Chương 788: Mạnh mẽ trấn áp
Chương 788: Mạnh mẽ trấn áp
"Nhờ vào ngươi đó!" Đối mặt với con Úng Mộc Yêu Chương hai mắt tràn đầy cừu hận , Lục Tiểu Thiên đưa tay vỗ vào túi linh thú bên hông rồi nói.
Bạch quang lóe lên, Đế Khôn với thân hình thon dài hoàn mỹ xuất hiện. Lúc này Đế Khôn với đôi con ngươi đỏ như máu cho dù đang đối mặt với cửu giai Úng Mộc Yêu Chương cảnh giới cao hơn nó, nhưng cũng không có chút sợ hãi nào. Ngược lại tư thái còn trở nên cao ngạo hơn nữa, bộ dạng từ trên cao trịnh thượng nhìn xuống, vẻ mặt tỏ ra không mấy hứng thú. Một trảo vỗ xuống đầu con cửu giai Úng Mộc Yêu Chương.
Đế Khôn và cửu giai Yêu Chương cũng chiến đấu thành một đoàn.
Trượng đầu lâu của Tác Mệnh Anh Tăng lăng không đánh xuống đầu Lục Tiểu Thiên, nhưng lại bị quang tráo do vô số lam sắc nguyệt ảnh hình thành ngăn lại.
Khuôn mặt gầy gò của Tác Mệnh Anh Tăng đỏ bừng, vừa rồi còn xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng lúc này đối phương vẫn chỉ mới xuất ra một cái trận pháp là đã hoàn toàn áp chế lão, khiến lão không khỏi có một loại cảm giác mất hết mặt mũi.
Tác Mệnh Anh Tăng quát lên một tiếng chói tai, răng cắn vào chót lưỡi, phun ra một đoàn tinh huyết, tinh huyết trên không trung chia ra thành mấy chục phần, bao phủ lên trên những con Quỷ Anh kia.
Những con Quỷ Anh vốn bị lực lượng kỳ hàn của Ly Tuyết Thiên Nguyệt Trận đông cứng tới mức nửa bước khó đi, liền tham lam hút đi tinh huyết của Tác Mệnh Anh Tăng.
Sau khi nuốt tinh huyết vào, khí thế của bọn chúng tăng mạnh, từng bước giãy thoát khỏi sự kiềm chế của hàn khí, đồng thời từng tiếng khóc nỉ non của các Quỷ Anh gây nhiễu loạn tâm thần người khác lần nữa tràn ngập ở bên tai.
"Tiểu tử kia rốt cuộc có lai lịch như thế nào?" Tác Mệnh Anh Tăng thấy tu vi cảnh giới của Lục Tiểu Thiên rõ ràng thấp hơn bản thân, nhưng lại không hề bị tiếng khóc nỉ non gây ảnh hưởng chút nào.
Lão vì luyện chế chuỗi hạt Khấp Anh Châu này đã cướp đoạt tính mạng của hàng vạn tu sĩ, hao phí thời gian mấy trăm năm, mới có thể luyện thành. Ngoại trừ lực công kích kinh người của nó ra, còn có sự quấy nhiễu cực mạnh tới nguyên thần đối thủ, trừ phi nguyên thần của đối phương cường đại dị thường thì mới không bị Khấp Anh Châu ảnh hưởng.
Nhưng Tác Mệnh Anh Tăng có suy nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu được, dựa vào khí tức vừa rồi tên thanh niên tóc bạc này xuất thủ, tu vi của hắn vẫn chỉ là Kim Đan trung kỳ, nhưng sự mạnh mẽ của nguyên thân, không ngờ lại không hề thua kém gì lão. Cũng may hắn hiện tại chỉ là Kim Đan trung kỳ nếu như tu vi của hắn cao thêm chút nữa, trong số tu sĩ Kim Đan kỳ quả thật là không có địch thủ, hiện tại lão chịu trả giá một chút, chung quy vẫn có thể khiến cho hắn thúc thủ.
Sau khi Khấp Anh Châu hấp thu tinh huyết của Tác Mệnh Anh Tăng, thanh thế đại tăng, từng con Quỷ Anh giống như vừa từ địa ngục leo ra, bao vây xung quanh Lục Tiểu Thiên.
Sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên ngưng trọng, đồng thời hơi có chút suy nghĩ. Phải nói sự lợi hại của tên Tác Mệnh Anh Tăng này, quả thật là hiếm có tu sĩ Kim Đan kỳ nào hắn từng gặp qua có thể sánh bằng.
Dưới trạng thái bình thường, sợ rằng hắn cũng không phải là đối thủ của Tác Mệnh Anh Tăng. Cho dù là trong thời gian ngắn có thể giằng co với lão ta, nhưng thời gian chiến đấu kéo dài, hắn chắc chắn sẽ thất bại.
Chỉ bất quá trên mặt Lục Tiểu Thiên rất nhanh đã lóe qua tia ý cười, muốn trách chỉ có thể trách tên gia hỏa này quá xui xẻo, không ngờ lại gặp ngay lúc hắn vừa có được Ly Tuyết Thiên Nguyệt Trận. Nếu như hắn chỉ là một Trận Pháp Sư bình thường, dù có bộ trận pháp tàn khuyết này trong tay cũng không thể làm gì được lão ta. Nhưng hắn lại còn có mấy đạo nguyên thần, ngoại trừ khống chế trận pháp ra, cơ hồ không hề ảnh hưởng chút nào tới hành động khác của hắn.
Tiếng khóc nỉ non ở xung quanh dần dần trở nên lớn hơn, bông tuyết đang tung bay trong không trung dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên, tụ hợp lại hình thành từng cây tuyết đao dài gần trượng, chém về phía mấy con Quỷ Anh ở xung quanh.
Giữa những bông tuyết nhỏ mịn bay phấp phới, hàng chục cây dao tuyết giằng co với những con Quỷ Anh. Còn khô lâu trượng do Tác Mệnh Anh Tăng đánh xuống lại giống như thế Thái Sơn áp đỉnh, ép sát về phía quầng sáng do lam nguyệt trên hai mươi bốn mặt cờ kia phát ra.
Tác Mệnh Anh Tăng vốn cho rằng trân chiến lần này chỉ là một việc tương đối dễ dàng, không nghĩ tới lại còn gặp phải một khúc xương cứng như vậy. Nhưng lực lượng trận pháp này phát huy tới hiện tại cũng coi như là cực hạn rồi, Tác Mệnh Anh Tăng cười gằn nhìn khuôn mặt Lục Tiểu Thiên đang càng ngày càng gần.
Chỉ bất quá điều khiến trong lòng Tác Mệnh Anh Tăng hơi kinh ngạc chính là mãi cho đến lúc này gương mặt Lục Tiểu Thiên cũng không hề lộ ra một chút ngoài ý muốn, hay là thần sắc kinh hoảng nào. Lại nghĩ đến mới vừa rồi hắn ta bắn ra mấy mũi tên sắc bén, mặc dù chưa hẳn sẽ làm gì được bản thân, nhưng cũng khiến trong lòng Tác Mệnh Anh Tăng không khỏi có thêm mấy phần lo âu thấp thỏm.
Vào lúc Tác Mệnh Anh Tăng còn đang nghi thần nghi quỷ, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn dây dưa kéo dài quá lâu, dù sao nhân số của đối phương vẫn đang chiếm thế thượng phong, thời gian càng dài, không chừng đối phương sẽ còn có viện thủ nào khác chạy tới. Lúc này vừa hay có trận pháp hỗ trợ, có thể mượn nhờ lực lượng của nó đánh giết cái tên cường địch Tác Mệnh Anh Tăng này.
Vừa nghĩ đến đây, bàn tay Lục Tiểu Thiên khẽ nâng lên một chút, một tòa Trấn Yêu Tháp xuất hiện trong lòng bàn tay, hình thể phóng lớn.
Trấn Yêu Tháp nhoáng lên một cái, lập tức chia thành mười mấy đạo tháp ảnh, phân biệt lao tới lăng không trấn áp xuống những hạt Khấp Anh Châu do đầu lâu hài nhi chưa xuất sinh luyện chế ra.
Và cùng lúc đó, lượng lớn Phạm La Linh Hỏa từ bên trong tháp phun ra, cùng với Trấn Yêu Tháp đồng thời bao phủ những hạt Khấp Anh Châu kia.