Chương 943: Hữu kinh vô hiểm
Chương 943: Hữu kinh vô hiểm
Lục Tiểu Thiên thầm thở dài, cố gắng làm hết sức mình, nghe thiên mệnh vậy, bản thân cũng chỉ có thể làm tới mức độ như thế.
Hắn tuyệt đối không phải là hạng người dễ dàng từ bỏ. Cho dù là tinh huyết trong Bức vương pháp dực chỉ còn lại cực kỳ ít, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không ngồi chờ chết, phải chạy, chạy tới khi nào không chạy được nữa mới thôi!
Trong ánh hồng quang nhàn nhạt, thân hình Lục Tiểu Thiên liên tục lóe lên, trong nháy mắt, vừa ra khỏi truyền tống trận người đã chạy đi ra xa vài dặm.
Nhưng chính vào lúc Lục Tiểu Thiên vừa bay đi không tới mười dặm, liền kinh hãi ngước nhìn lên trên đỉnh đầu, chỉ thấy lượng lớn kiếm khí mơ hồ đang tụ tập hình thành một quang cầu. Trong một quang cầu to lớn, thanh cự kiếm đang lơ lửng ở thiên ngoại tựa hồ như có thể đạp phá hạn chế về khoảng cách, hư thiên một kiếm, từ thiên ngoại lao tới.
Trong nháy mắt, cự kiếm đó không biết đã vượt qua khoảng cách bao xa, đi tới trước mặt Lục Tiểu Thiên. Phiêu nhiên, kiếm ý tiêu soái, không có sát khí, nhưng trong mắt Lục Tiểu Thiên, thanh cự kiếm này còn đáng sợ hơn bất cứ thứ gì.
Dưới Phiêu Miểu cự kiếm này, hai mắt Lục Tiểu Thiên híp lại, xiết chặt quyền đầu. Trước đã không đường, sau lại có cường địch, lần này vô luận như thế nào cũng đã chạy không thoát, Phiêu Miểu kiếm thai quả nhiên vẫn còn, còn nhục thân Phù Đồ Hành Tăng chắc chắn đã bị tiêu diệt rồi.
"Linh khí thật là nồng đậm, không ngờ nơi đây lại có một khu động thiên phúc địa như thế, đáng tiếc lão phu là Quỷ tộc, nếu không ở chỗ này khai mở động phủ cũng là một sự lựa chọn không tồi." Huyền Yểm quỷ vương vừa xuất hiện trong `truyền tống trận liền đánh giá xung quanh nói, sau đó lại cười khặc khặc nhìn về phương hướng Lục Tiểu Thiên rời đi. "Tiểu tử, lão phu xem lần này ngươi có thể chạy đi đâu."
Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, bản thân cho dù có chết dưới Phiêu Miểu kiếm thai, thì tên Huyền Yểm quỷ vương này cũng tuyệt đối không chiếm được tiện nghi nào. Cho dù Phiêu Miểu kiếm thai không xuất hiện, hắn cũng không còn chạy được bao xa nữa, hiện tại chỉ bất quá là chết sớm hơn một chút mà thôi.
Thế tới của cự kiếm cực nhanh, nhưng lại không mang theo chút khí tức sát phạt nào. Chỉ là khi Lục Tiểu Thiên cảm thấy bất lực vô năng đối mặt với Phiêu Miểu kiếm thai đang lao tới thì kiếm thai đó lại đột nhiên dừng lại trước người hắn.
Lục Tiểu Thiên mở to hai mắt, không dám tin hết thảy mọi việc trước mặt, đồng thời hắn cũng không rõ vì sao một màn trước mắt lại phát sinh.
Nhưng sau phút chốc ngẩn ngơ ngắn ngủi, trong lòng Lục Tiểu Thiên lại tràn đầy vui mừng, không ngờ lại còn xuất hiện loại biến cố này, thật sự là không lường tới. Phiêu Miểu phi kiếm trong đan điền Lục Tiểu Thiên cũng đột nhiên chuyển động, tựa hồ sản sinh ra một loại cộng minh nào đó với Phiêu Miểu kiếm thai ở bên ngoài.
Lẽ nào nguyên nhân là bởi vì bản thân cũng tu luyện Phiêu Miểu kiếm quyết? Trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút khó hiểu, nhưng ngoại trừ cái này ra hẳn là không còn khả năng nào khác.
