Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 932 - Chương 932: Hậu Quả Sau Khi Ác Chiến

Chương 932: Hậu quả sau khi ác chiến Chương 932: Hậu quả sau khi ác chiến

Lục Tiểu Thiên khẽ cau mày, lần nữa khẽ vỗ vào túi trữ vật. Một cái trống lớn bên trên có phù văn nhảy múa xuất hiện, dùi trống liên tiếp đập lên trên. Mấy con huyết lang hung sát từ bên trong nhảy ra, lao về phía mấy đoàn khí đen đó. Các đoàn khí đen lần lượt bị đánh tan, lộ ra đầu lâu của Huyền Âm đang vô cùng kinh hãi.

Một tia hy vọng mới nhen nhóm của Huyền Âm liền bị dập tắt, trái tim rơi xuống tận đáy cốc. Không đợi y thất vọng lâu, khô đằng đại thủ kia đã trực tiếp nắm lấy đầu lâu dùng sức bóp chặt.

Rắc rắc một tiếng, đầu lâu của Huyền Âm trực tiếp bị bóp vỡ nát. Sau khi Tử Diệp Chân Ô tấn giai, một kích súc thế của nó đã hoàn toàn không hề khác biệt gì với một kích toàn lực của Lục Tiểu Thiên vào lúc toàn thịnh. Chỉ là sau khi Lục Tiểu Thiên tiến vào Kim Đan hậu kỳ, đã rất ít khi gặp phải địch nhân nào có thể ép hắn phải vận dụng tới một chiêu này.

Sau khi đầu lâu của Huyền Âm triệt để bị bóp nát, Lục Tiểu Thiên mới như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cũng chính vào lúc này, một sợi khí tức màu xám tro không ngờ lại dọc theo khô đằng đại thủ do Tử Diệp Chân Ô hóa thành bò tới. Nếu không phải thần thức Lục Tiểu Thiên đủ mạnh, cơ hồ không thể phát giác được.

Sợi khí tức màu xám tro đó bám lên trên người Lục Tiểu Thiên, cũng không hề mang đến cho hắn cảm giác khó chịu gì, chỉ bất quá nghĩ tới những lời Huyền Âm đã nói trước đó, Lục Tiểu Thiên không khỏi sắc mặt đại biến.

Tên gia hỏa này có một người phụ thân gọi là Huyền Yểm quỷ vương, đã là Quỷ Vương hậu kỳ. Độ khó khi tấn giai của Quỷ tu còn hơn tu sĩ Nhân tộc đồng giai rất nhiều, nên chính như những gì Huyền Âm đã nói, ngay cả đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Nhân tộc, cũng chưa hẳn có thể là địch thủ của Huyền Yểm quỷ vương này.

"Thật là lo lắng phí công mà." Rất nhanh Lục Tiểu Thiên lại cười khổ tự giễu. Tạm thời không nói tới hắn còn không biết tên Huyền Yểm quỷ vương kia ở nơi nào, mà cho dù biết cũng chẳng có tác dụng gì. Vận khí tốt thì đối phương không tìm được hắn, hoặc là hắn sớm rời khỏi nơi này, liền có thể an toàn thoát thân. Còn vận khí không tốt, bị đối phương tìm đến, trừ khi hắn có thể hội hợp lại với một nhóm đại trưởng lão của Cự Thạch nhất tộc, nếu không thì chỉ có một con đường chết.

Chỉ là hiện tại Lục Tiểu Thiên cũng không có thời gian đi lo lắng những chuyện này. Hắn bây giờ ngay cả đê giai pháp lực dành cho tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường cũng không phát ra được. Cho dù lúc này có một đầu dã thú bình thường chạy đến, cũng đủ lấy đi tính mạng của hắn, càng đừng nói đến việc muốn bài trừ sợi khí tức đó.

Sau khi tiêu diệt Huyền Âm, mười hai cây lam sắc trận kỳ tổ hợp thành Ly Tuyết Thiên Nguyệt trận cũng bốc lên một làn khói xanh, tự động bốc cháy, rắc rắc vài tiếng, trong nháy mắt liền hóa thành tro bụi, biến mất giữa không trung, hàn khí tràn ngập phương viên vài dặm cũng bị gió thổi tan đi.

