Chương 817: Trên đường quay về
Chương 817: Trên đường quay về
Lục Tiểu Thiên xe nhẹ đường quen rời khỏi bí động bên trong vách đá, khi đi tới khu vực đầm lầy trước kia, hắn dùng tốc độ cực nhanh nhảy vọt qua. Mọi thứ vẫn giống như lúc hắn và đám người Dư Đông Bảo tiến vào, trong đầm lầy có lượng lớn Nê Oa, Yêu Dăng đen nghịt cả một mảnh. Lục Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, từ trong kết giới lấy ra mấy gốc Hóa Mãng Đằng ném thẳng xuống dưới.
Tu luyện tới hiện tại, hắn tiến vào Kim Đan kỳ đã nhiều năm, còn xông xáo chiến đấu ở rất nhiều nơi, như ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, Lam Ma Hải Vực, Vô Thương Thành. Chủng loại linh thảo trong kết giới vô cùng nhiều. Một số thứ thường thấy, thậm chí là hiếm có, ít nhiều gì hắn cũng có một ít bên trong kết giới. Nếu như không phải trong kết giới hắn có loại linh thảo này, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không dám mạo muội một mình quay về.
Thân hình hắn lóe lên mấy cái, liền xuyên qua bên trên đầm lầy, men theo con đường lúc trước tới đây quay trở về Vô Thương Thành. Tốc độ Lục Tiểu Thiên cực nhanh, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường, thậm chí là Kim Đan trung kỳ tu vi thấp một chút, cũng không thể nào theo kịp tốc độ của hắn.
Trên đường về, Lục Tiểu Thiên dựa vào thần thức cường đại của mình, nhanh chóng tránh khỏi những tu sĩ Kim Đan kỳ khác. Chỉ bất quá ở trong Hắc Thiên Sơn Mạch này, số lượng yêu thú vượt xa hơn Vọng Nguyệt Sơn Mạch nhiều, khí tức mạnh yếu bất đồng không ngừng ép tới gần, lại thường thường có tu sĩ khác ra vào. Lục Tiểu Thiên cũng có vài lần chạm mặt với yêu thú hoặc là tu sĩ khác. Đa phần tình huống đều bị Lục Tiểu Thiên trực tiếp dựa vào tốc độ bản thân rũ bỏ, ngẫu nhiên cũng có mấy tên đui mù đuổi theo không rời, Lục Tiểu Thiên trong lúc tức giận cũng chém giết hết vài người.
Trên đường đi qua Huyết Sư Sơn, phi hành được mấy ngàn dặm, một tràng pháp lực ba động to lớn kịch liệt liên tiếp vang lên. Lục Tiểu Thiên nhướng mày, không ngờ lại có mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ đang chiến đấu với nhau, ngoài ra còn có mấy người đang tránh ở các khu vực bất đồng xem náo nhiệt. Hắn cho dù muốn tránh, chỉ sợ cũng không thể nào dễ dàng tránh được.
Người nào cản thì giết người đó là được. Lục Tiểu Thiên vừa định rời đi, đột nhiên cảm giác được trong hai luồng khí tức đang tới gần, lại có một luồng pháp lực ba động hắn cực kỳ quen thuộc.
Lục Tiểu Thiên kinh ngạc nhìn lại, một nữ tử có vóc người thướt tha đang bàng hoàng chạy về bên này. Nữ tử này không ngờ lại là Tào Hỉ Nhi của Trấn Uy Hầu Phủ. Lúc này trên tay Tào Hỉ Nhi đang cầm một thanh bích lục trường kiếm. Vạt áo trên người đã rách thành mấy mảnh, một phần da thịt tuyết trắng nơi ngực lồ lộ ra. Lúc này Tào Hỉ Nhi đã là tu sĩ Kim Đan kỳ, chỉ là khí tức vẫn chưa đủ ổn định, hiển nhiên là do vừa mới kết đan không bao lâu. Xem ra đoạn thời gian hắn rời khỏi Trấn Uy Hầu Phủ, cũng đã phát sinh không ít chuyện rồi.
