Chương 953: Âm Ly Hàn Vụ
Chương 953: Âm Ly Hàn Vụ
"Phế vật, ngay cả trận pháp cũng bị hủy. Nếu đã như vậy, lưu lại hai người các ngươi thì còn có tác dụng gì, lên đường cùng với bọn chúng đi." Hàn Ly lão tổ hai mắt phát lạnh, sâu bên trong hai con ngươi có hoa tuyết tung bay.
Tay áo Hàn Ly lão tổ phất lên, một cái hồ lô từ bên trong bay ra. Miệng hồ lô mở tung, mặt biển bên dưới, gió lớn gào thét, sóng biển lần nữa cuộn trào.
Sóng biển cuộn trào trong phương viên mấy chục dặm, không ngừng đánh lên không trung, nhưng lại nhanh chóng ngưng kết lại. Mặt biển biến thành một mảnh sông băng trắng tinh, lượng lớn hàn khí từ cái hồ lô trong tay Hàn Ly lão tổ cuồn cuộn tuông ra không dứt.
"Âm Ly Băng Vụ!" Độc tí đạo cô nhìn thấy làn sương mù màu trắng không ngừng lan tràn, sắc mặt không khỏi đại biến.
Sương mù màu trắng không ngừng gào thét trong cơn gió lớn, lại đang ngưng mà không tan, trong nháy mắt liền bao phủ phạm vi hơn mười dặm.
Đám người độc tí đạo cô kinh sợ kêu lên, cho dù đã mở ra hộ thân linh tráo, nhưng vẫn bị hàn khí kinh người ảnh hưởng, khiến cho thân thể không ngừng run lên cầm cập.
Sắc mặt hán tử đầu trọc còn lại xanh đen đi, thân thể không chịu khống chế, động tác trở nên cương cứng, tốc độ đại giảm.
Hai tên thanh y tu sĩ trước đó bố trí trận pháp công kích mọi người, thân là một Trận Pháp Sư, vốn không phải sở trường về đấu pháp, phản ứng cũng kém hơn hán tử đầu trọc nhiều. Lúc này dưới sự xâm nhập của Âm Ly Hàn Vụ, đang cật lực vận chuyển pháp lực ngăn cản, nhưng Âm Ly Hàn Vụ cơ hồ như vô cùng vô tận như vậy, pháp lực của bọn họ rất nhanh đã khô cạn.
"Các ngươi tưởng rằng chân thân của bản tọa không ở đây, liền không thu thập được các ngươi? Đúng là cỗ thế thân này có hạn chế thực lực của bản tọa rất nhiều, căn bản không cách nào dung nạp được Âm Ly Băng Vụ mà bản tọa tu luyện ra, chỉ có thể dùng Hạo Âm hồ lô này chứa một phần ít. Nhưng cho dù uy lực đại giảm, thì đối phó với đám tiểu bối Kim Đan kỳ các ngươi cũng đã đủ rồi.
Hàn Ly lão tổ cười âm u, đứng sừng sững trong cơn hàn phong đang gào thét, không chịu ảnh hưởng chút nào.
Trong chốc lát, pháp lực của tên tu sĩ đầu trọc còn lại khô cạn, không cách nào tiếp tục ngăn cản kỳ hàn bên trong làn sương mù màu trắng. Mí mắt càng ngày càng nặng, trong nháy mắt, đã bị Âm Ly Băng Vụ xâm nhập vào cơ thể. Huyết dịch trong người tu sĩ đầu trọc, thậm chí ngay cả thần thức cũng đều bị đông cứng lại. Một người trước đây còn sinh Long hoạt Hổ, lúc này đã bị đông cứng thành một khối băng nổi bồng bềnh giữa không trung, như là một cái băng điêu hình người.
Mí mắt Lục Tiểu Thiên giật giật mấy lần. Băng vụ thật là lợi hại, so với một số linh hỏa cũng không kém hơn chút nào, thậm chí còn hơn. Hàn Ly này lão tổ chưa đích thân đến, cũng đã lợi hại như thế, thủ đoạn còn mạnh hơn Quỷ Tôn Giả và Hùng Ngao trước kia cả một đoạn lớn.
