Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 801 - Chương 801: Truy Hồn Hương

Chương 801: Truy Hồn Hương Chương 801: Truy Hồn Hương

"Xem ra Lục huynh đúng là vị Luyện Đan Sư mà bọn ta đang tìm kiếm rồi. Về phần địa phương có Thất Diệp Định Hồn Quả, chúng ta cũng biết ở nơi đâu. Chỉ cần sau khi đấu giá hội kết thúc, Lục huynh có thể đi cùng chúng ta tới nơi có Thất Diệp Định Hồn Quả, giúp chúng ta luyện chế Định Hồn Đan trong một tháng là được. Về phần thù lao, cứ theo giá cả của Định Hồn Đan mà nhân hai lên, Lục huynh cảm thấy thế nào?" Dư Đông Bảo bộ dạng tài lực hùng hậu nói.

"Dư huynh giúp tại hạ tham dự đấu giá hội trước rồi hãy nói đi." Lục Tiểu Thiên đáp.

"Ha ha, cái đó thì dễ rồi. Thiệp mời ta có thể đưa huynh trước. Nhưng chúng ta cũng trước tiểu nhân, sau quân tử. Vạn nhất Lục huynh cầm lấy thiệp mời rồi trực tiếp rời đi, chúng ta không thể nào tìm được Lục huynh thì thật là thảm a. Ta nơi này có một chút Truy Hồn Hương, chỉ cần Lục huynh dính vào một ít, trong vòng nửa tháng, chúng ta có thể dễ dàng tìm được Lục huynh. Chắc hẳn Lục huynh cũng đã nghe qua diệu dụng của Truy Hồn Hương này rồi." Dư Đông Bảo lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm thiệp mời màu vàng, còn có một đoạn cây khô nhỏ cỡ ngón tay út, có màu xanh lục.

Lục Tiểu Thiên không nói lời nào, trực tiếp hút lấy thiệp mời và cả Truy Hồn Hương vào tay. Đoạn nhỏ Truy Hồn Hương này cũng có giá trị gần trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Tu sĩ bình thường căn bản không nỡ vận dụng. Nếu như đối phương chỉ là vì bố trí một cái cạm bẫy để hãm hại hắn, thì một là trước đó họ không hề quen biết không có tư thù, hai là thủ bút lớn như vậy, cũng hoàn toàn là không cần thiết. Xem ra đối phương cần nhiều Định Hồn Đan như vậy, nhất định là muốn tiến vào một nơi hiểm địa nào đó. Nhưng việc này không liên quan gì đến hắn, trước sau cũng chỉ bỏ ra một tháng thời gian, hơn nữa hắn còn nhận được thù lao gấp đôi bình thường, thì cớ sao lại không làm.

Lục Tiểu Thiên duỗi ngón tay bắn ra, một tia pháp lực bắn lên trên Truy Hồn Hương đó. Truy Hồn Hương liền hóa thành một tiểu linh tinh màu xanh lục hình dạng như một cành cây nhỏ, trong nháy mắt lại hóa thành một làn khói xanh, quấn quanh trên người Lục Tiểu Thiên.

"Hảo, Lục huynh quả nhiên rất quyết đoán." Thiệu Tử Hà nhìn thấy Lục Tiểu Thiên trực tiếp dứt khoát như thế, cũng nhịn không được mà khen ngợi.

"Sau khi đấu giá hội kết thúc, ta sẽ trực tiếp tới nơi này tìm hai vị." Nói xong, cả người Lục Tiểu Thiên liền bay ra khỏi trúc lâu.

"Đúng là một người lôi lệ phong hành*, tiết kiệm cho ta không ít miệng lưỡi. Vậy là ổn rồi, không cần phải quay về mời người nữa, Quang Dao sư muội sau khi biết được, nhất định sẽ rất cao hứng." Dư Đông Bảo vỗ tay cười nói.

*Lôi lệ phong hành: 雷厉风行: làm việc nghiêm túc và nhanh gọn; nó cũng mô tả hành động mạnh mẽ và dứt khoát.

"Không ngờ lại có được tấm thiệp mời một cách dễ dàng như vậy." Ra khỏi trúc lâu, trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra vẻ mỉm cười, đúng là thuận lợi hơn không ít so với trong tưởng tượng của hắn.

