Chương 842: Đối luyện (2)
Chương 842: Đối luyện (2)
Ba người trong kiểu bế quan luận bàn hỗ trợ lẫn nhau, thực lực tăng tiến không ngừng. Mãi cho đến một ngày, Thác Thanh Thạch thét lớn một tiếng, khí thế trên người bạo tăng. Một đạo huyết cương chạy dọc theo trường đao trong tay chém ra, không ngờ còn lạnh thấu xương hơn cả phần lớn đao khí mà Lục Tiểu Thiên từng gặp qua trước đây.
Mà khí thế trên thân Thác Thanh Oanh còn mạnh hơn cả Thác Thanh Thạch vài phần, hai người không ngờ lại đồng thời đột phá tiến vào bát cấp chiến sĩ.
Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra một tia thần sắc kinh ngạc, sau đó rất nhanh lại khôi phục lại. Sau khi hai người đạt tới bát cấp, vô luận là lực độ hay là tốc độ công kích, đều gia tăng trên diện rộng. Từ một trình độ nghiêm ngặt mà nói, tu vi của Lục Tiểu Thiên lúc này bất quá chỉ là Kim Đan trung kỳ, nhưng do pháp lực hùng hậu hơn xa tu sĩ bình thường, đơn thuần dựa vào lực lượng nhục thân, cho dù chiêu thức có tinh diệu hơn nữa, dung hợp quán thông mấy loại công pháp, thì cũng không thể nào đồng thời địch lại hai người Thác Thanh Thạch và Thác Thanh Oanh.
Hây! Hai người thực lực bạo tăng liếc mắt nhìn nhau, trường đao chém ra mang theo trùng trùng quang ảnh, lần nữa đánh ra thuật hợp kích tinh diệu tuyệt luân.
Ầm!
Lục Tiểu Thiên phân biệt đánh ra hai chưởng, pháp lực trong đan điền tuôn ra như thác lũ.
Bang . . . Thân thể hai người Thác Thanh Thạch lui về sau ngửa mặt lên trời rống lớn, cắm mạnh trường đao xuống đất, mượn nhờ lực cản cường đại ngăn cản thế bạo lui của bản thân.
"Không nghĩ tới sau khi hai người chúng ta đột phá vẫn không phải là đối thủ của Lục đại ca." Hai người Thác Thanh Thạch cười khổ một tiếng nói.
"Hai người các ngươi chẳng qua là do vừa mới đột phá, vẫn còn chưa ổn định." Lục Tiểu Thiên thu lại thế công cười nói. Nhục thân của hắn vừa mới đột phá trong khoảng thời gian không ngắn, tuy rằng cũng có tiến bộ thần tốc trong Tinh Vẫn Động, nhưng hai người Thác Thanh Thạch đã là thất cấp chiến sĩ hậu kỳ, đột nhiên đến bát cấp tự nhiên là dễ dàng hơn nhiều.
Chỉ bất quá hiện tại thực lực hai người bạo tăng, Lục Tiểu Thiên tiếp tục đối luyện với hai người họ nữa thì quá không thích hợp. Dù sao chỉ bằng vào thực lực nhục thân, đối phó với một trong hai người họ thì vấn đề không lớn, nhưng đối phó hai người một lúc thì hắn lại không phải là đối thủ, nếu như vận dụng pháp lực trong cơ thể, lại không đạt được hiệu quả rèn luyện.
"Lục đại ca." Thác Thanh Thạch đang định muốn nói gì đó, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, lấy ra lệnh bài, chỉ thấy bên trong chớp động một luồng ánh sáng đỏ. "Không tốt, xảy ra chuyện rồi."
Sắc mặt hai người Thác Thanh Oanh và Thác Thanh Thạch đồng thời vô cùng lo lắng.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Lục Tiểu Thiên hỏi, Thác Bạt Hồng chỉ dạy qua hắn cách dùng lệnh bài đơn giản, còn nhưng phương diện khác lại chưa từng giới thiệu qua.
