá gần. Trời mới biết nhục thân Phù Đồ Hành Tăng đang bị phong ấn trong Phạm Diễm Trì có thể khiến cho lượng lớn Phạm La Chân Hỏa thoái hóa thành Phạm La Linh Hỏa sẽ cường hãn tới mức độ như thế nào.
Có lẽ cũng do cảm nhận được số lượng Phạm La Linh Hỏa đang nhanh chóng giảm đi với tốc độ kinh người. Tiểu Hỏa Nha trong túi linh thú nhất thời cũng trở nên không an phận, giống như muốn tạo phản vậy. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Ngân Diệp Phật Đồng đã hấp thu không ít Phạm La Linh Hỏa, đã đủ luyện chế mấy kiện pháp khí, nên hơi có chút do dự, sau đó liền thả cả tiểu Hỏa Nha ra.
Tiểu Hỏa Nha nhìn thấy lượng lớn Phạm La Linh Hỏa lại bị mấy gốc cây hấp thụ đi, lập tức nổi giận không thể kiềm chế bay về phía mấy gốc cây đó, muốn tìm mấy gốc cây gây phiền phức. Bất quá nhìn thấy số lượng Phạm La Linh Hỏa đang giảm đi kịch liệt, tiểu Hỏa Nha lại không cam tâm chỉ có thể bỏ mặc mấy gốc cây đó qua một bên, hai cánh khẽ vỗ, nhanh chóng bay về phía thạch trì kia. Nhưng khi bay được một nửa, thân hình tiểu Hỏa Nha lại đột nhiên cứng đờ. Sau đó giống như bị dọa sợ mà bay trở về, đứng cách một đoạn, không cam tâm kêu lên oa oa vài tiếng. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cũng có mấy phần buồn cười. Con tiểu Hỏa Nha này tuy rằng thực lực không ra làm sao, nhưng năng lực cảm nhận nguy hiểm của nó lại không hề thấp. Khi Lục Tiểu Thiên vẫn còn chưa có phản ứng gì, tiểu Hỏa Nha đã từ xa há miệng hút nốt số Phạm La Linh Hỏa còn lại trong Phạm Diễm Trì vào trong miệng.
La Trung Đình trong Cấm Hồn Châu nhìn thấy một màn này cũng trợn mắt há mồm. Xích Nam Linh Hỏa của Xích Vân Tang thì cũng thôi đi, dù sao uy lực ngọn hỏa diễm của Xích Vân Tang cũng kém hơn Phạm La Linh Hỏa rất nhiều. Hơn nữa số lượng Phạm La Linh Hỏa lúc này cũng nhiều hơn Xích Nam Linh Hỏa gấp mấy lần, nhưng con tiểu Hỏa Nha trông không đáng chú ý trước mắt này, gần như chỉ là phổ thông đê giai linh cầm, không ngờ lại có khẩu vị kinh người như vậy, có thể trực tiếp thôn phệ lượng lớn Phạm La Linh Hỏa. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, La Trung Đình cũng có chút không dám tin.