Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1077

“Chuyện này chắc không thể nào? Triệu gia và Thiết gia ở Tây Âu cũng lâu rồi, làm ăn hẳn cũng rất bền vững, sao nói phá sản là phá sản được?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành hơi phóng đại.

“Nếu thật sự là vậy thì anh cũng sẽ không ra ngoài vì Thiết gia kiêu ngạo. Lấy thực lực Thiết gia bọn anh, sống cuộc sống không buồn không lo nhất định không thành vấn đề, vì sao bây giờ anh phải ra ngoài?” Thiết Quý Hoành cười khổ một tiếng: “Chính là cảm thấy dã tâm Úy gia càng lúc càng lớn.”

Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, cô cũng không rõ chuyện ba nhà ở Châu Âu rốt cuộc đã ăn sâu bén rễ m thế nào, nhưng nếu thế chân vạc của ba nhà bị phá hỏng thì nhất định không thể để Úy gia mạnh lên.

“Khẩu vị của Thiết Thiên Hoa và Úy Mẫn Nhi còn lớn hơn đàn ông.” Thiết Quý Hoành nói: “Thật ra có lẽ tôi biết một vài ý nghĩ của Thiết Thiên Hoa.”

Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn nhìn về phía anh ta.

Thiết Quý Hoành nói: “Tôi và cha tôi đã bàn về chuyện của Thiết Thiên Hoa. Lúc đó cha tôi nói quan hệ máu mủ của Thiết Thiên Hoa với dòng chính Thiết gia chúng tôi đã rất nhạt, cho nên tới nay rất kham khổ. Năm đó đời của cha Thiết Thiên Hoa muốn trở lại trong thể hệ Thiết gia chúng tôi nhưng bị các tổ tông từ chối. Từ đó tới nay, chi kia của bọn họ không chỗ để đi, chịu không ít khổ.”

Thiết Quý Hoành thở dài, nói: “Thiết Thiên Hoa lớn lên xinh đẹp, trong một lần ở yến hội cuối năm ở Thiết gia, bà ta nói muốn tới thăm mẹ tôi, cũng coi như thân thiết. Nhưng thật ra bà ta tới để câu dẫn Úy gia chủ, hơn nữa còn thật sự thành công, không tới một năm Úy gia chủ đã cưới Thiết Thiên Hoa.”

Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy rất kinh tâm động phách, không nghĩ tới người đàn bà xinh đẹp kia còn có cuộc đời như thế.

“Thế nên cha tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa vì nhánh chi thứ kia của Thiết gia nên muốn trọng chấn hùng phong, muốn chứng minh cho lão tổ tông xem, một chi của bọn họ hoàn toàn không kém gì dòng chính.” Thiết Quý Hoành nói tới đây thở dài.

Triệu Húc Hàn không nói gì, chỉ là cả người vẫn một mực lâm vào âm trầm.

“Triệu gia chủ, hôm nay coi như tôi đã nói hết toàn bộ điều đã biết ra rồi. Nếu anh và Úy Mẫn Nhi không thành người một nhà thì đó là một cơ hội với tôi. Tôi nói cho anh biết bí mật này cũng là thành ý tôi và anh hợp tác. Còn nữa, chúng ta đều phải cẩn thận người đàn bà Thiết Thiên Hoa này.”

Kỷ Hi Nguyệt rất lo lắng, nhìn Triệu Húc Hàn. Một lúc lâu sau, Triệu Húc Hàn mới gật đầu, nói: “Cám ơn anh nói cho tôi biết những điều này. Có lẽ ngay từ đầu phương hướng điều tra của tôi đã sai.”

“Tôi không biết có phải Thiết Thiên Hoa thuê người xuống tay hay là cùng ai liên hợp lại hãm hại mẹ anh, nhưng tuyệt đối có quan hệ rất lớn với người đàn bà này.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể nói như vậy.

“Anh có nghe được người gọi điện thoại cho bà ta là ai không? Là nam hay nữ?” Triệu Húc Hàn rất muốn biết nhiều hơn.

Thiết Quý Hoành cười khổ, lắc đầu, nói: “Tôi có thể nghe được giọng Thiết Thiên Hoa đã không tệ rồi, nhưng mà bà ta ở phòng sách cách vách, làm sao tôi có thể nghe được giọng nói bên kia microphone được.”

“Chẳng lẽ anh không tra người bên kia điện thoại với bà ta là ai hả? Anh không tò mò?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn híp lại.

Vẻ mặt Thiết Quý Hoành lập tức biến đổi, cơ bắp trên mặt cũng không tự chủ co giật hai cái.

“Anh Thiết! Anh tra rồi đúng không!” Kỷ Hi Nguyệt coi như đã nhìn ra, lập tức hồi hộp và vui mừng nhìn anh ta.

Triệu Húc Hàn lập tức nói: “Nếu anh đã cảm thấy hứng thú với tôi, vậy cuộc điện thoại đó là lợi thế so chiêu sau này với tôi, tôi tin anh nhất định sẽ tra ra người gọi điện thoại cho Thiết Thiên Hoa là ai. Thiết gia chủ là người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co, đã đến bước này rồi, anh có yêu cầu gì thì nói ra đi. Anh biết tôi muốn cho mẹ tôi có thể yên nghỉ mà!”
Bình Luận (0)
Comment