Chương 908: Hợp kích yêu Nghê 2
Chương 908: Hợp kích yêu Nghê 2
Vừa giương cung gài tên, Lục Tiểu Thiên đồng thời thầm đánh giá mấy chục con khô lâu anh nhi đang khóc thút thít kia, bên trong khu vực đó khắp nơi đều là sát cơ trùng trùng. Hắn thật sự không thể phân biệt được quá rõ ràng thật giả, nhưng chỉ là đối với Lục Tiểu Thiên mà thôi. Ở trong mắt đầu yêu Nghê kia thì chưa hẳn là như thế.
Cái đuôi của yêu Nghê một kích đánh bay quỷ vật hình người lại lần nữa vung lên, đánh về phía con quỷ anh gần nó nhất. Lúc này Tác Mệnh Anh Tăng cũng đã ứng biến, mấy chục con khô lâu anh nhi xếp thành một hàng dài đột nhiên tản ra.
Cái đuôi của yêu Nghê vung qua vung lại, trong âm thanh anh nhi khóc lóc không ngừng, Lục Tiểu Thiên cảm thấy trong người xuất hiện một tia hoảng loạn, lập tức không còn chần chừ, Hỏa Giao tiễn trong tay thét gào bắn ra, trực tiếp nhắm vào vết thương trên thân yêu Nghê.
Và cùng lúc đó, Mộc lão quái và Đấu Cuồng Hổ cũng đều tự mình phát ra công kích, kiềm chế đầu yêu Nghê trước mặt. Cho dù nó đang bị trọng thương, cũng không dễ dàng đối phó được. Trong tình hình hiện tại, sáu người Lục Tiểu Thiên đều đánh ra công kích cực mạnh. Công kích phát ra đều không hề tầm thường.
Vô luận là người nào đơn độc ứng phó công kích của Thiết Thứ Bối yêu Nghê cũng không thể dễ dàng chống đỡ được, nhưng kinh ngiệm chiến đấu của sáu người họ cực kỳ phong phú, một đòn tiếp sát một đòn, không cho yêu Nghê cơ hội đơn độc đả thương từng người.
Sau chốc lát giao thủ, bọn họ phát hiện yêu lực của yêu Nghê tựa hồ có chút không đủ, lập tức vui mừng. Sáu người tự chia làm ba tổ, hai người một tổ, đồng thời công kích, hoặc là cùng phòng ngự. Dù sao công kích của Thiết Thứ Bối yêu Nghê thì vô luận là người nào cũng không thể dễ dàng tiếp được. Nhưng dưới sự liên thủ của hai người, thì lại có thể giảm thiểu sát thương tới mức thấp nhất.
Sáu người Lục Tiểu Thiên, Hạng Tư Thành vây lấy Thiết Thứ Bối yêu Nghê liên tiếp tấn công, liên kết vô cùng chặt chẽ. Dưới sự vây công của sáu người, Thiết Thứ Bối yêu Nghê liên tục gầm lên giận dữ, thân hình cường tráng sau khi liên tục nhận phải công kích đã lần nữa run lên kịch liệt.
Thân là thập giai yêu thú, linh trí của yêu Nghê xác thực đã không khác gì Nhân tộc. Chỉ là nó sớm đã giao thủ với thập cấp chiến sĩ của Cự Thạch nhất tộc, nguyên khí đại thương. Lúc này lại còn sắp sinh ấu tử, chiến lực đã giảm lại càng giảm. Hiện tại lại bị sáu tên tu sĩ giống như sâu kiến trước mắt vây lấy điên cuồng công kích, khiến nó cảm thấy uất ức không thôi.
Chỉ bất quá sáu người Lục Tiểu Thiên và Hạng Tư Thành, cho dù tu vi Hạng Tư Thành hơi kém một chút. Nhưng trên người y có thông linh pháp khí, cửu giai linh phù hoàn toàn có thể bù đắp chút chênh lệch này. Mấy người còn lại đều là Kim Đan hậu kỳ, hoặc là Quỷ tu có cảnh giới tương đương. Cả sáu người đều là đỉnh tiêm cao thủ trong đồng giai, lúc bình thường muốn tụ hợp lại nhiều như vậy cũng khó.