Âm Ly Băng Vụ này mặc dù lợi hại, nhưng lại không đả thương được bản thân, Lục Tiểu Thiên tâm tư khẽ động, Phạm La Linh Hỏa nhanh chóng vận chuyển trong cơ thể. Những Âm Ly Băng Vụ vốn muốn dọc theo lỗ chân lông chui vào trong cơ thể lại giống như là con ruồi không đầu xông loạn, thủy chung không tìm được chỗ để chui vào.
Sau khi ngăn lại những hàn khí kinh người này bên ngoài cơ thể, Lục Tiểu Thiên thoáng thở phào một hơi, chung quy cũng chỉ là thế thân, vẫn không có cách nào phát huy ra thực lực chân chính. Nếu như chân thân của Hàn Ly lão quái này đích thân đến, Lục Tiểu Thiên muốn ngăn cản công kích của đám băng vụ này, sợ rằng là không đơn giản như thế.
A, một tiếng kêu thống khổ và sợ hãi vang lên, Lục Tiểu Thiên đưa mắt nhìn qua. Chỉ thấy Phú Giảo Giảo đang bị lượng lớn băng vụ bao phủ, trong nháy mắt, lông mi và tóc đều hiện lên một tầng băng sương, trên mặt xuất hiện vẻ tái đen, hiển nhiên lúc này nàng cũng đã tới cực hạn của bản thân nàng rồi.
Ngay cả Chu Thiển Nhi với pháp lực thâm hậu, cũng hành động vô cùng chậm chạp trong băng vụ này, tốc độ bị ảnh hưởng rất lớn. Lúc đầu nàng còn có thể chăm sóc cho Phú Giảo Giảo. Hiện tại từ đôi môi run rẩy không ngừng kia có thể thấy được, dưới công kích không ngừng của băng vụ, pháp lực không ngừng bị tiêu hao, Chu Thiển Nhi ốc còn không mang nổi mình ốc, đã không còn tinh lực khác để cứu giúp Phú Giảo Giảo.
Hoàn cảnh của độc tí đạo cô kia và thiếu nữ Kim Đan kỳ mà mụ bảo vệ cũng tương tự nhau. Về phần hai tên thanh y tu sĩ trước đó bố trí trận pháp công kích mọi người, lúc này mất đi sự che chở của trận pháp, biểu hiện cũng mạnh hơn Phú Giảo Giảo một chút, nhưng cũng là đang đau khổ chèo chống mà thôi.
Trong phương viên hơn mười dặm, âm phong gào thét, mặt biển bị đóng băng. Băng vụ bao phủ dày đặc cả khu vực này, giống như là một đầu ác ma trôi nổi trên mặt biển, ý đồ muốn nuốt chửng tất cả tu sĩ bên trong băng vụ.
Bản thân Hàn Ly lão quái cũng cảm thấy có vài phần không đúng lắm, lông mày hơi cau lại. Thân hình bay về phía sau, tay cầm lại Hạo Âm hồ lô. Âm Ly Băng Vụ này cực kỳ lợi hại, tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ khó có thể chống cự được. Bản thân lão hiện tại đang bế quan tu luyện huyền công, cỗ thân thể này cũng chỉ là một cái thế thân, không thể nào phát huy ra uy lực chân chính của Âm Ly Băng Vụ. Mà thế thân này cũng không thể ở bên trong băng vụ quá lâu, phải dựa vào Hạo Âm hồ lô mới có thể khống chế được chúng.
Linh quang lóe lên trong mắt Hàn Ly lão quái. Lão nhìn xuyên qua lớp băng vụ, quan sát thấy rõ ràng tình hình bên trong. Rất nhanh, Hàn Ly lão quái nhịn không được mà khẽ kêu lên kinh ngạc.
"Hừm, cái tên Trận Pháp Sư như ngươi quả thật là gây ra rất nhiều điều bất ngờ cho lão phu. Ngươi không chỉ phá được trận pháp của hai tên phế vật kia, hủy đi trận kỳ của họ, không ngờ ngay cả lực lượng kỳ hàn của Âm Ly Băng Vụ cũng có thể ngăn cản được."