Chương 982: Khôi lỗi quyển trục
Chương 982: Khôi lỗi quyển trụcChương 982: Khôi lỗi quyển trục
Chương 982: Khôi lỗi quyển trục
Pháp môn này cũng không khó, ý niệm trong đầu Lục Tiểu Thiên khẽ động, pháp lực lập tức vận chuyển, bên ngoài làn da xuất hiện một tâng ánh sáng xanh nhạt mỏng. Lục Tiểu Thiên vừa ý nhìn thành quả vừa rồi của mình. Đương nhiên, tâng ánh sáng xanh nhạt này cũng chưa có tác dụng phòng ngự gì, còn thua kém Oanh Ma chiến ý do Cực Lạc đảo chủ thi triển rất xa.
"Tạm thời cứ gọi là Oanh Ma chiến y đi." Lục Tiểu Thiên vừa ý khẽ cười nói.
Ngoại trừ công pháp ra, trong túi trữ vật của Cực Lạc đảo chủ này vẫn còn có mấy bộ cấm chế trận pháp, một số linh thạch các loại, một khối lệnh bài bằng hắc ngọc hình tròn. Trên lệnh bài có một con độc nhãn yêu vật trông rất kỳ dị.
"Lệnh bài này thật kỳ quái." Lục Tiểu Thiên xem xét đánh giá khối lệnh bài một hồi, nhìn không ra nó có tác dụng gì. Nhưng nó được Cực Lạc đảo chủ giữ lấy bên người thì chắc chắn không phải phàm phẩm, trước tiên cứ lưu lại rồi tính.
Một tháng sau, Lục Tiểu Thiên đi tới Thiên Đỉnh các nhận lại Như Ý chiến giáp. Vận khí của hắn cũng không tồi, sau khi Như Ý chiến giáp được tu sửa, linh tính có chút tổn hại, nhưng chỉ cần hắn tốn chút thời gian luyện chế là có thể bù đắp lại, vấn đề ngược lại không lớn.
Khi bạch mi lão giả của Thiên Đỉnh các giao Như Ý chiến giáp cho Lục Tiểu Thiên, liên tục cảnh cáo hắn trong vòng ba đến năm năm, tuyệt đối không được để Như Ý chiến giáp bị tổn hại lần nữa, nếu không sẽ khiến nó triệt để mất đi khả năng tấn giai trở thành thông linh chiến giáp.
Lục Tiểu Thiên ghi nhớ kỹ càng lới dặn dò của bạch mi lão giả. Như Ý chiến giáp có ý nghĩa phi phàm với hắn, năng lực chịu đòn mạnh hơn Thái Hạo chiến y rất nhiều, hơn nữa còn có thể dùng để công kích, thiên biến vạn hóa, có thể tu sửa, quả thật đã khó có được.
"Tiền bối, ở bên này." Tiêu Hắc Báo thần tình hưng phấn đứng ở một gốc phố truyền âm gọi Lục Tiểu Thiên.
"Chuyện gì vậy?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Truyền tống trận đã được tu sửa xong trước thời hạn, nghe nói là do có một vị Trận Pháp đại sư xuất hiện, đã có người được truyền tống đi rồi, tiền bối tự nhiên cũng có thể rời đi sớm hơn." Tiêu Hắc Báo giải thích.
"Có chuyện tốt vậy sao, vậy thì đi thôi." Lục Tiểu Thiên gật đầu đáp.
"Ngươi còn có chuyện gì sao?" Lục Tiểu Thiên phát hiện Tiêu Hắc Báo cứ ấp a ấp úng như kiểu muốn nói lại thôi, tựa hồ như có gì đó muốn nói với hắn.
"Van bối to gan xin hỏi tiền bối, đây có phải là lần đầu tiên tiền bối đi Đan Vương thành?" Chốc lát sau, Tiêu Hắc Báo dốc hết dũng khí hỏi.
"Đúng vậy.'
"Chắc hẳn sau khi tiền bối đi Đan Vương thành, cũng nhất định có rất nhiều tục sự cần xử lý. Vấn bối có một vị muội muội, tiền bối nếu như không chê, xin hãy cho muội muội van bối đi cùng làm chân chạy vặt, thay tiên bối xử lý hết thảy tục sự ở Đan Vương thành." Tiêu Hắc Báo mong đợi nhìn Lục Tiểu Thiên nói.