Mà nam tử ở phía sau đuổi sát theo Tào Hỉ Nhi không ngờ lại là một người quen cũ của hắn, còn bị hắn đánh bị thương qua một lần, Ngân Lan Đại Đạo Tặc.
"Tiểu nữu, ngươi đừng nghĩ có thể chạy thoát, phàm là nữ nhân mà đại gia ta nhìn trúng, chưa từng có ai chạy thoát." Một thanh nhuyễn kiếm trong tay Ngân Lan Đại Đạo Tặc liên tiếp cắt về phía Tào Hỉ Nhi.
"Bỉ ổi, hạ lưu, cha ta sẽ không tha cho ngươi."
Tào Hỉ Nhi đang nỗ lực ra sức muốn thoát khỏi tên Ngân Lan Đại Đạo Tặc giống như giò bọ trong xương này. Nhưng tên Ngân Lan Đại Đạo Tặc này thành danh đã nhiều năm, cũng là người nổi bật trong Kim Đan trung kỳ. Cho dù gặp phải một số tu sĩ Kim Đan hậu kỳ khác cũng có khả năng chiến một trận, càng huống chi là Tào Hỉ Nhi bất quá chỉ là một nữ tu sĩ mới kết đan. Tu vi tuy rằng đã được tăng lên Kim Đan sơ kỳ, nhưng vẫn còn chưa trải qua lắng đọng nhát định, cảnh giới còn chưa vững chắc. Đối với Ngân Lan Đại Đạo Tặc mà nói, thì Tào Hỉ Nhi cũng chỉ hơi khó giải quyết hơn đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ một chút mà thôi.
"Cha ngươi? Tên mập Tào Thắng chết tiệt kia, hiện tại bản thân cũng khó đảm bảo. Ngươi tưởng rằng đại gia ta không có chuẩn bị thì sẽ dấn thân vào trong vũng nước này sao. Tiểu ny tử, ta khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời, tránh để cho ăn nhiều đau khổ. Ngươi yên tâm, đại gia ta chốc nữa sẽ hảo hảo yêu thương ngươi." Ngân Lan Đại Đạo Tặc cười dâm tiện nói.
"Ngươi nằm mơ." Tào Hỉ Nhi tức giận đến sắc mặt trắng bệch, trong nháy mắt bổ ra vài kiếm về phía Ngân Lan Đại Đạo Tặc, nhưng tất cả đều bị Ngân Lan Đại Đạo Tặc ngăn cản không có cái nào ngoại lệ.
Thực lực giữa hai người chênh lệch quá lớn. Một kiếm tùy ý của Ngân Lan Đại Đạo Tặc, lại cắt rời thêm một mảnh vải to cỡ bàn tay trên thân thể Tào Hỉ Nhi. Nhìn thấy da thịt trắng như tuyết của Tào Hỉ Nhi, hai mắt Ngân Lan Đại Đạo Tặc phát sáng. Đối với loại trêu đùa như mèo vờn chuột như vậy, Ngân Lan Đại Đạo Tặc tựa hồ rất là hưởng thụ không biết mệt mỏi. Nếu không với thực lực của Ngân Lan Đại Đạo Tặc, sợ rằng lúc này trên thân thể Tào Hỉ Nhi đã không còn lại mảnh vải nào.
Mấy tu sĩ ở phụ cận xem náo nhiệt nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Tào Hỉ Nhi, cũng âm thầm động tâm. Thầm nghĩ cái tên Ngân Lan Đại Đạo Tặc này thật sự là có sở thích quái gở, cứ trực tiếp lao tới, là đã có thể giải quyết được Tào Hỉ Nhi rồi, nhưng hết lần này đến lần khác cứ hí lộng nàng ta như vậy. Chỉ bất quá đám người này cũng không có lá gan làm hỏng hảo sự của Ngân Lan Đại Đạo Tặc. Dù sao lần này thực lực kẻ đi cùng với Ngân Lan Đại Đạo Tặc không đơn giản, đặc biệt là tên Quỷ Tu dẫn đầu đó, càng là xú danh vang xa, tu sĩ Kim Đan kỳ vẫn lạc trong tay người này ít nhiều cũng có mấy chục người, trong đó cũng không thiếu cao thủ Kim Đan hậu kỳ đã thành danh.