Trong lòng Lục Tiểu Thiên lúc này cảm thấy rất mơ hồ, thì phía sau lại truyền đến một tiếng kêu kinh hãi, chính là tên Huyền Yểm quỷ vương.
Lục Tiểu Thiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không phải một mình Huyền Yểm quỷ vương mà còn có bảy tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ ở Vô Thương thành cũng lần lượt xuất hiện trong truyền tống trận.
Đám người này đúng là tặc tâm không dứt mà, Lục Tiểu Thiên cười lạnh.
Phiêu Miểu kiếm thai lúc này lại lóe lên một cái, vòng qua Lục Tiểu Thiên, trực tiếp chém về phía Huyền Yểm quỷ vương đang cách Lục Tiểu Thiên gần nhất.
"Đây là cái thứ quỷ quái gì thế!" Ngữ khí Huyền Yểm quỷ vương hơi kinh ngạc, mây đen chuyển động, một cái đại thủ do mây đen hình thành vươn ra, chộp thẳng về phía Phiêu Miểu kiếm thai.
Phiêu Miểu kiếm thai giống như cắt đậu hủ vậy, trực tiếp chém đại thủ đó thành hai nửa, tốc độ cũng không hề giảm bớt, chém thẳng vào đám mây đen đó.
"Quỷ Diệu!" Khi đại thủ đó bị chém thành hai nửa, Huyền Yểm quỷ vương ẩn trong đám mây đen liền kêu lên đau đớn. Lão không nghĩ tới vừa đối mặt một đòn mà bản thân đã chịu thua thiệt. Loại tình huống này vẫn là lần đầu tiên lão gặp phải từ sau khi tiến vào Quỷ Vương hậu kỳ. Thanh cự kiếm trong suốt đó lúc này đã khóa chặt lấy lão, Huyền Yểm quỷ vương thậm chí có một loại cảm giác không thể nào tránh né được.
Huyền Yểm quỷ vương vừa kinh vừa sợ hét lớn, lần nữa tế ra đại sát chiêu của mình. Hắc cầu Quỷ Diệu kia lần nữa xuất hiện trong đám mây đen.
Phiêu Miểu kiếm thai nhẹ nhàng chuyển động, lần nữa chém xuống. Huyền Yểm quỷ vương hét lớn, đôi mắt màu lục âm u tràn đầy thần sắc ngưng trọng. Hắc cầu đó bay lên không trung liền phóng thich ra từng luồng ánh sáng đen như mực chiếu vào Phiêu Miểu kiếm thai.
Chỉ là Phiêu Miểu kiếm thai lại giống như đồ vật tinh khiết trong thiên địa này, luồng ánh sáng đen đó không thể nào xâm nhiễm được nửa phần, liền giống như đậu hũ bị kiếm khí cắt tan.
Càng nhiều ánh sáng đen được hắc cầu đó chiếu ra, như mưa tuông xuống, nhưng việc khiến Huyền Yểm quỷ vương khó có thể tin được chính là Phiêu Miểu kiếm thai đó tựa hồ như đang ở chốn không người. Cho dù bị Quỷ Diệu của lão chiếu trúng, cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào, vẫn bộ dạng tinh khiết, không nhuốm bụi trần, tràn đầy cảm giác phiêu dật, siêu thoát. Loại cảm giác đẹp đẽ này xuất hiện trong mắt Huyền Yểm quỷ vương, nhưng lão lại không có chút tâm tình nào để thưởng thức.
Trong nháy mắt, Phiêu Miểu kiếm thai đã xuyên qua khu vực bao phủ của Quỷ Diệu, lao thẳng về phía Huyền Yểm quỷ vương, nhẹ nhàng cắt vào trong đám mây đen.
Đám mây đen to khổng lồ vốn không hề có bao nhiêu biến hóa, lúc này lại giống như sóng biển cuộn trào, chuyển động kịch liệt trước nay chưa từng có.
Lục Tiểu Thiên tuy rằng hiếu kỳ, nhưng cũng không thể nhìn rõ được tình hình bên trong cụ thể như thế nào.
Chưa tới chốc lát, bên trong đám mây đen liền vang lên tiếng hét thảm, sau đó nổ tung. Lục Tiểu Thiên cũng gặp phải xung kích, cả người giống như lá khô trước gió bị cuồng phong thổi bay, rơi ngược ra sau, máu tươi trực tiếp tuông ra.