Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 803 - Chương 803: Lá Hoa Bỉ Ngạn

Chương 803: Lá hoa Bỉ Ngạn Chương 803: Lá hoa Bỉ Ngạn

Cuối cùng cái Uẩn Linh Đại này cũng bị một tên thanh niên sắc mặt như ngọc, phú quý bức người dùng cái giá hai ngàn một trăm vạn hạ phẩm linh thạch mua được. Tên thanh niên ở khu vực lầu hai mở ra cấm chế, tựa hồ không hề lo lắng tu sĩ Kim Đan kỳ khác nhìn thấy y. Chỉ thấy bên cạnh y có một lão giả bạch mi mặc hôi y (áo xám) với ánh mắt sắc bén liếc nhìn xuống dưới, khiến cho tất cả tu sĩ đều kinh sợ cúi gầm mặt. Chỉ cần bị ánh mắt của bạch mi lão giả này quét qua, bọn họ liền có một loại cảm giác như muốn sụp đổ, không ngờ đó lại là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Cho dù Lục Tiểu Thiên bình thường lãnh tỉnh ra sao, lúc này cũng không khỏi thở dài. Bình thường hiếm khi nào thấy được một Nguyên Anh lão quái, hôm nay vừa vào đã gặp hai vị. Trong tầng hai hội trường này còn có mấy khu vực đơn độc khác vẫn bị cấm chế bao phủ, chỉ sợ cũng còn có tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác, cho dù không mua được thứ mà bản thân muốn thì chuyến đi này cũng rất đáng giá.

Tuy rằng mới lấy ra kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất, nhưng đã khiến không khí cả cuộc đấu giá hội tăng cao.

Về phần kiện thứ hai, là một loại linh thảo phụ trợ để luyện chế Kết Anh Đan, Hoàng Long Thảo một ngàn tám trăm năm hỏa hầu. Ngoại trừ Kết Anh Quả ra, đây chính là một loại linh thảo phụ trợ quan trọng nhất, cũng là một trong những loại linh thảo mà khi luyện chế Kết Anh Đan nhất định phải có.

Hoàng Long Thảo vừa ra, toàn bộ hội trường lần nữa trở nên nóng hơn bao giờ hết. Lục Tiểu Thiên cũng tham gia kêu giá mấy lần, nhưng rất nhanh lại bị những âm thanh tăng giá khác bao phủ. Lục Tiểu Thiên ngẩn người, lúc này hắn mới phát hiện tài phú của mình không đáng là bao so với không ít quý tộc và tu tiên thế gia cỡ lớn trong Xích Uyên Đại Lục. Xem ra hắn ở Trấn Uy Hầu Phủ mấy chục năm nay thật sự là có chút Ếch ngồi đáy giếng rồi.

Lục Tiểu Thiên lắc lắc đầu, trên thực tế cái này cũng không thể trách hắn hắn. Dù sao thì bất kể là ngưng kết Phiêu Miểu Kiếm Hoàn trong cơ thể, hay là luyện chế Trấn Yêu Tháp, đều hao tốn lượng lớn linh thạch khó mà tính cho xuể của hắn. Nếu như lấy một phần trong số những linh thạch mà hắn đã tiêu hao trong mấy chục năm qua, thì chúng tu sĩ ở đây, cũng không có mấy người có thể so được với hắn.

"Xem ra mọi người vẫn rất nóng nảy như thế, tiếp theo sau đây một kiện đồ vật tương đối ít bắt mắt một chút, là một phiến lá cây. Lá cây này nói vô dụng thì đúng là vô dụng, nói hữu dụng thì đối với một số người mà nói, nó lại có tác dụng không thể nào thay thế được. Một phiến lá Bỉ Ngạn Hoa, lá này có thể kết nối một lần với truyền tống trận đã bị hư hại. Đối với những cái truyền tống trận đã bị hư tổn, lại không cách nào chữa trị trong thời gian ngắn, sử dụng phiến lá này là không có gì thích hợp bằng. Giá khởi điểm, một trăm vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không ít hơn hai mươi vạn."

