Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1024

Vẻ mặt Đông Quách Dị hơi lúng túng, nói: “Lúc nãy tôi có hàn huyên  với cô ấy một chút, đúng là một cô gái không đơn giản, tôi cảm thấy nên đưa một tỷ này cho cô ấy đi.”

“Đông Quách tiên sinh cảm thấy nên đưa à?” Giám đốc sòng bạc lại hỏi.

Đông Quách Dị dở khóc dở cười, nói: “Nên, chẳng qua tôi không dám nói gì, dù sao cũng không hiểu rõ cô ấy, có lẽ đợi lát nữa ra ngoài các người có thể dò xét thử.”

Trong lòng Đông Quách Dị cũng có phần tính toán, muốn biết Tôn Nguyệt có phải người Tôn gia hay không, có phải người tu luyện khí công hay không, chỉ cần ra tay là biết.

“Thả ra ngoài rồi tính sau?” Quản lý sòng bạc sờ cằm: “Đông Quách tiên sinh, ông chủ chúng tôi biết rõ Hoa có mấy gia tộc rất lợi hại, thế nên không dám tùy tiện động thủ, sợ gây nên tai họa cho chỗ này. Cô gái này có lá gan lớn như vậy, thật sự rất có thể là người của những gia tộc thần bí Hoa kia.”

“Vậy thì không nên mạo hiểm, quả thật tôi cảm thấy cô ấy không đơn giản.” Đông Quách Dị thật sự vô ngữ, sòng bạc nói cho ông biết những thứ này làm gì?

“Đông Quách tiên sinh, không bằng ông đi thăm dò cô gái đó xem sao? Sòng bạc cho ông phần thưởng là thẻ đánh bạc một ngàn vạn, ông là người Hoa, ra mặt tương đối dễ.” Thì ra quản lý sòng bạc tình toán như vậy.

“Tấm thẻ đen kia không tra được gì sao?” Đông Quách Dị đột nhiên nhớ tới.

Quản lý sòng bạc nói: “Đây mới là chỗ thần bí, tài khoản mã hóa ngân hàng Thụy Sĩ hoàn toàn không có thông tin cá nhân. Nếu không phải đại gia tộc, không phải người có quyền lợi đặc biệt thì không thể nào có loại tài khoản này.”

Đông Quách tiên sinh nhún vai, nói: “Xem ra sẽ không sai rồi, không thể động vào cô gái này, nói ông chủ các người từ bỏ hy vọng đi. Dù dao thiếu một tỉ cũng tốt hơn mất cả toàn bộ sòng bạc và tính mạng.”

Sau khi quản lý sòng bạc nhìn Đông Quách Dị, chậm rãi gật đầu, nói: “Đông Quách tiên sinh cũng cảm thấy không thể?”

“Tôi chỉ biết thẻ đen có thể ẩn tài khoản, mỗi người mã hóa đều là người có thế lực lớn, hơn nữa cô ấy dám xuất hiện một mình, anh cảm thấy nếu cô ấy không có nguồn gốc thì dám thắng nhiều thế không? Tôi chỉ có thể giúp các anh thăm dò ý tứ, không cam đoan những thứ khác, tôi cũng không muốn đắc tội với người khác.”

Quản lý sòng bạc hiểu rõ, sau đó gật đầu bắt tay, coi như đã đạt thành nhận thức chung.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn Đông Quách Dị đang mỉm cười đi tới, theo sau là quản lý nhận lấy thẻ đen và một bộ máy cà thẻ từ một thủ hạ mang tới.

“Tôn Nguyệt tiểu thư, đã xong rồi, cô kiểm tra số dư thử đi.” Quản lý sòng bạc nở nụ cười thân thiết, hoàn toàn không giống vẻ âm trầm vừa rồi khi nói chuyện với Đông Quách Dị.

Kỷ Hi Nguyệt đứng lên, cười nói được, sau đó kiểm tra số dư, bên trên có nhiều số không đến mức đếm không rõ, khiến cô tương đối hài lòng, sau đó cất thẻ đen vào.

“Hôm nay vận may không tệ, hy vọng lần sau cũng có vận may tốt, tạm biệt.” Kỷ Hi Nguyệt phất tay cười tạm biệt.

“Tôn Nguyệt tiểu thư, tôi tiễn cô.” Đông Quách Dị vội vàng đuổi theo.

“Cảm ơn Đông Quách tiên sinh.” Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt vui mừng, tên này rốt cuộc vẫn bị lừa.

Ra khỏi sòng bạc từ cửa chính, bên ngoài đã rất muộn rồi, nhưng dù sao nơi này cũng là khu vực sòng bạc, có không ít người.

“Tôn Nguyệt tiểu thư lái xe tới à?” Đông Quách Dị hỏi.

“Tôi có tài xế, để tôi gọi điện thoại.” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng lấy điện thoại ra, Lan Khê nhận điện thoại.

Nói chuyện điện thoại xong, Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Đông Quách tiên sinh, tài xế của tôi nói xe dừng ở bên kia, không tiện qua đây, sợ bị người khác biết, tự tôi đi qua là được…”

“Như vậy sao được, nơi này quá loạn, tôi vẫn nên đưa cô qua đó.” Đông Quách Dị nghĩ thầm có lẽ từ chiếc xe là có thể nhìn ra có phải người Tôn gia hay không.
Bình Luận (0)
Comment