"Vì cái gì không phải là chính ngươi đi?" Lục Tiểu Thiên kinh ngạc nhìn Tiêu Hắc Báo nói.
"Thật sự không dám giấu gì tiền bối. Van bối hiện tại còn chưa tới Trúc Cơ hậu kỳ, còn phải tiếp tục liệp sát yêu thú, xem có thể trong trăm năm tích lũy đủ linh vật hoặc là linh thạch để luyện chế Ngưng Kim đan. Tư chất tu luyện của muội muội van bối lại cao hơn van bối một bậc, đã sớm thu thập đủ linh thạch, đi Đan Vương thành tìm Luyện Đan Sư luyện chế Ngưng Kim đan. Đáng tiếc muốn thỉnh trung cấp Luyện Đan Sư xuất thủ luyện đan không hề dễ dàng, lại cộng thêm việc tu sĩ bình thường tiến vào Đan Vương thành cần phải nộp lên không ít linh thạch. Muội muội của vãn bối mấy ngày trước mới truyền âm về, linh thạch trên người đã không còn bao nhiêu nữa. Chỗ van bối tuy rằng có tích lũy không ít linh thạch, nhưng cũng không đủ cung ứng. Muội muội còn dự định quay về đây cùng vãn bối ra biển liệp sát yêu thú để kiếm linh thạch."
"Van bối suy nghĩ vừa đi vừa về bằng truyên tống trận cũng tốn không ít linh thạch, quá mức lãng phí, nên cũng đã gửi nhờ bằng hữu qua đó một ít linh thạch, nhưng sợ rằng cũng không chống đỡ được bao lâu ở Đan Vương thành. Tiền bối vừa hay lại sắp đi qua đó, cho nên van bối mới to gan thỉnh cầu tiên bối, hy vọng tiền bối chấp thuận, để muội muội lưu lại bên người vấn bối làm chân chạy vặt, vừa có thể lưu lại ở Đan Vương thành. Hơn nữa linh khí ở Đan Vương thành vô cùng nồng đậm, tu luyện ở đó cũng có lợi cho muội muội hơn." Tiêu Hắc Báo khẩn cầu nói.
"Nếu linh khí ở Đan Vương thành nồng đậm như thế, có lợi cho việc tu luyện, vì sao bản thân ngươi không đi?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Không giấu gì tiền bối, tư chất vấn bối không bằng muội muội, tạm thời vẫn nên dồn tài lực cho muội muội độ kiếp rồi tính." Trên mặt Tiêu Hắc Báo lộ ra sự chất phác hiếm có.
Thấy Lục Tiểu Thiên ngây người không lên tiếng, sắc mặt Tiêu Hắc Báo liền quýnh lên, cắn răng nói."Nếu như tiền bối đồng ý, vấn bối có một món đồ vật, có khả năng sẽ lọt vào pháp nhãn của tiền bối."
"Đồ vật gì?"
"Là một phần khôi lỗi quyển trục mà vãn bối ngoài ý muốn đạt được, bên trong ghi lại một số phương pháp chế tạo khôi lỗi, vấn bối có giữ lại cũng vô dụng. Vốn vãn bối đang muốn tìm cơ hội bán đi, nếu như tiền bối nhìn trúng, tặng cho tiền bối cũng không sao, chỉ mong tiền bối có thể đáp ứng thỉnh cầu của van bối."
Nói xong, Tiêu Hắc Báo lấy ra một quyển trục trông cổ xưa có mùi hương thơm ngát dâng lên cho Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên đưa tay nhìn lại, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, ghi chép trong này không ngờ lại là phương pháp luyện chế tượng đá khôi lỗi. Nhìn thấy mấy chữ tượng đá khôi lỗi, Lục Tiểu Thiên liền nhớ tới năm xưa khi còn là Trúc Cơ kỳ, tao ngộ ở Tịch Tinh hồ. Lúc đó hắn gặp phải khôi lỗi ky binh tuy tương đương với tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng sau khi bị đánh tan, dựa vào lực lượng thần bí liền có thể trọng tổ. Hơn nữa sau khi kết thành trận hình khôi lỗi, lực sát thương còn tăng vọt. Thực lực mỗi tượng đá khôi lỗi tuy không mạnh, nhưng khi kết thành trận hình, thì ngay cả Lục Tiểu Thiên hắn vẫn rất nhiều thủ đoạn cũng không hề dám xem thường.
ebookshop.vn