Chương 872: Trọc Linh Châu
Chương 872: Trọc Linh Châu
"Chỉ có chút năng lực này thôi sao?" Lục Tiểu Thiên vuốt vuốt bả vai còn có chút đau nhói, tay bắt lấy hắc sắc đoản thương, thần sắc lãnh đạm lên tiếng. Không thể không nói, phương thức hấp thu lực lượng của Long Sư lưu lại bên trong cơ thể như vậy xác thực có chút độc đáo, trước tiên phải chịu đòn một hồi. Tuy nói bình thường bản thân tu luyện cũng có thể luyện hóa, nhưng tốc độ khẳng định sẽ chậm hơn rất nhiều.
Thanh hắc sắc đoản côn này cũng không biết là do vật liệu gì tạo thành, vô cùng nặng, vừa rồi liên tục chịu mười mấy côn, khiến cho lượng lớn lực lượng của Long Sư tan ra trong cơ thể. Sau khi đau đớn qua đi, Lục Tiểu Thiên sảng khoái hưởng thụ cảm giác nhục thân đang nhanh chóng đề thăng. Hắn nghĩ đến nhục thân của Đế Khôn vốn cũng vô cùng cường hãn cùng với năng lực khôi phục thần dị. Lúc trước khi thu phục Đế Khôn, làm thế nào cũng không thể gây ra thương tổn bao lớn cho nó. Hiện tại lực lượng mà Long Sư ban cho bản thân, tự nhiên cũng mang theo đặc tính về phương diện này, thật sự là không còn gì tốt bằng.
Mười mấy côn này, chí ít cũng tiết kiệm cho hắn mấy năm khổ tu, khóe miệng Lục Tiểu Thiên khẽ cười.
Nếu như Bạch Cần lúc này biết được tình huống của Lục Tiểu Thiên, phỏng chừng sẽ tức tới thổ huyết. Công kích vô cùng lăng lệ vừa rồi của ả, không chỉ không tạo thành bao nhiêu thương tổn cho Lục Tiểu Thiên, ngược lại còn giúp cho tu vi của hắn tăng trưởng. Loại kết quả này đổi lại là ai cũng không thể tiếp nhận được.
Nhưng Bạch Cần lúc này đã không còn tinh lực đi phỏng đoán tình huống của Lục Tiểu Thiên, hiện tại ngay cả pháp khí của mình cũng bị Lục Tiểu Thiên một tay bắt lấy. Bạch Cần muốn triệu hồi hắc sắc đoản côn của mình, nhưng mặc cho thanh Âm Phục Côn này giãy giụa kịch liệt như thế nào, thủy chung cũng không thể thoát khỏi bàn tay của đối phương. Trong lòng Bạch Cần kinh hãi, loại kết quả như vậy thì chỉ có một khả năng, tu vi của đối phương hơn xa bản thân, sợ rằng chí ít cũng là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ. Bộ dạng đau đớn vừa rồi cũng đều chỉ là giả vờ mà thôi, chỉ là đối phương vì sao phải làm như vậy, rốt cuộc có âm mưu gì?
"Đại ca, giúp ta!" Pháp lực vận chuyển quá độ, gương mặt Bạch Cần trở nên ửng đỏ, oán hận không thôi hét lớn với Bạch Trạch.
Trên thực tế cũng không cần Bạch Cần lên tiếng, kim ngân xà tiễn của Bạch Trạch đã lặng yên không một tiếng xuất hiện sau lưng đánh lén Lục Tiểu Thiên, muốn nhất cử tất sát cắt Lục Tiểu Thiên thành hai nửa.
Nào ngờ sau lưng Lục Tiểu Thiên giống như có thêm một con mắt, Liệt Địa đao nhoáng lên, keng keng . . . . . một tràng va chạm kịch liệt, trong lúc điện quang hỏa thạch, Liệt Địa đao và kim ngân tiễn đã va chạm không dưới trăm lần.