"Trong tộc đã xảy ra đại sự, Lục đại ca, ta và Thạch đầu phải rời đi, Lục đại ca có đi cùng hay không?" Thác Thanh Oanh hít sâu một hơi nói.
"Ta? Tạm thời không cần đâu, đại trưởng lão của Thác Bạt gia tộc nói qua, có chuyện sẽ phái người tới đây tìm ta. Trên tay ta có lệnh bài, bọn họ nếu như có việc cần, thì sẽ lập tức cho người tới tìm ta thôi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.
Xem bộ dạng có lẽ Cự Thạch Nhất Tộc đã xảy ra chuyện gì rồi, cường giả trong Cự Thạch Nhất Tộc này như mây, càng có thập cấp chiến sĩ tương đương với cường giả Nguyên Anh kỳ, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Dưới loại tình huống như vậy, mà còn phải triệu tập toàn bộ tộc nhân, hiển nhiên là chuyện không hề đơn giản. Nếu như chuyện đã quá cấp bách, Lục Tiểu Thiên là một tên ngoại nhân, cho dù lúc này đi theo ra ngoài, phỏng chừng cũng bị ngăn lại ở bên ngoài, không thể nào tìm hiểu được tình hình chân thật. Nhưng khó khăn mà ngay cả Cự Thạch Nhất Tộc cũng không thể giải quyết, phỏng chừng bản thân hắn có đi cũng không làm nên được việc gì, làm không khéo sẽ còn bị bắt làm tráng đinh, làm khổ sai. Nếu đã như vậy, chi bằng lưu lại trong Tinh Vẫn Động này tiếp tục tu luyện đề thăng thực lực mới là phải đạo.
"Vậy chúng ta xin đi trước một bước, nếu như Lục đại ca có ra ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể tới Thác Thanh gia tộc để tìm chúng ta. Đây là tín vật của chúng ta, Lục đại ca xin hãy giữ kỹ." Thác Thanh Thạch lấy ra một món đồ vật giống như là một đoạn nhỏ của sừng Dê đưa cho Lục Tiểu Thiên nói.
"Cũng được, các người tự mình cẩn thận một chút." Lục Tiểu Thiên nhận lấy hắc sắc tiểu giác do Thác Thanh Thạch đưa cho, gật đầu dặn dò.
Hai người Thác Thanh Thạch và Thác Thanh Oanh vội vàng rời đi. Lúc này trong Tinh Vẫn Động u tĩnh chỉ còn lại một mình Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên hơi do dự một lúc, liền lấy từ trong kết giới ra một đoạn Dạ Tinh Trúc.
Lúc trước khi ở Trấn Uy Hầu Phủ, giúp Tào Côn phối chế Thanh Trúc Nhưỡng. Dạ Tinh Trúc cũng là một loại linh trúc do hắn bồi dưỡng ra, ngoại trừ dùng trúc tâm chưng cất rượu ra, loại linh trúc này cũng là một loại tài liệu luyện khí không tồi. Bản thân nó vô cùng nặng, một đoạn nhỏ Dạ Tinh Trúc đã nặng tới mấy ngàn cân. Lục Tiểu Thiên cắt nó thành từng mảnh, sau đó dùng dây thừng buộc trên hai chân của mình. Cứ như vậy, trọng lực mà Lục Tiểu Thiên thừa nhận đột nhiên biến trở nên vô cùng nặng nề. Đây là một biện pháp mà hắn vừa mới nghĩ ra, đối với chiến sĩ Cự Thạch Nhất Tộc mà nói, sở dĩ Tinh Vẫn Động có tác dụng rèn luyện với bọn họ, một là do trọng lực vượt xa bình thường có thể rèn luyện tu vi và lực lượng của bọn họ. Hai là cương phong không nơi nào không có ở nơi này khiến bọn họ có thể thời khắc nào cũng bảo trì cảnh giác, huấn luyện ra phản ứng siêu mạnh đối với nguy cơ.