Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 947 - Chương 947: Nguyên Anh Kỳ Quá Nghèo Nàn

Chương 947: Nguyên Anh kỳ quá nghèo nàn Chương 947: Nguyên Anh kỳ quá nghèo nàn

Về phần đồ vật bên trong chỉ hắc sắc chỉ hoàn còn lại càng ít, linh thạch thì hơi nhiều một chút, giá trị khoảng hơn một ngàn hạ phẩm linh thạch, còn có yêu đan của một đầu thập giai yêu lộc. Xem ra hai người này hẳn là đã hợp tác giết chết một con thập giai yêu lộc, đúng là nghèo nàn quá mức. Thân là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tài vật như thế thật sự là quá ít ỏi.

Lục Tiểu Thiên lắc lắc đầu. Hắn hồn nhiên hoàn toàn không ý thức được nhãn giới của bản thân sớm đã vượt qua giới hạn của một tu sĩ Kim Đan kỳ. Chỉ riêng bộ Xích Diễm Thác Tháp Ma Công mà hắn đấu giá, công pháp có thể tu luyện tới Hóa Thần kỳ, cũng là bảo vật mà tuyệt đại đa số tu sĩ Nguyên Anh kỳ truy cầu. Linh thạch mà hắn đấu giá được, đủ để áp đảo không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Mà hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ chết dưới Phiêu Miểu kiếm thai, tu vi cũng không cao, chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ. Tài vật trong người sớm đã tiêu hao hết trong lúc độ Nguyên Anh lôi kiếp không còn thừa lại bao nhiêu. Có một số tu sĩ Nguyên Anh kỳ bởi vì độ kiếp mà còn phải thiếu nợ người khác. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất thân từ gia tộc tu tiên, sau khi tấn giai thành công, cũng phải làm việc hoàn trả lại cho gia tộc.

Tu sĩ Nguyên Anh kỳ đúng là cao cao tại thượng so với tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng họ cũng là tu sĩ, đồng dạng cũng cần vật tư tu luyện, cũng vì những thứ này mà phiền não không thôi.

Hai người tu sĩ mập mạp và tên họ Dư sau khi trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, ngoại trừ mấy kiện thông linh pháp khí cũng trải qua lôi kiếp tẩy lễ mạnh hơn pháp khí của tu sĩ Kim Đan kỳ ra, thì cũng chỉ có trữ vật giới chỉ là cao cấp hơn tu sĩ Kim Đan kỳ. Lục Tiểu Thiên muốn mở nó ra cũng hao phí không ít tinh lực. Thông linh pháp khí của tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng do họ uẫn dưỡng từ lúc ở Kim Đan kỳ, ý thức phản kháng rất mạnh, Lục Tiểu Thiên hiện giờ cũng không thể nào thôi động được.

Nếu như tìm một số Luyện Khí đại sư, hoặc có thể thông qua một số thủ đoạn xóa đi ý thức vốn có trong thông linh pháp khí, tuy rằng linh tính sẽ bị giảm đi một chút, nhưng đối với tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, uy lực cũng đã vượt qua đan nguyên pháp khí bình thường gấp mấy lần.

Lúc trước khải giáp màu xanh mà Hạng Tư Thành sử dụng, chắc hẳn là do tiên tổ của y vận dụng một số thủ đoạn đặc thù nào đó để cho y có thể sử dụng. Cho dù tu vi Lục Tiểu Thiên có cao hơn, cũng vẫn không thể đả thương được đối phương, chỉ mặc cho y chạy thoát.

Chỉ bất quá hiện tại bảo vật trên người Lục Tiểu Thiên đã có không ít. Đặc biệt là Bức vương pháp dực, ngoài ra còn có nguyên thần tinh phách của thập giai yêu thú, cũng không cần thiết phải lãng phí thời gian trên những thông linh pháp khí này.

Lục Tiểu Thiên trực tiếp ném hai trữ vật pháp khí này vào trong kết giới. Loại trữ vật pháp khí của tu sĩ Nguyên Anh kỳ này, tuy rằng mang lên có thể hiển lộ ra thân phận tôn quý, nhưng bản thân hắn đã có kết giới, túi trữ vật phần lớn chỉ là để bài trí. Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không ham muốn khoe khoang làm gì, khi không lại rước lấy sự chú ý của người khác, như vậy hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn.

Sau khi thu lại hết đồ vật, nhìn hai cỗ thi thể ngã rạp ra đất, trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ thở dài. Bất kể tu vi cao như thế nào, cuối cùng cũng sẽ có lúc bụi về với bụi, đất về với đất. Có lẽ cảnh ngộ hiện tại của đối phương chưa hẳn không phải là khắc họa của bản thân sau này.

Bản thân hắn tư chất thường thường, nhưng lại có nghị lực hơn người, còn có sự hỗ trợ của tài nguyên sung túc, trong tu sĩ đồng giai rất hiếm có ai có thể so được với hắn. Đương nhiên, những thứ này phần lớn cũng nhờ vào cơ duyên, có lúc cơ duyên thậm chí còn trọng yếu hơn tư chất. Nhưng những gì mà Lục Tiểu Thiên trải qua, cũng nguy hiểm hơn xa những gì mà chúng tu sĩ đồng giai có thể nghĩ tới. Số lần bước đi trên lằn ranh sinh tử, ngoại trừ thực lực và sự kiên trì ra, cũng có mấy phần dựa vào vận khí.

Chỉ là loại vận khí này, Lục Tiểu Thiên cũng không biết có thể tiếp tục đến bao giờ. Lần này có thể may mắn chạy thoát dưới tay Huyền Yểm quỷ vương cũng là như vậy, Lục Tiểu Thiên hiện tại hồi tưởng lại, vẫn có mấy phần cảm giác sợ hãi. Lần trước suýt tí nữa bị Phiêu Miểu kiếm thai giết chết, lần này lại được nó cứu mạng, kỳ ngộ của một người đúng là quá mức kỳ diệu.

Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn hai cỗ thi thể, bàn tay vươn ra, vỗ về chỗ mặt đất phía xa. Mặt đất cứng rắn dưới một chưởng này nổ ra một cái hố lớn. Lục Tiểu Thiên lại bắn ra hai đạo khí kình, nâng hai cỗ thi thể này lên đặt vào trong hố, đồng thời lại vung tay lên, vùi lấp lại hai cỗ thi thể bên dưới.

Làm xong những việc này, Lục Tiểu Thiên cũng không tiếp tục cảm khái. Hắn quan sát đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nơi này ngay cả khí tức của yêu thú cũng không có, chỉ có một khu rừng cây xanh um, lượng lớn linh thảo, linh mộc, còn có một số mỏ linh thạch. Trong đó có không ít địa phương có cấm chế dày đặc, Phá Giới Trùng trong túi linh thú cũng đang ngo ngoe chuyển động, tiểu Hỏa Nha cũng có chút không kìm nén được. Nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không hề để hai tên gia hỏa này ra ngoài. Chủ yếu là Phiêu Miểu Điện này đối với hắn mà nói, vẫn có chút thần bí, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ nếu như không cẩn thận cũng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, càng huống chi hắn chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan kỳ.

Vạn nhất không cẩn thận mở ra một số cấm chế nào đó, trêu chọc tới tồn tại khó có thể đối phó, hoặc là lượng lớn yêu thú, bản thân hắn không thể nào chống đỡ nổi.
Bình Luận (0)
Comment