Dưới sự hợp kích của sáu người, ngay cả thập giai yêu Nghê lúc này cũng cảm thấy có uy hiếp không nhỏ.
Sáu yêu một thú, ở trong sơn cốc đánh tới long trời lở đất, núi đá sụp đổ, cây cối gãy vụn, khói mụi mịt mù, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng gầm rống giận của yêu Nghê.
Chiến đấu qua mấy canh giờ, toàn bộ sơn cốc đều là một mảnh hỗn độn. Thiết Thứ Bối yêu Nghê kia bị quỷ anh của Tác Mệnh Anh Tăng cắn vào chân trái, kêu rên đau đớn không thôi. Mặc dù Thiết Thứ Bối yêu Nghê chỉ cần giậm chân một cái là có thể chấn bay những quỷ anh đó đi.
Đánh lâu như vậy, nhưng đây mới là lần đầu tiên công kích có hiệu quả, khiến cho yêu Nghê kêu lên đau đớn. Đám người Hạng Tư Thành nhìn thấy cũng phấn chấn không thôi. Lục Tiểu Thiên vung tay một cái, Phiêu Miểu kiếm nhoáng lên không hư không, tựa chậm mà nhanh, trong nháy mắt liền xuất hiện ở vị trí Thiết Thứ Bối yêu Nghê bị quỷ anh cắn vừa rồi, mạnh mẽ chém xuống một cái, miễn cưỡng mới có thể rạch ra lớp da vô cùng cứng rắn của Thiết Thứ Bối yêu Nghê, cùng với một dòng máu tươi.
"Đánh đẹp lắm!" Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên xuất thủ nhanh như vậy, khi đang vận dụng Hỏa Giao tiễn đồng thời còn vận dụng cả Phiêu Miểu kiếm, nhưng lực công kích lại không hề kém hơn Tác Mệnh Anh Tăng hay là Mộc lão quái. Hạng Tư Thành lớn tiếng khen hay. Đặc biệt là thanh phi kiếm vô cùng linh động cơ hồ như trong suốt kia, khí tức của nó còn vượt xa đan nguyên pháp khí bình thường.
"Ta một lần vận dụng hai kiện đan nguyên pháp khí, tuy rằng lực công kích không nhỏ, nhưng cũng tiêu hao pháp lực rất lớn. Chư vị nếu như còn ẩn giấu thực lực, xong đợt tấn công này, ta cũng xin rút lui trước."
Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói. Hắn cũng không phải là hù dọa đám người này. Thực chất, loại tiêu hao chiến không có bao nhiêu ý nghĩa này khiến lực lượng nguyên thần tinh phách của hắn tiêu hao cực nhanh. Đối mặt với loại thập giai yêu vật này, Lục Tiểu Thiên vốn chuẩn bị rất nhiều cửu giai nguyên thần tinh phách, cũng căn bản không chịu nổi tiêu hao như thế này.
"Lục huynh đệ sao lại nói thế, xem Bắc Hà Minh châm của ta đây!" Hạng Tư Thành ha ha cười lớn. Hai mắt biến thành một màu lam, trong nhãn châu thậm chí xuất hiện cảnh tượng hoa tuyết tuông rơi, rất là kỳ dị.
Khi Hạng Tư Thành vung tay lên, có chín cây lam sắc băng châm dài ba thước thô to như cánh tay người lớn xuất hiện giữa không trung. Chính giữa có một cây hơi dài hơn, tám cây còn lại lơ lửng ở xung quanh, xếp thành một hình vòng tròn.
Xung quanh mỗi một cây băng chăm đều tỏa ra hàn khí lạnh lẽo. Đấu Cuồng Hổ, Mộc lão quái đứng hơi gần một chút cũng có cảm giác khó chịu mãnh liệt.
Ông một tiếng, khí tức xung quanh tám cây băng châm lập tức bạo phát, truyền vào cây băng châm ở giữa. Băng châm ở giữa khẽ ngân vang, chín cây băng châm tổ hợp thành một cây băng trụ dài hơn một trượng từ trên cao giáng xuống, khí tức hàn quang bên trên khiến cho Lục Tiểu Thiên cũng biến sắc, đánh về phía Thiết Thứ Bối yêu Nghê.