Chương 914: Kế hoãn binh
Chương 914: Kế hoãn binh
Lục Tiểu Thiên cười nhạt một tiếng, Phiêu Miểu phi kiếm trên không trung nhoáng lên một cái, lơ lửng ở trước người hắn. Mặc dù Lục Tiểu Thiên có chút kiêng kị với Hạng Tư Thành, bất quá nếu như đối phương muốn xuất thủ, hắn cho dù kiêng kị, cũng sẽ đấu với y đến cùng. Dù sao một tấm Băng hệ linh phù giống như trước kia, một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ có được tấm đã là rất nghịch thiên rồi. Cho dù thế lực sau lưng Hạng Tư Thành có hùng hậu hơn đi chăng nữa, có thể cung cấp riêng cho y được bao nhiêu, Lục Tiểu Thiên cũng không tin trong tay đối phương sẽ còn có tấm thứ hai.
Cho dù có, ở trong hoàn cảnh tràn đầy nguy hiểm như hiện tại, Hạng Tư Thành cũng chưa chắc sẽ dám vận dụng. Dù sao tu vi của y bất quá chỉ mới là Kim Đan trung kỳ, không có loại lực lượng vượt giai này trong tay. Coi như bộ pháp khí Bắc Hà Minh châm kia cực kỳ lợi hại, nhưng đối với Lục Tiểu Thiên, hay là quỷ vật hình người dạng đỉnh tiêm cao thủ trong Kim Đan hậu kỳ mà nói, tốn hao chút công phu, cuối cùng vẫn là có thể ngăn cản được.
Chỉ là Kết Anh quả có không ít, chỉ cần đối phương không phải quá tham lam, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn phí sức vào những cuộc chiến như thế này, nhất là ở loại tình huống trước mắt này.
"Thế nào, Diệp huynh, không, phải nói là thế tử Hạng quốc muốn vì tên Tác Mệnh Anh Tăng kia động thủ với ta sao? Hay là chờ hai đám thủ hạ còn lại của ngươi tới rồi tính?" Lục Tiểu Thiên vừa ngăn chặn nguyên thần của thập giai yêu Nghê đồng thời, vẫn không nhanh không chậm nói.
Sắc mặt Hạng Tư Thành thay đổi mấy lần, một chiêu này của tên thanh niên tóc bạc họ Lục thật sự là không đơn giản. Một bên khống chế phi kiếm, một bên vừa muốn bắt giữ nguyên thần của yêu Nghê. Ngoài ra còn có thể không coi những người bên cạnh ra gì mà cùng y đối thoại, về phần đối phương nói ra thân phận thật của mình thì không tính là sao cả.
Nhưng Lục Tiểu Thiên lại biết y còn có hai nhóm nhân thủ khác, thì điều này thực sự không đơn giản, trong lòng Hạng Tư Thành tràn đầy phẫn hận, tên gia hỏa này đến cùng còn biết được bao nhiêu?
"Đã sớm biết sự lợi hại của Lục đạo hữu ngươi, bất quá không nghĩ tới vị thế tử Hạng quốc này cũng không phải đèn đã cạn dầu, trò chơi của các ngươi ta không có hứng thú tham dự, mọi người xin cứ tự nhiên."
Quỷ vật hình người sau khi lấy đủ máu tươi của yêu Nghê, nghĩ thầm hai người này đều không đơn giản. Mặc dù Hạng Tư Thành có tài lực hùng hậu, Lục Tiểu Thiên nhìn như là thân cô thế cô, nhưng lại khiến cho người khác nhìn không thấu. Bất kỳ một ai trong hai người này, ngay cả một tên Quỷ tộc như y cũng không hề nắm chắc. Mục đích trước mắt đã đạt được, không đáng cùng dạng nhân vật nguy hiểm lúc nào cũng có thể biến thành địch nhân này ở cùng một chỗ, vẫn là nên sớm rời khỏi.
Thân hình quỷ vật hình người khẽ động, bạch cốt Chuẩn liền chở y biến mất ở đỉnh núi trong sơn cốc, một đi không trở lại.