Lục Tiểu Thiên cố gắng chống đỡ thân thể mềm nhũm chật vật đứng dậy. Lúc này thương thế của hắn quá nặng, trong lúc nhất thời căn bản không thể khôi phục lại được. Lục Tiểu Thiên cau mày suy nghĩ một lúc. Đúng rồi, còn có con tiểu Hỏa Nha kia, tuy rằng thực lực vô cùng thấp kém, nhưng trước mắt cũng không còn biện pháp, chỗ dựa nào khác, hy vọng con tiểu Hỏa Nha này có thể phát huy chút tác dụng.

Sau khi tiểu Hỏa Nha được thả ra, nó liền kêu loạn một hồi, giống như đang trách cứ Lục Tiểu Thiên đã để nó buồn chán quá lâu.

"Được rồi, cảnh giới bốn phía một chút, nếu như có yêu thú hoặc là Quỷ tộc mà ngươi không thể đối phó, lập tức cảnh báo cho ta." Lục Tiểu Thiên hữu khí vô lực khoát khoát tay nói, không có thời gian để tâm đến sự bất mãn của tiểu Hỏa Nha.

Ánh mắt đen láy của tiểu Hỏa Nha láo liên, đánh giá Lục Tiểu Thiên trên dưới một lần. Nhìn thấy thảm trạng lúc này Lục Tiểu Thiên đã gầy chỉ còn da bọc xương, tựa hồ như đã hiểu rõ gì đó, không còn làm ầm ĩ với hắn. Tiểu Hỏa Nha bay trên đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên vài vòng, sau đó liền bay về phía xa xa.

Lục Tiểu Thiên thở phào một hơi, tiểu Hỏa Nha cuối cùng cũng còn có một chút tác dụng.

Sau khi bị Phệ Âm Quỷ Luân hút di lượng lớn huyết khí, Lục Tiểu Thiên lúc này trông giống như một cái xác khô.

Thương thế trong thời gian ngắn sợ rằng không thể khôi phục, Lục Tiểu Thiên run rẩy di chuyển thân thể, nhặt lấy các túi trữ vật của Thác Bạt Hải và Huyền Âm rơi trên mặt đất.

Đúng rồi, còn có kiện Thổ Nguyên linh đăng và Phệ Âm Quỷ Luân kia nữa. Lục Tiểu Thiên nhìn chằm chằm Phệ Âm Quỷ Luân khiến người ta sợ hãi kia, do dự một lúc. Bất kể sau này có dùng được hay không, nhưng lần này nó có thể phát huy ra tác dụng lớn như thế, chắc hẳn cũng là một kiện bảo vật hiếm có bên trong Quỷ tộc, chỉ là do tu vi của hắn và Huyền Âm vẫn còn quá thấp không thể phát huy ra uy lực vốn có của nó mà còn bị phản phệ.

Lục Tiểu Thiên kéo lê thân thể mệt mỏi rời đi, nhưng cũng không hề đi quá xa. Nơi này mặc dù là không an toàn, nhưng với trạng thái của hắn hiện tại, đi địa phương khác cũng chưa hẳn là an toàn. Vừa đi được không bao xa, Lục Tiểu Thiên liền nhặt lấy một cành cây khô chống đỡ, cố gắng đi thêm mọt đoạn. Tới phụ cận khu vực mấy khối loạn thạch, lấy ra vài cây trận bàn bố trí trận pháp che giấu.

Sau khi trận bàn được kích phát, thân thể Lục Tiểu Thiên vốn đứng giữa các tảng đá lớn lập tức biến mất không thấy, từ phía xa nhìn lại, phảng phất như nơi này không có người nào cả.

Cũng may còn có mấy bộ trận bàn, lúc này cũng phát huy được chút tác dụng, Lục Tiểu Thiên hơi yên tâm một chút. Bên ngoài có một tầng chướng nhãn phát trận, khiến yêu thú bình thường hoặc là Quỷ tộc không phát hiện được hắn. Bên trong còn có phòng ngự trận pháp, chỉ cần không phải là yêu thú Kim Đan kỳ, cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Thương thế lần này thật sự quá nặng, đặc biệt là Phệ Âm Quỷ Luân kia đã thương tổn tới bản nguyên của hắn, thực lực đại giảm. Cho dù là Hàn Băng chi Dũ, cũng chỉ có thể khôi phục thương thế nhục thân. Với loại trạng thái bây giờ, Lục Tiểu Thiên chỉ có thể một mực lưu lại nơi này tĩnh tâm dưỡng thương.
Bình Luận (0)
Comment