Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 966 - Chương 966: Nghỉ Ngơi

Chương 966: Nghỉ ngơi Chương 966: Nghỉ ngơi

Sau khi nghiên cứu thấu triệt nội dung bên trong ngọc giãn, Lục Tiểu Thiên lại bắt đầu liên tục xem đi xem lại thiên Trận Anh bên trong đầu

Bởi vì bản thân lúc trước khi kết đan, vận dụng tới năm viên Ngưng Kim đan. Lấy Ngũ Hành làm trận, đưa năm cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt hòa vào nhau, tương sinh tương hỗ với nhau, sinh sôi không ngừng. Cửu Sắc Kim Đan hình thành không dễ, nhưng cũng khiến cho pháp lực của Lục Tiểu Thiên càng hùng hậu ngưng luyện hơn tu sĩ Kim Đan kỳ khác không ít. Về sau liên tục trải qua mấy lần đại ciến, còn có sự tẩy lễ trong Phiêu Miểu Điện, tuy rằng hắn mới chỉ đặt chân vào Kim Đan hậu kỳ không bao lâu, nhưng Lục Tiểu Thiên cảm thấy pháp lực của mình cũng thoáng vượt qua những cường giả Kim Đan hậu kỳ như Tác Mệnh Anh Tăng, Mộc lão quái hay là Xích Vân Tang kia. Mà bản thân hắn hiện tại cách Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn vẫn còn một khoảng.

Chỉ là trong Cửu Sắc Kim Đan vẫn còn tồn tại lực lượng Ngũ Hành, chuyển hóa qua lại với nhau. Một khi toái đan, luồng pháp lực Ngũ Hành này lần nữa phân liệt. Dưới linh lực khồng lồ của Kết Anh đan, mấy luồng pháp lực này sẽ phóng đại không chỉ mười mấy lần. Hắn muốn lần nữa dung hòa những luồng pháp lực này lại với nhau, độ khó không cần nói cũng biết. Kết Anh ngoại trừ tiếp tục dùng thuật Ngũ Hành tương sinh làm đường dẫn ra, thì còn phải luyện chế Huyền Anh Phong Hồn pháp trận hỗ trợ cho việc Kết Anh.

Linh lực khổng lồ cần thiết cho việc Kết Anh đã vượt xa lúc ngưng kết Kim Đan. Chỉ dựa vào thuật Ngũ Hành tương sinh chuyển hóa, đã không đủ khống chế được luồng lực lượng cường đại này, nên vẫn cần thêm trận pháp Huyền Anh Phong Hồn.

Ngoài ra trong thiên Trận Anh còn nhắc đến yếu điểm chính là vấn đề nhục thân, tốt nhất có căn cơ là Thể tu, hoặc là bí pháp gia cố nhục thân nào khác. Đối với điều này Lục Tiểu Thiên có cảm thán sâu sắc. Lúc trước khi Kết Đan nếu không phải nhục thân của hắn đạt tới lục giai Thể tu đỉnh phong. Sớm đã bị lực lượng cuồng bạo làm cho nổ tung đến thi cốt không còn, làm gì còn có cảnh tượng phong quang như bây giờ.

Hiện tại bản thân đã là bát giai Thể tu, một phần lực lượng của Long Sư lưu lại trong cơ thể đã bị chuyển đổi, còn có một phần trước kia khi ứng phó với sự phản phệ của Phệ Âm Quỷ Luân, bị Phệ Âm Quỷ Luân hút đi. Hiện tại khoảng cách tới Kết Anh còn một khoảng thời gian, chỉ cần có linh vật và đan dược đầy đủ cung ứng. Trong lúc Kết Anh, trình độ Thể tu có thể đề thăng tới cửu giai cũng không phải là chuyện khó.

Về phần cái gọi là Huyền Anh Phong Hồn trận, với đan nguyên làm căn cơ, với thần thức làm vật dẫn, muốn luyện chế sẽ hao tổn đan nguyên, lại hao tổn thần thức, đúng là rất phiền phức.