Bạch Trạch đang khống chế kim ngân xà tiễn run lên trong lòng. Kim ngân xà tiễn đã theo bên người y mấy trăm năm, uy lực không thể xem thường. Tên thanh niên tóc bạc trước mắt có thể vừa áp chế pháp khí của Bạch Cần, đồng thời chỉ dựa vào một thanh kim đao, liền có thể ngăn cản kim ngân xà tiễn của y, có thể thấy tu vi cả hắn tuyệt đối không dưới mình.
"Bạch Cần, muội nghĩ biện pháp ngăn cản thanh kim đao đó!" Bạch Trách nói lớn, toàn thân trên dưới trở nên rung động không ngừng, xương cốt cả người nổ ra từng trận đôm đốp, pháp lực vận chuyển tới cực hạn.
Bạch Cần hiểu ý gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng đau lòng, tựa hồ đã làm ra một sự quyết định lớn lao nào đó. Mũi thương của thanh hắc sắc đoản thương kia đột nhiên rụt vào, thay vào đó là hai hạt châu màu đen xám. Hai hạt châu vừa xuất hiện lập tức nổ tung, tỏa ra lượng lớn hắc khí, trong nháy mắt liền bao phủ phương viên mấy chục trượng.
Vào thời khắc hắc khí xuất hiện, Lục Tiểu Thiên lập tức nín thở, đồng thời thân thể nhanh chóng lui về bên trái, muốn lao ra khỏi phạm vi hắc khí bao phủ. Chỉ là đối phương đã tỉ mỉ tính toán, tốc độ hắc khí lan tràn còn nhanh hơn Lục Tiểu Thiên vài phần.
"Không tốt!" Trong lúc hắc khí lan tàn, Lục Tiểu Thiên cảm giác liên hệ giữa bản thân và Liệt Địa đao trở nên như có như không, tựa hồ bị thứ gì đó ngăn cách. Liệt Địa đao lúc này ở trên không trung giống như người say rượu, lắc lư lung lay, giống như đã bị hắc khí ăn mòn.
Ngay cả pháp khí hắc sắc đoản côn của bản thân Bạch Cần, lúc này cũng không thể may mắn thoát khỏi, phản ứng cũng giống như Liệt Địa đao vậy.
Tê . . . . .
Âm thanh yếu ớt vang lên, kim ngân xà tiễn lại không bị ảnh hưởng, thừa dịp thoát khỏi sự ngăn cản của Liệt Địa đao, lần nữa một chia làm hai, biến thành kim ngân song xà, một trái một phải, xà thể từ từ biến lớn, trong nháy mắt đã dài vài trượng, thô to như cột nhà, hai con song song lao về phía Lục Tiểu Thiên.
Nhìn thấy tên tu sĩ tóc bạc trước mắt bị kim ngân song xà bao vây lấy, Bạch Cần hoàn toàn yên tâm. Hai người ả và huynh trưởng, sử dụng một chiêu này, đã đánh bại mấy tên cường địch. Dùng Trọc Linh châu làm ô uế đan nguyên pháp khí của đối phương, kim ngân song xà lại thừa thế xông lên, vô cùng nhanh gọn, cho địch nhân một kích chí mạng. Chỉ cần bị kim ngân song xà quấn lấy, cho dù là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, cũng khó thoát cái chết.
Chỉ bất quá Trọc Linh Châu cũng có một sự thiếu hụt chí mạng, không phân địch ta, không thể khống chế. Chỉ có tác dụng với pháp khí, vô hại với tu sĩ, trong thời gian ngắn có thể xâm nhập vào pháp khí của đối phương, khiến cho pháp khí và chủ nhân mất đi liên hệ. Thời gian càng dài, sẽ càng tạo ra thương tổn không thể nào bù đắp được cho đan nguyên pháp khí. Mà kim ngân xà, nghiêm khắc mà nói là linh sủng của huynh trưởng, thông qua thượng cổ bí thuật, có thể kết hợp thành kim ngân xà tiễn, nên không hề bị Trọc Linh Châu ảnh hưởng.