Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 806 - Chương 806: Ra Giá Cao Thu Vào

Chương 806: Ra giá cao thu vào Chương 806: Ra giá cao thu vào

Lục Tiểu Thiên hiện tại ngay cả Không Minh Kiếm Thạch còn chưa thể thu thập đủ. Kiếm Hoàn trong cơ thể cũng chỉ ngưng kết ra được bốn cái, mới đạt tới một nửa yêu cầu. Không Minh Kiếm Thạch cũng vô cùng khó tìm, nếu không phải lần trước vừa hay gặp phải Đấu Cuồng Hổ bị trọng thương ép y giao dịch, phỏng chừng cũng khó mà lấy được vào tay. Càng huống chi là Niết Cốt Kiếm U Lan cực kỳ khó tìm hơn.

Sau khi kiếm hoàn dung hợp Niết Cốt Kiếm U Lan, cuối cùng sẽ hình thành đạo nguyên kiếm phôi, cũng là hình thức Phiêu Miểu Kiếm Thai nguyên thủy ban đầu của Phiêu Miểu Tôn Giả, gần như trở thành thông linh pháp khí. Một khi ngưng kết ra bát đại kiếm phôi, hợp lại thành một, càng có thể thành tựu đạo nguyên kiếm thai!

Dù đoạn Niết Cốt Kiếm U Lan này không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để hắn luyện chế ra một cây kiếm phôi. Mà đối với những Kiếm Tu khác mà nói, cho dù là công pháp tương tự, sau khi dung hợp Niết Cốt Kiếm U Lan, cũng có thể khiến lực công kích của họ gia tăng trên phạm vi lớn.

Lúc này Lục Tiểu Thiên còn chưa ra giá, mấy chục tên tu sĩ khác đã lần lượt kêu giá. Giá cả của đoạn Niết Cốt Kiếm U Lan không trọn vẹn cũng rất nhanh bị đẩy lên cái giá ba ngàn ba trăm vạn. Một con số khiến cho mọi người trợn mắt líu lưỡi, cũng vượt xa cực hạn mà một cao thủ Kim Đan hậu kỳ có khả năng thừa nhận. Nếu không phải là người của đại gia tộc, không thể nào tham dự vào cuộc đấu giá điên cuồng này.

Lục Tiểu Thiên lúc này không hề ra giá giống như lần trước. Dù sao cũng có mấy nhân vật trong các gian phòng độc lập ở tầng hai ra giá, những người này không thể nào dễ dàng bị hắn dọa sợ được.

"Xem ra người hôm nay tham gia tranh đoạt vật này thật là nhiều, ngay cả bản vương tử cũng phải trả cái giá như vậy." Một đạo cấm chế trên lầu mở ra, lộ ra bên trong một tên tu sĩ trẻ tuổi mặc cẩm y, với áo choàng màu tím, đầu đội tử kim quan, đang khoan thai ngồi trên ghế, vẻ mặt thong dong nói. Ở bên cạnh người này, còn có một người phụ nữ trung niên ngồi ở đó không nói lời nào.

"Đây . . . đây không phải là hậu nhân của Đức Vương uy thế như mặt trời ban trưa ở Hạng Quốc sao? Không ngờ lại đi tới một nơi hẻo lánh như vậy." Trong đấu giá hội lập tức có người nhận ra thân phận Hạng Kim Hoành, kêu lên thất thanh.

"Trách không được, người ta là người trong Hoàng tộc Hạng Quốc, nghe nói huyết mạch thiên tư của Hạng Kim Hoành khá cao, là nhân vật nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi của Hoàng tộc Hạng Quốc."

Hạng Kim Hoành hơi có vài phần đắc ý, tựa hồ vô cùng hưởng thụ những ánh mắt ngưỡng mộ của đám tu sĩ Kim Đan kỳ.

"Không nghĩ tới ở nơi hẻo lánh như vậy, lại còn có thể gặp được Hoàng tộc Hạng Quốc. Nhưng đoạn Niết Cốt Kiếm U Lan này chỉ có thể ngộ bất khả cầu, tại hạ cũng chỉ có thể đắc tội rồi." Lúc này trong đại sảnh tầng một, một vị nam tử tướng mạo anh tuấn, thân mặc vải bố, bên hông có giắt một thanh bảo kiếm, hai tay khoanh trước ngực, sắc mặt bình thản nói. "Ba ngàn bốn trăm vạn."

"Lạc Vân Kiếm Tiêu Sở!" Trong những tu sĩ ở đây có người nhận ra vị nam tử này kinh hô nói.

"Không biết tự lượng sức! Ba ngàn năm trăm vạn!" Sắc mặt Hạng Kim Hoành trở nên lạnh lẽo.

Tiêu Sở? Khó trách lại có đảm lượng khiêu khích với tên Hạng Kim Hoành trong Hoàng tộc Hạng Quốc này. Danh tiếng của Lạc Vân Kiếm, Lục Tiểu Thiên cũng có nghe qua, tuy rằng tu vi chỉ là Kim Đan trung kỳ, nhưng một thân kiếm thuật đăng phong tạo cực, từng chém giết qua mấy tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ. Mà sư phụ của Tiêu Sở còn là đại tu sĩ Lạc Tiêu Tán Nhân uy chấn một phương của Đại Tề Quốc, cũng không thuộc về Hạng Quốc, tự nhiên là không e ngại tên Hạng Kim Hoành này.

"Ba ngàn sáu trăm vạn này!"

Tiếng đấu giá vẫn lần lượt vang lên, tu sĩ ở xung quanh coi náo nhiệt cũng rất là hồ hởi, tuy rằng bản thân mua không được, nhưng nhìn thấy người khác ném ra số lượng linh thạch lớn như vậy, cũng coi như là mở mang tầm mắt.

Song phương cạnh tranh nhau một hồi, cuối cùng Hạng Kim Hoành kêu tới cái giá bốn ngàn vạn hạ phẩm linh thạch. Trong lòng bàn tay Hạng Kim Hoành cũng chảy ra mồ hôi lạnh, nếu như Tiêu Sở lần nữa tăng giá, y cũng kiên trì không nổi nữa. Dù sao lần này y tới Vân Nhai Đấu Giá Hội, cũng không vì đấu giá đoạn Niết Cốt Kiếm U Lan không trọn vẹn này, mà là vì vật phẩm đấu giá phía sau kia. Bây giờ một khi sử dụng quá nhiều linh thạch, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch sau đó. Bốn ngàn vạn hạ phẩm linh thạch, tuyệt đối không phải là con số ít. Tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường tuyệt đối không có khả năng gom góp được nhiều như vậy. Ngay cả đối với một số tu sĩ Nguyên Anh kỳ, bốn ngàn vạn hạ phẩm linh thạch, cũng không phải là một con số nhỏ.

"Nghe danh Hạng Quốc vô cùng giàu có, quả nhiên là trăm nghe không bằng mắt thấy." Tiêu Sở nói, sau đó lạnh lùng ngồi xuống.

"Ta nói qua ngươi là người không biết tự lượng sức, chỉ là đệ tử của một tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà tưởng rằng bản thân giỏi lắm sao, dám tranh với ta, hừm" Hạng Kim Hoành vô cùng ương ngạnh nói.

"Kim ngọc kỳ ngoại*." Sự hống hách của Hạng Kim Hoành cũng không hề chọc giận Tiêu sở, ngược lại còn khiến trong mắt Tiêu Sở có thêm mấy phần khinh thường.

*Kim ngọc kỳ ngoại: bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rửa mục nát.
Bình Luận (0)
Comment