Lục Tiểu Thiên nhíu chặt lông mày, thiên Trận Anh nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, pháp môn đại khái Lục Tiểu Thiên cũng đã nhớ kỹ trong lòng, chỉ là việc thực hiện lại không hề dễ chút nào.

Cũng may tạm thời hắn vẫn còn có thời gian, nên cũng không hề quá nóng vội. Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ một lúc, đối với cuộc sống mấy chục năm sau này cũng đã có kế hoạch chi tiết rõ ràng.

Từ sau cuộc tao ngộ với Cự Thạch nhất tộc, lại liên tiếp trải qua mấy phen khổ chiến, mấy lần bước đi trên lằn ranh sinh tử, cho dù tâm trí của Lục Tiểu Thiên kiên nghị như sắt đá, lúc này khi đang nghỉ ngơi trong Phi Vân thành, nghĩ lại cũng không khỏi cảm thấy rã rời mệt nhọc. Sau khi đã suy nghĩ sắp xếp hướng đi cho cuộc sống tu luyện sau này, trong lòng Lục Tiểu Thiên hiếm khi được buông lỏng, cái gì cũng không quản, thả mình nằm xuống ngủ một giấc. Một giấc này chính là mấy ngày liền.

Sau khi tỉnh lại, tinh thần trở nên sung mãn hơn bao giờ hết, ý niệm trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ động, phát hiện ra dị dộng ở bên ngoài khoảng sáu bảy trăm trượng. Gương mặt Lục Tiểu Thiên tràn đầy thần sắc vui mừng, không nghĩ tới thần thức của mình lại có tăng trưởng. Lúc này trong phạm vi bao phủ của thần thức, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy Tiêu Hắc Báo đang từ đằng xa đi tới.

"Việc truyền tống trận đã an bài ổn thỏa rồi chứ?"

Âm thanh Lục Tiểu Thiên từ bên trong truyền ra. Tiêu Hắc Báo lấy làm kinh hãi, vội vàng nhìn xung quanh, nhưng lại không thể nào biết được giọng nói của Lục Tiểu Thiên truyền đến từ hướng nào.

"Không cần nhìn nữa." Một thân ảnh mặc thanh y từ trên đỉnh đầu Tiêu Hắc Báo đáp xuống.

"May mắn không làm nhục sứ mệnh, bởi vì người muốn sử dụng truyền tống trận quá nhiều. Vãn bối tự tác chủ trương, đã bỏ ra giúp tiền bối một ít linh thạch để mở đường. Sau khi truyền tống trận được tu sửa xong, ngày thứ năm tiền bối liền có thể rời khỏi Phi Vân thành." Tiêu Hắc Báo thành thật nói.

"Nơi này có chút linh thạch, tin rằng đã đủ trả lại số linh thạch mà ngươi bỏ ra trước đó." Lục Tiểu Thiên ném cho Tiêu Hắc Báo một túi linh thạch nói.

"Đủ rồi, đủ rồi, còn nhiều thêm ra một phần ba." Nhìn thấy bên trong chí ít cũng có hai vạn hạ phẩm linh thạch, Tiêu Hắc Báo vội vàng nói.

"Phần dư ra đó coi như là thù lao cho ngươi."

"Cái này. . . vãn bối làm sao lại dám lấy nhiều lợi ích từ tiền bối như vậy." Sắc mặt Tiêu Hắc Báo có chút không được tự nhiên. Lợi ích thì y rất là thích, chỉ bất quá đối phương dù gì cũng là một tu sĩ Kim Đan kỳ, nếu như bản thân quá tham lam, lấy lợi ích quá nhiều, trong lòng không khỏi có chút bất an.

"Bảo ngươi lấy thì ngươi cứ lấy đi." Lục Tiểu Thiên phất phất tay nói. Tên Tiêu Hắc Báo cũng coi như làm được việc, cho y chút lợi ích cũng không là gì to tát. "Đúng rồi, ta có một kiện pháp khí bị tổn hại, Vân Phi thành có Đả Tạo phường (rèn) nào thượng thừa một chút không?"
Bình Luận (0)
Comment