Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1139

Nam quản gia đẩy cửa đi vào, lập tức thấy một hình ảnh khiến mạch máu anh ta bành trướng.

Chỉ thấy Úy Mẫn Nhi trần như nhộng, nửa nằm trong bồn tắm, đẹp đẽ ướt át, một bên đùi đẹp vươn ra ngoài, tự cô đang dùng đôi tay mềm mại vuốt ve.

Nam quản gia sững sờ ở cửa, Úy Mẫn Nhi liếc anh ta một cái, lập tức nói: “Qua đây giúp tôi mát xa.”

Nam quản gia sửng sốt, sau đó lập tức để quần áo xuống, đi tới trước bồn tắm, ngồi xổm xuống.

“Cởi bỏ bộ đồng phục trên người anh xuống, tránh bị ướt, ra ngoài sẽ bị mẹ tôi mắng.” Úy Mẫn Nhi nói rất tùy ý.

“Cái này, tiểu thư, tôi, tôi?” Nam quản gia nói lắp tiếng Pháp, khuôn mặt rất ngại ngùng.

“Làm sao vậy? Giúp tôi mát xa làm khó anh hả?” Vẻ mặt Úy Mẫn Nhi lập tức hung ác lên.

Nam quản gia lập tức lắc đầu, vội vàng cởi đồng phục trên người, phía trên chỉ có một cái áo, thế nên cởi xong chính là lồng ngực lông dày cường tráng rắn chắc.

Lồng ngực như vậy vô cùng gợi cảm trong mắt người nước ngoài.

Úy Mẫn Nhi cũng chỉ nhìn thoáng qua, nam quản gia cởi quần đồng phục xuống, bên trong lại là một cái quần lót hoa tứ giác. Chỉ là sau khi cởi ra, mặt trước quần lót tứ giác đã nhô lên.

Mặt nam quản gia đỏ tới mang tai, vội vàng ngồi xổm xuống, sau đó duỗi tay vào trong bồn tắm, chậm rãi sờ lên đùi Úy Mẫn Nhi.

Úy Mẫn Nhi luôn yêu cầu cao với chính mình, thế nên có thể nói vóc dáng của cô gần như hoàn mỹ, eo cong mông bự, chân dài bộ ngực kiêu ngạo.

Một gương mặt lạnh lùng, dáng vẻ cao cao tại thượng khiến mỗi người đàn ông đều muốn chinh phục người phụ nữ này.

Nam quản gia không phải thánh nhân, cộng thêm sớm đã có lòng ái mộ đại tiểu thư Úy Mẫn Nhi này, thế nên giờ phút này đã sớm nhẫn nại không được, tâm viên ý mãn, chỉ là anh ta không dám.

Anh ta chỉ là một quản gia, nếu bất kính với đại tiểu thư, anh rất rõ hậu quả là gì, đặc biệt là gia tộc giàu có như Úy gia.

Dĩ nhiên nếu như tiểu thư tự nguyện hoặc là yêu cầu, vậy thì không phải lỗi của anh ta rồi.

“Ưm!” Bàn tay người đàn ông lướt trên đùi Úy Mẫn Nhi, Úy Mẫn Nhi rất hưởng thụ nhắm mắt lại, trong miệng phát ra tiếng thở gấp mê người, hoàn toàn mặc kệ nam quản gia đã ăn bao nhiêu đậu hũ.

Hoặc là nói những hành động này của cô hoàn toàn là đang dụ dỗ một người đàn ông.

Nam quản gia đương nhiên chịu không được, bàn tay càng ngày càng làm càn, từ từ lướt lên phía trên, Úy Mẫn Nhi không ngăn cản, gan anh lập tức lớn lên.

Cho đến vị trí mấu chốt trên đùi, Úy Mẫn Nhi cũng chỉ mở ra ánh mắt mơ màng, nhìn anh ta một cái, sau đó giống như ngầm đồng ý, lại nhắm hai mắt lại.

Nam quản gia hưng phấn lên, tay càng thêm càn rỡ, quả thực muốn làm gì thì làm. Âm thanh của cô gái trong bồn tắm cũng càng lúc càng mạnh dạn phóng đãng, cảnh này thật sự càng dâm đãng hơn xuân cung đồ.

Một lúc lâu sau Úy Mẫn Nhi mở mắt ra, sau khi dùng nước rửa mặt của mình thì lạnh lùng nói với nam quản gia: “Anh có thể ra ngoài rồi.”

“…” Trong nháy mắt nam quản gia sửng sốt, cứ như vậy? Mẹ nó cô ta thoải thoái rồi, để mình như vậy đi ra ngoài?

“Cút!” Úy Mẫn Nhi thấy anh ta không động đậy, lập tức lại gầm lên một tiếng.

Sắc mặt nam quản gia trở nên xanh tím, một phần bởi vì thân thể ứ máu quá độ tạo thành, nhưng cuối cùng anh ta cũng nhịn được ham muốn muốn nhào tới từ từ trừng phạt cô gái này, mặc quần áo lên lập tức đi ra ngoài.

Úy Mẫn Nhi ngồi phịch trong bồn tắm, nhìn đèn thủy tinh cung đình mỹ lệ trên đỉnh đầu, ánh mắt từ từ nheo lại, trong đầu hiện ra khuôn mặt đẹp trai của Triệu Húc Hàn.

“Anh Húc Hàn, em yêu anh như vậy, vì anh thủ thân như ngọc, tình cảm cũng vô cùng sâu nặng với anh,  anh thật sự vì con tiện nhân Kỷ Hi Nguyệt kia mà không quan tâm em ư?”
Bình Luận (0)
Comment