Chương 759: Dọa chạy
Chương 759: Dọa chạy
"Chạy mau!" Lúc này mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ ẩn núp ở xung quanh Trấn Uy Hầu Phủ lập tức tỉnh mộng, hồi phục lại tinh thần từ trong cuộc chiến đấu ngắn ngủi nhưng vô cùng nguy hiểm vừa rồi. Tâm thần trở nên run rẩy, vốn họ cho rằng nam tử mặt chữ quốc chỉ là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường, từ sau khi Tử Diên Khô Lâu Chùy xuất hiện, mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ đang quan chiến mới nhận ra, không ngờ lại là Đấu Cuồng Hổ hung danh hiển hách. Không chỉ từng một mình giết chết cửu giai yêu thú, hơn nữa cũng giết qua cả tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.
Trong đồng giai tu sĩ tuy rằng thực lực có mạnh hơn một chút, nhưng thường đánh bại thì dễ, còn muốn triệt để giết chết lại là chuyện không hề đơn giản, mà Đấu Cuồng Hổ lại là loại người có thực lực này. Mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ đang quan chiến cũng nhìn ra được, Đấu Cuồng Hổ vốn cũng chỉ muốn xả cơn giận mà thôi. Vì y cũng lo lắng lưu lại nơi này quá lâu, gây ra động tĩnh quá lớn sẽ khiến cho thành vệ quân chạy tới. Dù sao một người có mạnh hơn đi chăng nữa, cũng không thể nào so bì được với thành vệ quân với nhân số khổng lồ.
Đấu Cuồng Hổ vừa xuất thủ đã thi triển ra thực lực chân chính, còn có cả Viêm Ma Chi Khí trong truyền thuyết. Cho dù là bọn họ đang đứng ngoài mấy chục dặm quan chiến, cũng có thể cảm giác được hung diễm thao thiên. Chỉ là Đấu Cuồng Hổ thực lực cường hãn như vậy không ngờ vẫn bại trong tay người áo đen này. Không chỉ đơn giản là bại trận, mà còn là bại vô cùng triệt để, ngay cả Tử Diên Khô Lâu Chùy cũng bị hủy, nổ thành mảnh vụn. Viêm Ma Chi Khí bị thiêu đốt, mà bản thân Đấu Cuồng Hổ cũng bị trọng thương, vô cùng chật vật bỏ chạy thoát thân.
Tuy rằng Đấu Cuồng Hổ đã nhặt lại được một mạng, nhưng ngay cả pháp khí của mình cũng bị hủy đi, phỏng chừng sau này cho dù khôi phục lại thương thế, thực lực cũng sẽ đại giảm, không còn bằng với hung danh trước đây.
Ngay cả dạng tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như Đấu Cuồng Hổ cũng bị người áo đen đó đánh bại trong thời gian ngắn như vậy. Mà bản thân người áo đen trước khi giao thủ với Đấu Cuồng Hổ, còn dễ dàng giết chết một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, một tiễn trọng thương một Kim Đan sơ kỳ.
Hiện tại bọn họ cũng nhìn không ra được biểu tình cụ thể của người áo đen này, chỉ thấy hắn ta sau khi thu lại tòa bảo tháp kia, sát khí vẫn không hề giảm mà nhắm về phía bọn họ bay vọt tới.
Người áo đen dễ dàng diệt sát tu sĩ Kim Đan trung kỳ giống như bọn họ, về phần Kim Đan sơ kỳ, càng không phải là đối thủ. Cho dù là dạng cường giả Kim Đan hậu kỳ như Đấu Cuồng Hổ, cũng bị người áo đen này mạnh mẽ đánh bại, đan nguyên pháp khí của bản thân cũng bị hủy, trọng thương chạy trốn. Liên tiếp ba tên tu sĩ Kim Đan kỳ đều bại trong tay tên người áo đen này. Bọn họ cho dù có lòng muốn thăm dò thiên tượng dị thường xuất hiện bên trong Trấn Uy Hầu Phủ, cũng không dám lưu lại thêm một khắc nào. Họ chỉ hận bản thân không mọc thêm đôi chân để có thể chạy nhanh hơn, sợ bị tên áo đen đó đuổi theo.
Mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ khác vốn còn đang quan chiến liền thi nhau chạy trối chết, cũng may Lục Tiểu Thiên chỉ dừng lại ở ranh giới của Trấn Uy Hầu Phủ, cũng không hề có ý định tiếp tục truy kích. Mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ tốc độ hơi giảm, kinh hồn bát vía nhìn về phía sau, may mắn là người áo đen đó đã không còn đuổi theo nữa.
Tào Côn cưỡi bát giai Địch U Khuyển đi theo đằng sau người áo đen cách đó không xa. Ánh mắt lúc này nhìn về phía người áo đen lại vừa kính vừa sợ, đây cũng không phải là lần đầu tiên người áo đen xuất thủ, chỉ bất quá so sánh với lần trước đánh bị thương Ngân Lan Đại Đạo Tặc, khiến y trọng thương mà lui, thì cũng chỉ là cuộc chiến nhỏ mà thôi.
Trận chiến lần này, mỗi khi xuất thủ quả thật là long trời lở đất. Nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ tiến vào Trấn Uy Hầu Phủ thăm dò, ý đồ phá hoại, người áo đen thần bí lại ngang nhiên xuất thủ dưới ánh mắt đang nhìn của nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ như vậy. Ngay cả trong tình huống một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ muốn rời đi, người áo đen càng vô cùng cường thế chủ động buông lời khiêu chiến. Cho dù đó lại là Đấu Cuồng Hổ có tiếng tăm lừng lẫy trong chúng tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cũng đều bị đánh bại triệt để, càng lộ vẻ vô cùng tự tin và cường đại của người áo đen. Và thứ chống đỡ cho loại tự tin này chính là thực lực mạnh mẽ đến cực điểm của hắn. Ngay cả đích thân Trấn Uy Hầu Tào Thắng đến, chỉ sợ cũng làm không được như thế. Trong lúc bất tri bất giác, Tào Thắng với thân phận Hầu gia so với người áo đen trước mắt không ngờ lại có chút không bằng. Chỉ là Tào Côn lật tìm lại tất cả ký ức trong đầu, lão cũng không nhớ được khi nào mà Trấn Uy Hầu Phủ lại có dạng cao thủ thực lực mạnh mẽ như vậy. Nhưng nếu như đối phương không phải là người Hầu phủ, thì người bình thường há lại xuất thủ giúp đỡ vào thời điểm nguy hiểm như vậy?
Trong lòng Tào Côn có chút mơ hồ, nhưng kêu lão mở miệng để hỏi, lão cũng tuyệt đối không có cái gan đó. Đừng nói thực lực của lão hiện tại chỉ là Trúc Cơ kỳ, ngay cả vào thời kỳ toàn thịnh, cũng chỉ là Kim Đan trung kỳ mà thôi. Cho dù có thêm bát giai Địch U Khuyển, cũng không đáng nhắc đến trước mặt người áo đen này. Nhìn vào thủ đoạn xuất thủ sắc bén của người áo đen trước đó, thậm chí Tào Côn cũng không nghĩ rằng bản thân có thể chống đỡ được lâu.
"Thu dọn đống hỗn độn này đi, về phần trong Hầu phủ, chắc hẳn cũng không có mấy ai có ý đồ xấu xa dám lưu lại. Nếu thật sự có kẻ dám lưu lại, thì ngươi cũng không đói phó được, mặc cho họ đi đi." Nói xong, chưa đợi Tào Côn hồi đáp, Lục Tiểu Thiên đã đằng không bay lên, thân hình lóe lên vài cái trên không trung liền biến mất trong đêm đen.
"Vãn bối nhất định sẽ làm theo phân phó của tiền bối."
Tào Côn cân nhắc một chút ngôn từ, mặc dù người áo đen đã không thấy bóng dáng, nhưng lão vẫn khom người hành lễ với phương hướng mà Lục Tiểu Thiên rời đi. Đối phương đã không nguyện ý biểu lộ thân phận, thực lực của lão có hạn, cũng không dám đi hỏi. Đối phương nếu như nguyện ý thì đã sớm nói với lão, còn đã không nguyện ý, lão có hỏi thì cũng chỉ là tự rước lấy nhục.