Chương 975: Cực Lạc đảo chủ
Chương 975: Cực Lạc đảo chủ
Dưới sự chấn động của pháp lực, trong Phiêu Miểu kiếm bắn ra từng đạo kiếm khí, từ bốn phương tám hướng công kích về phía hai nữ tu.
Hai nữ tu kia lại tự mình lấy ra một thanh đoản đao, nhưng rất nhanh cũng bị kiếm khí xoắn nát.
Hai nữ tu sợ hãi ném ra hai đạo Truyền Âm phù, muốn cảnh báo cho những người khác trong cốc. Nhưng Truyền Âm phù đụng phải kết giới của Phong Diễn trận, liền bị bắn ngược trở về.
Trong ánh mắt tuyệt vọng của hai người, kiếm khí không chút trì hoãn trực tiếp đâm xuyên qua ngực, khiến hai người lập tức vẫn lạc tại chỗ, ngay cả nguyên thần cũng bị tiêu diệt.
Từ lúc bộc phát chiến đấu đến khi kết thúc, cũng mới chỉ là chốc lát thời gian. Lúc này cấm chế nơi cửa Cực Lạc động phủ đã bị Phá Giới Trùng gặm ra một lỗ hỏng lớn. Lục Tiểu Thiên thu lấy túi trữ vật của hai nữ tu kia, xuyên qua lỗ hỏng trên cấm chế tiến vào trong động phủ.
Sau khi tiến vào bên trong, không gian nơi này trở nên u ám không hề giống như là bồng lai tiên cảnh ở bên ngoài, mơ hồ tán phát ra từng đoàn sương mù màu phấn hồng.
"Sương mù này có chút cổ quái." Trong lòng Lục Tiểu Thiên trầm xuống. Hắn chỉ vừa hít vào một hơi liền cảm giác cả người có chút xao động, nên vội vàng đình chỉ hô hấp.
Tê, một đầu cự Mãng màu phấn hồng thô to xuất hiện lao về phía Lục Tiểu Thiên, há to cái miệng hôi thối lộ ra hàm răng đầy mùi máu tanh.
Tìm chết! Trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua sát cơ, Phong Diễn trận ở ngoài động phủ tuy rằng có thế phong tỏa khí tức nơi này tiết ra, nhưng nói không chừng sẽ có người đến tìm Cực Lạc đảo chủ. Một khi có người đi tới cửa động phủ, tự nhiên sẽ phát hiện ra điều dị thường. Hắn không muốn kinh động tới quá nhiều người, không muốn tin tức về Thanh Thư thiết quyển bị lan truyền ra ngoài. Hắn chỉ muốn nhanh chóng tìm được và giải quyết Cực Lạc đảo chủ, để tránh rước thêm quá nhiều phiền phức về sau này.
Cự Mãng đang lao về phía Lục Tiểu Thiên, chợt thấy mấy đạo kiếm khí lóe lên liền trở nên kinh hãi. Từ trong miệng phun ra một cái kim sắc thuẫn bài, nhưng thuẫn bài hoàn toàn không phát huy được chút tác dụng nào liền bị kiếm khí xuyên thủng.
Đinh đinh đinh, bên trên kim sắc thuẫn bài xuất hiện một cái lỗ nhỏ chừng ngón tay. Kiếm khí thừa cơ xuyên qua, tiến vào trong bụng cự Mãng. Cự Mãng kêu la thảm thiết, thân thể thô to ầm ầm lăn lộn trên mặt đất.
"La đạo hữu, bên phía chỗ ngươi thế nào?" Lục Tiểu Thiên phát hiện Linh Tế pháp loa đã khôi phục lại cảm ứng, lập tức truyền âm cho La Bình Nhi hỏi thăm tình hình.
"Công tử mau đến, Cực Lạc đảo chủ ở nơi này. Y còn có hai nữ hầu cực kỳ lợi hại trong đây, cẩn thận một chút." Trong Linh Tế pháp loa truyền đến tiếng cầu cứu yếu ớt của La Bình Nhi.