Sau khi rời khỏi trúc lâu, Lục Tiểu Thiên vô cùng nhàn nhã đi dạo ở Huyết Sư Sơn, thỉnh thoảng cũng trò chuyện với mấy tên tu sĩ đang bày sạp hàng vài câu. Ngoại trừ một số đề tài liên quan đến Huyết Sư Sơn ra, cũng nghe ngóng được một số việc liên quan đến Thất Diệp Định Hồn Quả. Cho dù hắn đã đáp ứng với Dư Đông Bảo, Thiệu Tử Hà đi nữa. Nhưng đi đến một nơi hoàn toàn xa lạ, hắn cũng không thể không có chút cảnh giác. Nếu như có thể biết trước được một số tin tức liên quan, tự nhiên sẽ không cần phải quá lo âu.

Hắn ở xung quanh Huyết Sư Sơn nghe được rất nhiều chuyện, thậm chí còn có một tên tu sĩ nổi cơn nghiện cá cược muốn kéo hắn đi chứng kiến tràng diện náo nhiệt của các cuộc đấu yêu thú. Lục Tiểu Thiên tự nhiên là dở khóc dở cười cự tuyệt. Về phần Thất Diệp Định Hồn Quả, hắn tuy rằng tìm tới không ít người để nghe ngóng, nhưng cũng không hề có bao nhiêu tin tức hữu dụng. Đại loại là nơi mà hai người Dư Đông Bảo và Thiệu Tử Hà nói với hắn thì những tu sĩ bình thường này cũng thể nào tiến vào được.

Liên tiếp nghe ngóng tìm hiểu hết mấy ngày, Lục Tiểu Thiên cũng có được nhận biết đại khái với toàn bộ Huyết Sư Sơn này, nhưng cũng không có gì đặc biệt quan trọng. Trong lúc đó hắn cũng nhìn thấy đám người Hạ Như Sương mấy lần, nhưng đều bị hắn tránh khỏi.

Mấy ngày nay, lượng lớn tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ Kim Đan kỳ đều tụ hợp về đây, chừng mấy ngàn người. Tuy rằng người có thể tiến vào Vân Nhai Đấu Giá Hội chung quy vẫn chỉ là một số ít, nhưng không ít tu sĩ cũng muốn mượn cơ hội lần này, bày bán, thu mua linh vật mình cần.

Dù sao tràng diện nhiều cao giai tu sĩ tụ tập như vậy, ngay cả ở Vô Thương Thành cũng không phải là thường thấy. Từ đó có thể thấy được quy mô của Vân Nhai Đấu Giá Hội này cao như thế nào, Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi có mấy phần chờ mong với đấu giá hội lần này.

- - - - - - - - - -

Huyết Sư Sơn, không ít tu sĩ thủ vệ thân mang giáp trụ, trước ngực có hình một con Huyết Sư sống động như thật đang thủ ở cửa ải hiểm yếu nơi lối vào, chặn lại chúng tu sĩ như làn sóng thủy triều.

Xem ra tên Kim Trường Đạo cũng có chút năng lực, không ngờ nhanh như vậy mà đã có được thiệp mời của lần đấu giá hội này. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Kim Trường Đạo đã tiến vào trước hắn, trong lòng thầm mỉm cười. Lại đợi sau khi lại có mười mấy người đi vào, hắn mới đưa thiệp mời ra cho thủ vệ kiểm tra rồi tiến vào.

Dọc theo bậc thang đá nhanh chóng đi lên, chốc lát sau, Lục Tiểu Thiên liền hòa cùng dòng người tiến vào Huyết Sư Điện.

Vị trí Huyết Sư điện này nằm bên trong một ngọn núi bị đào rỗng, không gian bên trong vô cùng rộng rãi, các kiến trúc vô cùng hoa lệ, lúc này đã có hơn ba trăm tu sĩ Kim Đan kỳ tiến vào nơi này nhưng vẫn không hề có chút cảm giác chật chội nào. Vì tránh bị tu sĩ khác nhận ra, Lục Tiểu Thiên cố ý khoác lên người một cái áo tơi, cũng có không ít tu sĩ trong đây giống như hắn vậy, hoặc là khoác áo tơi, hoặc gương mặt trông rất mơ hồ, hiển nhiên là cũng đã thi triển thủ đoạn che giấu thân phận nào đó.
Bình Luận (0)
Comment