"Lá Bỉ Ngạn Hoa?" Sắc mặt Lục Tiểu Thiên khẽ giật giật, Vân Nhai Đấu Giá Hội này quả nhiên là cấp bậc rất cao, thậm chí ngay cả kỳ vật như thế mà cũng có, Bỉ Ngạn Hoa trong truyền thuyết, thậm chí có thể câu thông dị giới. Nhưng nó cũng chỉ tồn tại trong trong truyền thuyết mà thôi, ngay cả một chiếc lá cũng có được thần thông bậc này, có thể thấy được Bỉ Ngạn Hoa này có thần năng kinh khủng ra sao. Chiếc lá này cũng chỉ là loại vật phẩm tiêu hao, có thể dùng nó để khởi động một cái truyền tống trận đã bị hư hại một lần, tác dụng này quả thực kì lạ.

Phiêu Miểu Điện! Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, cái truyền tống trận dưới Vô Thương Hồ kia đã bị hao tổn, hiện tại chỉ bằng vào sức một mình hắn mà muốn chữa trị nó là gần như không có khả năng. Trong Phiêu Miểu Điện cũng có Kết Anh Đan, chỉ là trong đó vô cùng nguy hiểm. Cũng không biết trôi qua mấy chục năm, Phiêu Miểu Điện đã trở lại yên bình như xưa hay không. Nhớ đến khí thế của Phiêu Miểu Kiếm Thai quét ngang hết thảy, cho dù là hắn lúc này cũng không nhịn được tê cả da đầu. Chẳng qua nếu như sau này mãi không có cách nào đạt được Kết Anh Đan, cho dù trong Phiêu Miểu Điện có nguy hiểm hơn đi chăng nữa, hắn cũng phải lần nữa trở về một chuyến. Như thế tính ra, lá Bỉ Ngạn Hoa này quả thật là phải đấu giá cho bằng được.

Lá Bỉ Ngạn Hoa mặc dù có ít người đấu giá, trường hợp có thể sử dụng cũng không nhiều, bất quá chính như những gì Phùng Cửu nói, đối với một số người nó cũng có tác dụng không thể nào thay thế được. Sau một phen tranh đoạt, Lục Tiểu Thiên lấy cái giá bốn trăm sáu mươi vạn phẩm linh thạch giá mua lấy lá Bỉ Ngạn Hoa này.

Đồ tốt trong Vân Nhai Đấu Giá Hội này thật là không ít, chỉ dựa vào số linh thạch trong túi trữ vật của mình quả thật là có chút không đủ. Hơn nữa từ sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, mỗi lần đi một nơi, ở lại một lần chính là mấy năm. Ở trong Phiêu Miểu Điện trước sau cộng lại cũng mấy chục năm, đều cần có lượng lớn linh thạch, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

"Vị quý khách này, đây là vật phẩm mà quý khách vừa đấu giá được." Rất nhanh, một vị nữ hầu có tướng mạo xinh đẹp đã đưa lá Bỉ Ngạn Hoa đến trước mặt Lục Tiểu Thiên.

"Ta có đồ vật muốn giao dịch với các ngươi, dẫn ta tới chỗ người quản sự." Lục Tiểu Thiên truyền âm cho nữ hầu nói.

"Sau đây sẽ tiếp tục đấu giá một kiện Hỏa hệ pháp khí, Hỏa Vân Bát. Cái bát này có thể hấp thu rất nhiều linh hỏa mà bản thân không cách nào luyện hóa được như Hỏa Hệ Nham Tương, Viêm Lưu Thạch . . . Nếu như chư vị đạo hữu đi tới các khu bảo địa gặp phải linh hỏa mà bản thân không thể nào thu lấy được, lại không có thời gian để luyện hóa, vì thế mà từ bỏ thì không khỏi có chút quá đáng tiếc."
Bình Luận (0)
Comment