"Khặc khặc, không nghĩ đến còn có người có thể xông vào Cực Lạc động phủ của bản đảo chủ. Ta ngược lại muốn nhìn xem tên gia hỏa không biết sống chết nào lại muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân." Sâu trong động phủ truyền đến một giọng cười quái dị.
Chỉ cần y ở trong động phủ này là không thành vấn đề, trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra một tia thần sắc nhẹ nhõm. Hiện tại với thực lực của bản thân, chỉ cần không gặp phải Nguyên Anh lão tổ, tu sĩ Kim Đan kỳ có thể chiến thắng được hắn đã giống như là Phượng mao Lân giác. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Lục Tiểu Thiên hiện tại cũng không phải không có cơ hội chạy trốn.
Cũng không biết những tu sĩ khác trên Cực Lạc đảo khi nào thì đuổi tới, Lục Tiểu Thiên một đường lao đi cực nhanh. Lượng lớn ám khí từ trên vách đá bắn ra, Lục Tiểu Thiên trực tiếp dùng Phiêu Miểu kiếm đánh rớt. Một ít cá lọt lưới đánh lên người hắn, ngoại trừ có chút đau nhói ra, căn bản không thể tổn thương tới chút da lông nào. Giữa đường còn gặp phải hai tầng cấm chế, đều bị Lục Tiểu Thiên sai Phá Giới Trùng dễ dàng phá giải.
Không tới một nén hương thời gian, một nam tử mặt chữ quốc, nửa thân trên cởi trần, chân không đạp đất, trên người chỉ mặc một cái quần dài màu vàng đã xuất hiện trước mặt Lục Tiểu Thiên. Lúc này đối phương cũng đang kinh ngạc nhìn tên thanh niên mặt đen xông vào động phủ của mình.
"Ngươi chính là Cực Lạc đảo chủ?" Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn đối phương nói. Ngoài y ra còn có hai nữ hầu với hai mảnh vải quấn quanh vị trí xuân quang trên người.
"Ngươi không ngờ lại xông qua các cấm chế trong động phủ nhanh như thế!" Cực Lạc đảo chút có chút không thể tin nói.
Lục Tiểu Thiên lúc này mới nhìn xung quanh nơi này một lần. Trong làn ánh sáng màu hồng mong lung, Tưởng Ức Đồng đã bị hai nữ hầu có dung mạo cũng xinh đẹp hiếm có kia chế trụ.
Mà y phục trên người La Bình Nhi cũng đã bị xé rách phần lớn, đang sợ hãi nhìn chằm chằm nam tử mặt chữ quốc. Lúc này thấy Lục Tiểu Thiên vừa chạy tới, liền vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra một bộ y phục khác phủ lên thân, cả người chưa hoàn hồn vội vàng chạy về phía hắn.
"Không tệ, không ngờ có thể trong thời gian ngắn như thế phá vỡ mấy đạo cấm chế trong động phủ. Đám giá áo túi cơm trong cốc kia lại không thể phát hiện được ngươi, rất lâu rồi không gặp phải đối thủ như vậy." Đôi mắt Cực Lạc đảo chủ không ngừng đánh giá trên dưới Lục Tiểu Thiên vài lần nói. "Ta cho ngươi một sự lựa chọn, lưu lại làm khách khanh của Cực Lạc đảo ta, thế nào? Với sự giúp đỡ của ngươi, tin rằng bản đảo chủ có thể rất nhanh sẽ đạp lên Nguyên Anh đại đạo."
"Giao Thanh Thư thiết quyển ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!" Lục Tiểu Thiên lạnh lùng thốt lên.
Cực Lạc đảo chủ kinh ngạc. Y phảng phất như nghe được một câu nói buồn cười nhất trên thế gian, lập tức cất tiếng cười to. Khi tiếng cười vang lên, chấn động khiến cho toàn bộ động phủ đều trở nên rung lắc kịch liệt.