Nghe được lời của Lục Tiểu Thiên, đừng nói là Hạng Tư Thành, ngay cả Đấu Cuồng Hổ cũng sắc mặt đại biến. Y chỉ biết là Hạng Tư Thành làm việc chu đáo chặt chẽ cẩn thận, tâm cơ thâm trầm, tất nhiên là sẽ có sắp xếp khác, chỉ là không nghĩ tới lại còn có hai nhóm thủ hạ, hơn nữa không ngờ Lục Tiểu Thiên lại có thể biết được một cách chính xác.
Nhìn thần sắc kinh dị trên mặt Hạng Tư Thành, hiển nhiên lời Lục Tiểu Thiên nói có tám chín phần là thật, chỉ là Đấu Cuồng Hổ cảm thấy kỳ quái Lục Tiểu Thiên lại làm thế nào mà biết được hết thảy chuyện này?
Hạng Tư Thành và Đấu Cuồng Hổ tự nhiên là nghĩ không ra Lục Tiểu Thiên ở trên một đỉnh núi phía trên cao bố trí Càn Thiên ngư mục. Chỉ có thập giai yêu Nghê trước đây bởi vì mơ hồ cảm thấy có ai đang quan sát, đại khái cảm nhận một phương vị nào đó, chỉ bất quá yêu Nghê lúc ấy đang bị trọng thương, không có thời gian đi quan tâm những thứ này. Nhưng đám tu sĩ Kim Đan kỳ này lại không hề phát hiện ra được năng lực thăm dò của Càn Thiên ngư mục.
Lục Tiểu Thiên vận khí không tệ, ba đội ngũ do Hạng Tư Thành âm thầm điều động đều bị hắn thông qua Càn Thiên ngư mục thấy được. Đội ngũ thứ nhất đã bị thập giai yêu Nghê diệt sát hoàn toàn, nhân số hai đội ngũ còn lại cũng tương đương với đội thứ nhất, chỉ bất quá khoảng cách nơi này vẫn còn một đoạn.
"A, không đúng." Rất nhanh, trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm cảm thấy căng thẳng. Phó nguyên thần thông qua Càn Thiên ngư mục không ngờ nhìn thấy hai đội nhân mã kia đang lần lượt chạy về phía này. Thủ đoạn thật là xảo diệu, Hạng Tư Thành trước đó truyền tin tức ra ngoài lúc nào, bản thân không ngờ lại không hề phát giác chút gì.
"Xem ra Lục huynh đệ cũng không phải hạng người đơn giản, chỉ bất quá hiện tại ta mạnh ngươi yếu. Đấu đạo hữu lại đứng cùng chiến tuyến với ta, nhân thủ của ta cũng rất nhanh sẽ chạy đến, Lục huynh tựa hồ cũng không có quá nhiều lựa chọn. Bất quá loại người có thực lực cường hãn giống như Lục huynh đây, vương thất Hạng quốc ta cũng vô cùng hoan nghênh, nếu như Lục huynh nguyện ý nhượng bộ, sau này không chỉ vinh hoa phú quý, mà còn có thể có được lượng lớn tài nguyên tu luyện, hơn nữa những trái Kết Anh quả trước mắt này để lại cho Lục huynh một ít cũng không sao." Hạng Tư Thành bộ dạng hào phóng nói.
"Thật sao? hảo ý Hạng huynh ta xin cảm kích, đánh giết đầu thập giai yêu Nghê này ta ít nhiều gì cũng đã ra chút sức lực. Trước mắt chỉ có ba người chúng ta, ngươi lấy phần nhiều hơn một chút cũng được, số còn lại ta và Đấu huynh sẽ chia nhau." Hiện tại đã tới thời khắc mấu chốt thu lấy nguyên thần tinh phách của đầu thập giai yêu Nghe. Thực lực của Hạng Tư Thành thâm sâu khó dò, nếu như không phải tất yếu, Lục Tiểu Thiên cũng không muốn phát sinh xung đột với người này.
"Thật sao? Lục huynh không nguyện ý đi theo ta, thật sự là một tổn thất lớn với ta a."
Vẻ mặt Hạng Tư Thành tỏ ra vô cùng đáng tiếc, tạm thời cũng không có ý định động thủ với Lục Tiểu Thiên. Tâm tư của y và Lục Tiểu Thiên cũng không khác biệt gì nhau, chỉ muốn kéo dài thời gian, chờ đợi viện thủ của mình chạy đến rồi lại định đoạt sau.